"Điều này... không thể nào!" Đồng tử Dung Phượng co rút, giọng nói anh ta chưa bao giờ lộ rõ vẻ kinh hoàng đến vậy.
"Đây là... tổ mối trắng sao?" Anh ta lẩm bẩm, không tin vào mắt mình.
Trì Tâm nhìn con kền kền khổng lồ bên dưới, rồi nghĩ về tất cả các sinh vật đã đột biến trong thời kỳ tận thế.
Cô cũng chợt nhớ đến lũ kiến, dù chỉ mang kích thước bình thường nhưng vẫn có thể kết hợp lại thành những đội quân đông đảo, hủy diệt. Ý nghĩ đó khiến cô rùng mình.
Khi nhìn thấy chiếc phi thuyền đang lao thẳng về phía tổ mối trắng khổng lồ ấy, cô không khỏi lộ rõ vẻ kinh hãi.
Ầm... Rầm!!!
Có lẽ vì thân tàu đã bị tổn hại nặng nề từ trước, toàn bộ phi thuyền bị xuyên thủng tan tành, đ.â.m sầm xuống đỉnh tổ mối.
Bụi đất bốc lên mù mịt, bao phủ toàn bộ không gian.
Nhìn khung cảnh trước mắt, Trì Tâm mở to mắt kinh ngạc, không thể tin được mọi chuyện lại diễn biến đến mức độ này.
Tổ mối khổng lồ đứng sừng sững, vươn cao lên tận trời. Ngay cả khi đang ở trên cao, cô vẫn có thể nhìn thấy rõ quy mô hùng vĩ của nó.
Khi cô còn chưa kịp định thần, tổ mối bên dưới đã có biến động.
Con kền kền chở cô và Dung Phượng đột ngột hạ xuống, cho họ một cái nhìn cận cảnh về những gì đang xảy ra bên dưới.
Cấu trúc tổ mối được kiến tạo từ đất sét đặc quánh, nhìn từ bên ngoài tựa như một tòa tháp vĩ đại. Con người nhỏ bé đến mức gần như vô hình trước kích thước khổng lồ của nó.
Con kền kền lượn vòng quanh tổ một lượt. Trì Tâm bám chặt vào bộ lông xù xì, quan sát thấy xung quanh tổ mối điểm xuyết những bụi cây xanh thưa thớt, xa xa là một dòng sông dài phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh như dải bạc.
Khi kền kền tiến gần tổ, cô nhìn thấy các cấu trúc hình bán cầu giống như tổ ong.
Nhưng mỗi cái lỗ trên đó to bằng một cái đầu người!
"Những con mối ở đây... lớn đến mức nào?"
Câu hỏi nhanh chóng được trả lời.
Một vài con mối khổng lồ với bộ xương ngoài cứng như thép, màu vàng nâu từ các lỗ hổng trên đỉnh tổ bắt đầu bò ra.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chúng có đôi cánh mỏng dài trong suốt, những chiếc râu trên đầu to khỏe và linh hoạt, không ngừng cử động để thăm dò xung quanh, tiến về phía phi thuyền đang rơi.
Nhìn những con mối dài hơn một mét này, đồng tử Trì Tâm co rút mạnh mẽ, phản xạ tự nhiên trước mối đe dọa.
"Mối cánh." Cô thầm nghĩ. "Đó là những kẻ tiên phong của tổ mối, chúng sẽ bay ra bảo vệ khi có bất thường xảy ra."
Phía sau cô, Dung Phượng khẽ hít vào, giọng nói trầm thấp, mang đầy vẻ lo lắng:
"Tình hình không ổn."
Dù đã hạ xuống một đoạn, gió trên cao vẫn rít gào dữ dội. Anh ta phải ghé sát lại gần cô hơn, giọng nói đầy lo âu vang lên bên tai:
"Mối có bộ xương ngoài rất cứng. Muốn gây thương tích cho chúng không hề dễ dàng. Hơn nữa, tổ này lớn như vậy, ai biết bên trong còn bao nhiêu con nữa."
Những gì anh ta nói, Trì Tâm dĩ nhiên đã nghĩ đến.
Nhưng khi nghĩ đến Cảnh Tu Bạch, người vẫn còn sống c.h.ế.t chưa rõ, cô cắn chặt răng, tay siết lấy bộ lông xù của con kền kền rồi bất ngờ giật mạnh một cái!
Con kền kền rít lên một tiếng dài, giọng nói phẫn nộ vang vọng trong tâm trí cô:
"Đồ nhân loại đáng chết! Sao cô dám làm phiền tôi săn mồi?"
Trì Tâm khựng lại một chút, ngạc nhiên hỏi:
"Mày đang săn mồi à?"
Dung Phượng không hiểu tiếng kền kền, nhưng nghe câu hỏi của cô, ánh mắt anh ta lóe sáng:
"Đúng vậy, mối trắng là một trong những mục tiêu săn mồi của loài chim. Chỉ là chúng thường di chuyển theo đàn, kích thước nhỏ và rất khó bắt..."
Đến đây, giọng anh ta bỗng chùng xuống.
Cả hai cùng hướng tầm mắt xuống đàn mối kích thước khổng lồ bên dưới, và lập tức loại bỏ cái suy nghĩ "chỉ là" vừa rồi khỏi tâm trí.
Trì Tâm không thể ngờ rằng lũ kền kền lại dễ bị phân tâm đến thế.
Hóa ra, trước một bữa tiệc thịnh soạn, đặc biệt là nguồn thức ăn quý hiếm như mối trắng khổng lồ, những con chim khổng lồ này không tài nào cưỡng lại được cám dỗ. Ngay lập tức, vài con kền kền khác cũng không còn giữ được sự kiềm chế, chúng đồng loạt bổ nhào xuống, bắt đầu tấn công điên cuồng vào lũ mối có cánh vừa thoát ra khỏi tổ.