Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 248



 

Những ai tin rằng Trì Tâm không biết sợ hãi sẽ chẳng bao giờ ngờ rằng, dù từng đối mặt với Vua Thây Ma mà không chút nao núng, cô lại khó chịu ra mặt khi đối đầu với những con côn trùng có hình dạng "kinh dị" như thế này.

 

Cảnh Tu Bạch và Úc Tương vẫn bình tĩnh, nhưng Khương Từ Quân thì chật vật giữ thăng bằng trong gió lốc và chấn động. Trì Tâm vội đỡ lấy cô ấy, ánh mắt không rời khỏi trận chiến phía trước.

 

Con kên kền tấn công dữ dội hơn bất cứ lúc nào trước đây, mỗi cú lao xuống đều mạnh mẽ và hung hãn. Dù con bọ cạp sở hữu lớp vỏ cứng cáp, nhưng vì con kền kên có thể bay, thế trận vẫn chưa ngã ngũ.

 

"Ai thắng được ai đây?" Úc Tương ngơ ngác, ánh mắt đảo loạn theo trận chiến.

 

"Bọ cạp đang thất thế." Trì Tâm nhận định.

 

Úc Tương ngạc nhiên quay lại nhìn. Trước mắt, con kền kền đang lao từ trên cao xuống, chiếc mỏ nhọn hoắt đ.â.m mạnh vào lớp vỏ lưng của con bọ cạp. "Làm sao cô biết được?"

 

"Bọ cạp có cảm giác rất yếu, chúng dựa vào các lông trên cơ thể để cảm nhận kẻ thù." Cảnh Tu Bạch, vì tiếng ôn lớn xung quanh, phải cất cao giọng giải thích."Con kền kền này đã bị kích thích bản năng hoang dã sau những đòn tấn công vừa rồi, giờ nó hoàn toàn mất kiểm soát."

 

Ngay lúc đó, con kên kền dùng chiếc vuốt khổng lồ của mình túm chặt đuôi con bọ cạp. Mặc dù chiếc đuôi độc của bọ cạp lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nhưng nó không thể chạm tới con kền kền.

 

Con kền kền vỗ mạnh đôi cánh, xoay tròn trên không rồi quật mạnh con bọ cạp xuống mặt đất.

 

"Rầm——!"

 

Con bọ cạp trượt dài trên nền đất, lớp vỏ cứng cáp ma sát với mặt đất phát ra âm thanh rít chói tai. ebcqc

 

Cú va chạm cũng tạo nên một cơn lốc cuốn cát bụi bay mù trời.

 

Nhóm Trì Tâm nhanh chóng cúi thấp người, trốn dưới gầm xe địa hình. Cát và đá vụn va đập vào thân xe, tạo nên những tiếng bịch bịch liên hồi.

 

Nhờ sức khỏe vượt trội, Trì Tâm có thể hé mắt nhìn ra ngoài ngay cả khi gió lốc khiến người khác không mở nổi mắt. Cô nheo mắt, dõi theo diễn biến phía trước.

 

Cô thấy ông chủ Lâm không màng đến lời khuyên của thuộc hạ, bước ra khỏi vòng bảo vệ, tiến về phía con bọ cạp đang nằm trên mặt đất.

 

Dù không thấy biểu cảm của ông ta vì ông quay lưng lại, Trì Tâm nhận ra ông chủ Lâm đang định làm gì khi thấy ông đứng trước mắt con bọ cạp.

 

Đối với họ, con bọ cạp chính là hy vọng sống còn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trì Tâm quay sang Khương Từ Quân: "Cô có thể chữa trị cho con bọ cạp không?”

 

"Gì cơ?" Khương Từ Quân gắng trả lời giữa cơn gió mạnh: "Tôi không chắc!"

Mèo Dịch Truyện

 

"Thử đi!" Trì Tâm chìa tay ra: "Chúng ta không thể để lộ thân phận lúc này, nhưng họ cũng không thể chết!"

 

Khương Từ Quân theo bản năng nắm lấy tay cô. Lòng bàn tay mềm mại nhưng ấm áp của Trì Tâm truyền sang cô ấy một cảm giác mạnh mẽ.

 

"Được."

 

Cô ấy đứng dậy, dồn toàn bộ tinh thần vào con bọ cạp phía trước.

 

Trì Tâm tập trung nhìn.

 

Ông chủ Lâm dường như ra lệnh gì đó với con bọ cạp, nhưng nó chỉ khẽ quấy đuôi mà không có ý định đứng lên.

 

Giữa cơn bão cát, Trì Tâm lờ mờ thấy trên chiếc đuôi mạnh mẽ của con bọ cạp lóe lên ánh sáng trắng dịu dàng, nhanh đến mức mắt thường khó bắt kịp.

 

Con bọ cạp bất chợt ngẩng đầu, quay nhìn chiếc đuôi của mình.

 

Hành động này khiến ông chủ Lâm lập tức lùi lại vài bước. Trì Tâm thoáng có cảm giác ông ta đang liếc về phía mình.

 

Trái tim cô chùng xuống.

 

"Không thể để lộ. Dù ông ta nghi ngờ, chúng ta cũng không được tự thú.”

 

Cô cố trấn tĩnh, thầm vui mừng khi thấy con bọ cạp đã lấy lại sức mạnh. Cô thậm chí có chút hả hê khi nghĩ mình chỉ cần ngồi ngoài xem trận chiến.

 

Nhưng mong ước đó nhanh chóng tan thành mây khói.

 

Con kên kên đang tận hưởng cảm giác chiến thắng, bỗng nhận ra "con mồi" của nó đã hồi sinh.

 

Toàn thân nó dựng đứng, lông vũ trên người xù lên.