"A——" Con kền kền gào lên một tiếng chói tai chưa từng có, nó lượn một vòng trên không trung, rồi không màng đến con bọ cạp khổng lồ vừa đứng dậy, lao thẳng xuống với tốc độ điên cuồng!
Nhưng lần này, mục tiêu của nó không phải con bọ cạp, mà là con người.
Mèo Dịch Truyện
Có lẽ nó cuối cùng đã nhận ra những sinh vật nhỏ bé này dễ săn bắt hơn rất nhiều so với con quái vật khổng lồ kia, lại có vẻ thịt mềm và thơm ngon hơn.
Nhóm Trì Tâm đứng cách những người kia không xa, chỉ ngăn cách bởi một chiếc xe địa hình. Khi con kên kền lao xuống, cơn gió dữ dội do nó tạo ra cuốn phăng chiếc xe địa hình đang che chắn họ, hất tung lên không trung, rồi nghiền nát thành những mảnh vụn nhỏ.
Trì Tâm nhanh chóng ôm chặt lấy Khương Từ Quân, kéo cô ấy tránh khỏi một mảnh cản xe rơi xuống từ trên cao.
Tiếng súng, tiếng hét, và tiếng gào rít vang vọng khắp nơi.
Giữa những âm thanh hỗn loạn đó, một tiếng động khác, đầy thô bạo và khàn đục, bất chợt hòa vào.
Đôi tai của Trì Tâm giật nhẹ. Cô lập tức quay đầu về hướng âm thanh phát ra. "Vật phẩm" từng bị trói chặt trên nóc xe và bị mọi người lãng quên giờ đây đã lăn xuống mặt đất sau khi chiếc xe bị lật. Tấm vải đen che phủ nó rách toạc một mảnh, để lộ thứ bên trong.
Một gương mặt méo mó, dữ tợn đến mức khó nhận ra hình hài ban đầu, thò ra từ khoảng trống trên tấm vải.
Trì Tâm nhìn chằm chằm vào gương mặt đó, đồng tử co lại như một chiếc kim nhỏ.
Một cú sốc mạnh hiện lên trong ánh mắt cô, lướt qua khuôn mặt trong thoáng chốc.
---END---
Thứ bên trong chiếc lồng không biết liệu có còn được gọi là "người" hay không. Nó điên cuồng đ.â.m sầm vào các cạnh của chiếc lông, những đường nét méo mó, hỗn loạn trên gương mặt hoàn toàn không còn chút dấu vết nào của sự thông minh hay non nớt ngày xưa.
Một cái tên bật ra từ môi Trì Tâm, rất nhẹ, nhưng đầy kinh hoàng:
"Vĩnh Ninh... ?"
Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng những người xung quanh cô đều nghe thấy. Cả nhóm nhân vật chính đều kinh ngạc nhìn cô.
Ngoại trừ Trì Tâm và Khương Từ Quân, những người còn sống sót đều đã quỳ xuống, cầu nguyện cho sự an toàn của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bị Khương Từ Quân kéo nhẹ áo, Trì Tâm cũng ngơ ngác ngồi xuống nửa quỳ theo nhóm người.
Tay cô vẫn bám chặt lấy Khương Từ Quân, như thể sợ rằng cô ấy sẽ bị thổi bay.
Ánh mắt Trì Tâm không rời khỏi chiếc lồng. Tất cả sự chú ý của cô đổ dồn về phía sinh vật đó, đến mức tạm quên đi trận chiến đang diễn ra.
Con kền kền bị con bọ cạp phản công dữ dội, tiếng gào của nó ngày càng đứt quãng, m.á.u chảy ướt đẫm nửa thân lông vũ.
Bất chợt, đôi mắt đỏ lừ của nó chuyển hướng, nhìn thẳng vào Trì Tâm.
Trong tầm nhìn của nó, tất cả mọi bất hạnh dường như bắt đầu từ khi gặp phải cô.
Con kền kên dồn toàn bộ sức lực còn lại, ngẩng đầu lên trời gào thét, âm thanh chấn động đến mức thổi bay những tầng mây.
Rồi nó bất chấp đòn tấn công tiếp theo của con bọ cạp, lao thẳng về phía Trì Tâm!
Trong tiếng gào khàn đặc vang vọng, nó mang theo ý chí quyết tử, bất chấp vết thương của mình, quyết tâm kéo cô c.h.ế.t chung.
Nó không tin rằng sinh vật nhỏ bé này có thể hạ gục mình.
Nhưng Trì Tâm lại không hề chú ý.
Cô vẫn đang chìm trong cú sốc khi nhận ra “hàng hóa” bên trong chiếc lồng là người mà cô quen biết.
Cô cố nheo mắt nhìn qua khe hở của chiếc lồng, hy vọng có thể xác nhận xem mình có nhầm không.
Chính vì thế, Trì Tâm, người luôn giữ sự cảnh giác cao độ, lần này lại mất tập trung.
Khi một bóng đen khổng lồ phủ xuống, và tín hiệu cảnh báo trong cơ thể cô vang lên dồn dập, cô mới choàng tỉnh.
Con kên kền đã ở rất gần.
Hơi thở nóng rực từ chiếc mỏ của nó phả lên mặt cô.
Ngay khoảnh khắc đó, Trì Tâm cảm thấy thứ gì đó sâu bên trong cơ thể mình phát ra một tiếng "cạch".