Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 255



 

Hắn liếc Trì Tâm, khẽ nhếch môi: "Sẽ biến thành kẻ siêu việt, thế thôi. Trong thế giới hậu tận thế tàn khốc này, ai mà chẳng muốn có chút sức mạnh để tự bảo vệ mình?" Sau đó, dù Trì Tâm có hỏi gì thêm, hắn cũng không buồn trả lời nữa.

 

Những thông tin này đã đủ để xác nhận những phỏng đoán trước đó của Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch.

 

Hướng đi của họ hoàn toàn chính xác.

 

Sau một tiếng rưỡi chờ đợi nữa, xe của họ cuối cùng cũng tiến gần đến cổng thành.

 

Theo yêu cầu của người canh gác, tất cả mọi người phải xuống xe.

 

Xuống xe, cảm giác choáng ngợp từ thành cổ kỳ lạ càng trở nên rõ rệt. Trì Tâm ngước nhìn cổng thành được đẽo tạc từ gió cát, đến mức không nhận ra Úc Tương và Khương Từ Quân đã đi đến bên cạnh mình.

 

"Tâm Tâm, cô sao thế?" Khương Từ Quân hỏi.

 

"Sau khi vào trong, một giây cũng không được phép lơ là." Gương mặt Trì Tâm nặng nề."Tôi có cảm giác bên trong chắc chắn có thứ gì đó."

 

Mọi người đều ngẩng lên nhìn bầu trời rực rỡ sắc màu phía sau cánh cổng, cảm giác những sắc màu quyến rũ này giống như chiếc áo ngụy trang của loài rắn độc, đầy nguy hiểm.

Mèo Dịch Truyện

 

Phía trước, ông chủ Lâm ngoái đầu lại, thấy Trì Tâm vẫn đứng yên, nhưng nhanh chóng quay đi.

 

Họ sắp phải vượt qua cửa kiểm tra đầu tiên: "Kiểm tra virus."

 

Dưới sự dẫn đầu của ông chủ Lâm, cả nhóm xếp hàng lần lượt tiến lên. Từ xa, Trì Tâm thấy người gác cổng dùng một thiết bị quen thuộc, đặt lên trán ông chủ Lâm để kiểm tra.

 

Quá trình kiểm tra diễn ra nhanh chóng. Trong nhóm không có ai bị nhiễm virus, nên mọi người đều Vượt qua. Sau cổng thành là một đường hầm dài, hai bên treo đầy đuốc, khói và mùi bụi than nồng đậm trong không khí, dù có lối thông gió ở hai đầu.

 

Trì Tâm cau mày, liếc qua các lính canh bên cạnh.

 

Họ mặc đồng phục đen đồng nhất, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn mọi vị khách vừa bước vào. Chỉ cần phát hiện điều gì bất thường, họ sẽ không ngần ngại bóp cò.

 

Úc Tương hít sâu một hơi.

 

"Cái này, chẳng lẽ là... ?"

 

Anh ta vừa lên tiếng, lập tức một lính gác gần đó giơ s.ú.n.g chĩa thẳng vào anh ta:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Giữ im lặng!" Úc Tương lập tức ngậm miệng, nhưng vẻ hoảng sợ vẫn hiện rõ trên gương mặt.

 

Trì Tâm quay đầu, ánh mắt trấn an cả nhóm, ra hiệu mọi người hãy bình tĩnh.

 

Ngay cả những người ngây thơ nhất trong nhóm cũng đã nhận ra: "Chợ" này không chỉ liên quan đến các phòng thí nghiệm, mà còn có liên hệ với Tổ chức Tobira.

 

Đồng phục của những người này không khác gì những kẻ từng đối đầu với họ tại căn cứ Long Đằng.

 

Sau bài học của Úc Tương, cả nhóm không ai dám lên tiếng khi chờ đến lượt kiểm tra.

 

Khi nhóm họ tiến lên, Trì Tâm là người đứng đầu. Nhân viên kiểm tra hất cằm nhìn cô:

 

"Người mới à?”

 

Ông chủ Lâm lúc này đã qua cửa, như cố tình đứng lại phía sau chờ họ. Ông ta lên tiếng:

 

"Là người tôi dẫn đến."

 

Nhân viên kiểm tra quay lại liếc nhìn ông chủ Lâm, không nói gì thêm, chỉ yêu cầu Trì Tâm:

 

"Cởi áo khoác ra, kiểm tra vũ khí.”

 

Đôi mắt Trì Tâm hơi nheo lại.

 

Cô nhìn ông chủ Lâm, thấy tay ông ta vừa được thuộc hạ trả lại chiếc áo khoác ngoài. Có vẻ đây là quy định bắt buộc. Chấp nhận điều này, Trì Tâm bình tĩnh cởi áo khoác, để lộ bộ trang phục bên trong gồm áo ba lỗ và quần short.

 

Dù đã lang thang dưới cái nắng gay gắt của sa mạc, làn da của cô vẫn trắng mịn không chút tỳ vết. Trong ánh sáng lờ mờ của đường hầm, làn da trắng sáng gần như phản chiếu ánh sáng nhè nhẹ.

 

So với những phụ nữ đang vật lộn để sinh tồn trong thời kỳ tận thế, Trì Tâm mang vẻ đẹp như một tiểu thư kiều diễm từ thế giới khác.

 

Dáng người thanh thoát, vòng eo thon gọn. Đồi chân dài mịn màng lộ ra dưới chiếc quần short, phần đùi còn đeo một dây đai da, tắng thêm vẻ quyến rũ pha chút hoang dã. Vẻ ngoài nổi bật của cô lập tức thu hút những ánh nhìn tò mò, xen lẫn chút tham lam.

 

Nhân viên kiểm tra cũng không phải ngoại lệ. Ánh mắt anh ta dừng lại trên đôi chân của cô, nở nụ cười đầy hàm ý: