Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 304



 

Trì Tâm: "Cái gì cơ?"

 

"Cô Trì, hiện tại tôi cũng không còn lựa chọn nào khác." Lục Triều Văn cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.

 

"Xin cô hãy đưa ra mức giá. Món hàng này bây giờ chỉ có thể thuộc về cô mà thôi. Tôi tin rằng với sự rộng rãi của cô, việc này sẽ không thành vấn đề."

 

Trì Tâm: ...

 

Cái tên nhãi ranh quỷ quái này đúng là muốn đẩy cô vào chỗ chết!

 

Cô nuôi tia hy vọng cuối cùng:

 

"Nếu tôi không muốn trả giá, hoặc không đủ khả năng thì sao? Các anh định tặng miễn phí à?"

 

Lục Triều Văn cười đầy vẻ khó xử: "Cô Trì quả thực rất hài hước. Nếu cô không thể đưa ra mức giá và cố tình chiếm đoạt món hàng, chúng tôi buộc lòng phải nhờ đến sự can thiệp của tổ chức để giải quyết. Tôi khuyên cô, hãy nghĩ đến lợi ích chung của cả hai bên."

 

Trì Tâm chỉ muốn “dằn mặt” Lâu Thần một trận.

 

Cô khẽ giật giật thái dương, nhìn ống thuốc trọng yếu trong tay. Bị mọi ánh mắt đổ dồn vào, cô khẽ thở dài:

 

"Mức giá đấu hiện hành là bao nhiêu? Âm thanh hơi nhiễu, tôi chưa nghe rõ.”

 

Lời cô vừa dứt lập tức dập tắt mọi tiếng ồn ào, mang theo ý nghĩa rõ ràng rằng cô chấp nhận luật chơi, sẵn sàng trả giá. Những người phía dưới nhìn nhau, ánh mắt đầy ẩn ý, đồng loạt nở nụ cười ngầm hiểu.

 

Trong cuộc đấu giá tranh giành ống thuốc độc nhất vô nhị này, mức giá đã bị đẩy lên con số kinh hoàng.

 

Dù Trì Tâm mang danh một thế lực bí ẩn, việc vượt qua mức giá này cũng sẽ khiến cô phải trả một cái giá không nhỏ.

 

Tất cả mọi người đều chờ đợi khoảnh khắc "kẻ thần bí" lộ ra sơ hở.

 

Bất kể cô chọn cách ép mình trả giá c.ắ.t c.ổ hay không thể trả nổi, cả hai kịch bản đều sẽ mang lại lợi ích cho họ.

 

Không khí hội trường trở nên căng thẳng tột độ, tất cả đều tập trung chờ phản ứng của Trì Tâm khi nghe được mức giá.

 

Lục Triều Văn cười gượng gạo, định mở miệng báo giá, nhưng đột nhiên khựng lại.

 

Ở cự ly gần, Trì Tâm lập tức nhận ra điểm bất thường. Mặc dù anh ta vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, nhưng đầu lại hơi nghiêng, như thể đang lắng nghe mệnh lệnh từ ai đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ở độ cao này, hệ thống liên lạc thông thường không thể hoạt động. Trì Tâm liếc nhanh qua vành tai Lục Triều Văn, ánh mắt cô khẽ xẹt qua một tia nghi ngờ.

 

Dù vậy, dấu hiệu bất thường này chỉ thoáng qua trong vài giây. Lục Triều Văn nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, nhưng thay vì báo giá như mong đợi, anh ta lại lên tiếng: "Cô Trì, cùng các vị khách quý, xin lỗi quý vị. Tôi chợt nhớ đến một quy định mang tính chất mấu chốt.”

 

Anh ta vỗ đầu, giả vờ ngượng ngùng:

 

"Như tôi đã nói, giá cuối cùng của ống thuốc này sẽ do người bán có quyền tự mình đưa ra quyết định cuối cùng. Người bán đã dặn rằng khi người ra giá cuối cùng xuất hiện, họ sẽ gặp gỡ trực tiếp để tiến hành đàm phán."

 

Anh ta nở nụ cười xã giao, hướng ánh mắt về phía Trì Tâm:

 

"Cô Trì, ngài ấy muốn gặp cô. Có thể phiền cô đi theo tôi một chuyến được không?"

 

Lời này vừa dứt, cả hội trường liền bùng nổ trong làn sóng xì xào náo động. Trì Tâm vẫn giữ vẻ bình tĩnh, gật đầu:

 

"Được."

 

Giữa những tiếng bàn tán hỗn loạn, Lục Triều Văn gõ búa, dõng dạc tuyên bố:

 

"Xin các vị bình tĩnh! Phiên đấu giá hôm nay đã kết thúc mỹ mãn! Những khách hàng đã mua được sản phẩm sẽ được dẫn đến các phòng bên cạnh để kiểm tra hàng. Sau khi tất cả xác nhận không có vấn đề, phi thuyền sẽ hạ độ cao và đưa quý vị trở về mặt đất an toàn!"

Mèo Dịch Truyện

 

Anh ta ngừng lại, nhìn về phía những người không trúng giá:

 

"Còn những vị khách chưa mua được hàng, xin cứ thoải mái tận hưởng cảnh quan hùng vĩ từ độ cao choáng ngợp này!"

 

Một tiếng "zít" nhẹ vang lên, bức tường của phi thuyền từ từ mở ra như một tấm màn cuộn.

 

Ánh sáng mạnh mẽ tràn vào khoang, khiến nhiều người giơ tay che mắt.

 

Trì Tâm vẫn không hề nao núng. Cô chớp mắt, ánh mắt tĩnh lặng của cô phản chiếu những khối mây bồng bềnh trôi lơ lửng bên ngoài.

 

Cô bước lên một bước, không khỏi thốt lên sự kinh ngạc.

 

Phi thuyền giờ đây giống như một cung điện công nghệ lơ lửng giữa tầng không. Bao quanh là những tấm kính trong suốt, để lộ toàn cảnh thế giới từ trên cao. Trì Tâm lần đầu tiên ngắm nhìn khung cảnh từ độ cao ngất ngưởng qua lớp kính của phi thuyền.

 

Khao khát vươn tới bầu trời, chinh phục những đỉnh cao dường như là bản năng nguyên thủy đã khắc sâu trong tiềm thức nhân loại. Cô cũng muốn như những vị khách khác đang trầm trồ, chạy đến những vách kính trong suốt để chiêm ngưỡng.