Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 339



 

"—Nhưng, trước hết, cô có thể giải thích vì sao những thiết bị của các cô đã phá hoại lãnh địa của tôi?" Theo sự thay đổi cảm xúc của mối chúa, những con mối trắng vừa tản ra lại nhanh chóng tụ tập. Lần này, đám mối chiến binh lập tức giương cao những cặp xúc tu sắc như lưỡi dao, sẵn sàng bao vây và xé nát ba kẻ xâm nhập.

 

Cảnh Tu Bạch và Dung Phượng nhận ra tình thế đột nhiên chuyển biến xấu, lập tức nhanh chóng di chuyển đến sát Trì Tâm, toàn thân căng cứng cảnh giới mọi mối đe dọa tiềm tàng.

 

Ngay khi bầu không khí đặc quánh sự căng thẳng, như một sợi dây đàn sắp đứt, báo hiệu một cuộc xung đột không thể tránh khỏi, một mối con, bé nhỏ hơn nhiều so với đồng loại, bất ngờ từ phía sau mối chúa, vụt lên.

 

Nó vẫy những đôi chân li ti, nhanh chóng bò lên thân thể mối chúa.

 

Không một mối chiến binh nào dám cản trở. Ngay cả mối chúa, vốn đang tràn đầy khí thế, cũng khựng lại khi nhìn thấy nó. Nó vươn một chân phụ ra, nhẹ nhàng đỡ lấy mối con để tránh cho nó bị ngã.

 

Mối con bám vào đầu mối chúa, dùng xúc tu non nớt chạm nhẹ vào cặp xúc tu khổng lồ của mối chúa.

 

Trì Tâm không nghe được mối con nói gì, nhưng có thể nghe mối chúa đáp:

 

"Không được, đừng nghịch ngợm."

 

Nghe vậy, mối con trở nên kích động tột độ, cơ thể nhỏ bé run lên bần bật, dùng xúc tu cọ xát mạnh mẽ vào xúc tu của mối chúa, như thể đang kiên quyết bảo vệ một điều gì đó.

 

Cảnh tượng bất ngờ này khiến Trì Tâm ngừng động tác định rút s.ú.n.g năng lượng.

 

Cô thấy mối chúa nhẹ nhàng rút cặp xúc tu khỏi tay cô, bao bọc lấy mối con, rồi vuốt ve xúc tu của nó một cách dịu dàng.

 

Sau một lúc, mối chúa lại cúi xúc tu xuống cho Trì Tâm nắm lấy, giọng nó vang lên trong đầu cô, pha chút bất đắc dĩ:

 

"Mối con này cứ khăng khăng cô là một con người lương thiện, mong tôi đừng nổi giận. Tôi sẽ ban cho cô một cơ hội. Nào, hãy tường trình rõ ràng sự việc này."

 

Trì Tâm kinh ngạc nhìn sinh vật mối nhỏ bé đó. Nó dường như rất hài lòng vì đã đạt được mục đích, cuộn tròn lại trên cổ nữ hoàng mối. Khi thấy cô nhìn, nó còn vui vẻ vẫy chiếc râu nhỏ.

 

Trì Tâm: ...

 

Đây chẳng phải chính là con mối nhỏ cô từng bắt để dẫn đường sao?

 

Con mối nhỏ vẫn chưa phân hóa được mắt, dựa vào âm thanh để hướng đầu về phía Trì Tâm. So với nữ hoàng mối khổng lồ, nó trông nhỏ nhắn và đáng yêu, nhưng cái đầu của nó vẫn lớn hơn đầu người rất nhiều. Nó cẩn thận đưa chiếc râu chạm nhẹ vào tóc Trì Tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mèo Dịch Truyện

Trì Tâm giơ tay nắm lấy râu của nó.

 

"Mẹ tôi rất hiền, chỉ cần cô giao tiếp đúng mực, đừng bày ra cái vẻ kiêu căng của loài người là được." Con mối nhỏ nói bằng giọng non nớt.

 

Trì Tâm nghiêm túc tự kiểm điểm, khiêm tốn hỏi:

 

"Xin hỏi, đối với các bạn, những hành động nào của loài người được xem là kiêu căng?”

 

Bầu không khí căng thẳng như sợi dây cung lập tức dịu đi nhờ sự xuất hiện của con mối nhỏ. Cảnh Tu Bạch và Dung Phượng cũng nhận ra sự thay đổi trong thái độ của đàn mối xung quanh.

 

Nghe thấy câu hỏi của Trì Tâm chuyển hướng hoàn toàn, cả hai quay đầu nhìn cô, vẻ mặt đầy thắc mắc.

 

Trì Tâm khẽ lắc đầu, ra hiệu cho họ cứ chờ xem diễn biến.

 

Con mối nhỏ trầm ngâm một lúc rồi nói:

 

"Chắc là khi nhìn thấy chúng tôi, các người luôn tỏ vẻ mình giỏi giang hơn. Khi chúng tôi còn nhỏ, con người to lớn, tôi thường bị đập bằng đế giày."

 

Trong giọng nói non nớt của nó, Trì Tâm nghe thấy cả sự tủi thân sâu sắc.

 

Chưa kịp đáp lại, giọng nói ôn hòa nhưng đầy uy nghiêm của nữ hoàng mối vang lên:

 

"Được rồi, mẹ đang tiếp khách. Sao con có thể nghịch ngợm như thế? Mau quay về đi chơi đi."

 

Chiếc râu còn lại của con mối nhỏ khẽ rung lên, nó khẽ “vâng” một tiếng, rụt râu ra khỏi tay Trì Tâm rồi leo lên cổ nữ hoàng mối, không nhúc nhích nữa.

 

Ánh mắt Trì Tâm dịu lại. Cô ngẩng đầu nhìn nữ hoàng mối, cảm xúc trong lòng đã chuyển biến rất nhiều.

 

"Nữ hoàng mối, tôi hiểu sự cảnh giác của bà đối với loài người. Nhưng thế giới đã thay đổi. Nếu bà thực sự căm ghét con người đến tận xương tủy, có lẽ bây giờ chúng tôi đã không có cơ hội đứng đây để đối thoại với bà."

 

Nữ hoàng mối nói: "Trước khi sự biến đổi này xảy ra, địa vị của chúng ta và con người vốn khác biệt một trời một vực. Những bầy mối sống gần con người sau khi biến đổi đã tấn công họ, điều đó không hề lạ. Nhưng bầy của chúng tôi, từ đầu đã chọn cách xa lánh con người, sống và sinh sản trong vùng đất hoang vắng này, chưa bao giờ chiếm đoạt thứ gì của họ. Vậy mà giờ đây, tổ của tôi bị hủy hoại. Tôi vô cùng phẫn nộ."