Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 338



 

Hơn nữa, với khoảng cách này, dù xảy ra bất cứ tình huống nào, họ cũng có thể phản ứng tức thì để hỗ trợ.

 

Trì Tâm bước tới trước mặt mối chúa, nhẹ nhàng đặt tay lên chiếc xúc tu dài mà nó đưa xuống.

 

Điều bất ngờ là, giọng nói xuất hiện trong đầu cô không phải tín hiệu tư duy chói tai như những con mối khác, mà là một làn sóng tư duy êm ái nhưng tràn đầy uy nghiêm vang vọng trong tâm trí cô.

 

"Loài người, cô và Vua Sói có quan hệ gì?" Trì Tâm nhất thời không biết nên ngạc nhiên vì giọng nói đặc biệt của mối chúa hay vì câu hỏi nó đưa ra. "Nếu bà nói đến Vua Sói của dải Phượng Bộc Sơn." Trì Tâm đáp: "Thì tôi từng liên minh chiến đấu với ông ấy."

 

Mối chúa hơi ngạc nhiên: "Ông ta lại có thể hợp tác với con người sao?"

 

Trì Tâm vừa nhanh chóng phân tích lý do mối chúa hỏi điều này, vừa trả lời:

 

"Chúng tôi có chung kẻ thù."

 

Từ giọng điệu của mối chúa, rõ ràng nó biết Vua Sói. Nhưng là bạn hay thù thì chưa rõ, nên Trì Tâm không vội vàng liên hệ bản thân quá gần gũi với Vua Sói.

 

"Không thể nào." Mối chúa nói: "Với hiểu biết của tôi về ông ta, ông ta sẽ không chỉ vì hợp tác để chống kẻ thù mà ban tặng cho cô một ân phước lớn lao đến vậy."

 

"Ân phước?" Trì Tâm ngớ ra.

 

Cặp mắt kép phức hợp của mối chúa nổi bật hơn hẳn so với những con mối sống dưới lòng đất. Khi nó cúi thấp đầu, cặp mắt kép của mối chúa quét qua Trì Tâm, bao phủ toàn bộ cơ thể cô trong một ánh nhìn thăm dò.

 

Dưới ánh nhìn sắc bén đó, Trì Tâm thành thật đáp:

 

"Tôi thực sự không rõ ân phước của Vua Sói là gì."

 

Mối chúa nhìn cô một lúc, chậm rãi nói:

 

"Loài người, có vẻ cô không hề nhận thức được mình đang được ban tặng một sự bảo hộ quý giá đến nhường nào." Trì Tâm không đáp.

 

Mối chúa, với năng lực giao tiếp và phân tích logic vượt xa đồng loại, tiếp tục giải thích:

 

"Cô có thể hiểu đơn giản là Vua Sói đã để lại trên người cô một dấu ấn đặc trưng của ông ta. Cô biết đấy, các loài sinh vật mạnh mẽ luôn có cách để khắc dấu ấn lên những kẻ yếu hơn."

 

Trong tâm trí Trì Tâm, hình ảnh Vua Sói bỗng biến thành một con ch.ó lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cô lập tức hất cái ý nghĩ ngớ ngẩn đó ra khỏi đầu, tập trung lắng nghe mối chúa:

 

"Dấu ấn này sẽ bảo vệ cô, giúp cô không bị những sinh vật cấp thấp hơn ông ta xâm phạm."

 

Trì Tâm nghĩ ngợi:

 

"Nhưng trước đây, tôi từng gặp một con hổ biến dị. Nó nhìn tôi như muốn xé xác."

 

"Giữa hổ và sói vốn là tử địch. Với nó, dấu ấn này chẳng khác gì một lời khiêu khích." Mối chúa phát ra một tiếng rè rè trầm thấp, tựa như một kiểu cười cợt. "Vậy cô vẫn không muốn nói về mối liên kết giữa cô và Vua Sói sao?"

Mèo Dịch Truyện

 

Trì Tâm suy nghĩ kỹ càng, đáp:

 

"Mối chúa, không phải tôi không muốn cung kính bà, nhưng trong ký ức của tôi, chỉ có duy nhất một lần chúng tôi kề vai tác chiến."

 

—Thực ra, trước khi hợp tác, cô còn đánh nhau với Vua Sói một trận. Nhưng chi tiết đó, cô không định tiết lộ.

 

Việc cô giữ xúc tu mối chúa để giao tiếp trực tiếp cũng đồng nghĩa với việc mối chúa không chỉ nghe được lời cô nói, mà còn có thể phân tích độ chân thực trong lời nói của cô.

 

Mối chúa nhìn Trì Tâm một lúc lâu, rồi khẽ thở dài:

 

"Có lẽ, đối với cô, điều đó không mấy quan trọng."

 

Trì Tâm không hiểu ý mối chúa, nhưng quyết định bỏ qua chủ đề này:

 

"Mối chúa, nếu bà và Vua Sói tồn tại ân nghĩa, liệu bà có thể dựa vào ân nghĩa đó mà cử một mối dẫn lối cho chúng tôi rời khỏi lãnh địa này không? Chúng tôi tuyệt đối không muốn quấy rầy sự tồn tại của bộ tộc bà."

 

Cô quan sát thấy mối chúa nhắc đến Vua Sói mà không biểu lộ sự tức giận hay thái độ thù địch, nên đoán rằng họ không phải kẻ thù. Cô tranh thủ cơ hội này, giọng nói cũng tỏ ra kính trọng hơn.

 

Ai lại muốn sa vào một trận chiến nếu có thể đạt được mục đích một cách êm đẹp?

 

"Vua Sói từng cứu thoát tôi khỏi tử địa. Cô mang dấu ấn của ông ta, quả nhiên xứng đáng nhận được sự trợ giúp từ tôi."

 

Trì Tâm nín thở, nghĩ rằng mục tiêu dường như đã được chạm tới một cách dễ dàng bất ngờ. Nhưng ngay lúc đó, giọng mối chúa bỗng trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị, đến mức xúc tu mà Trì Tâm đang nắm cũng khẽ rung lên bần bật.