Đồng đội của cô theo sát phía sau, hoàn thành nốt việc tiêu diệt những kẻ thoát chết.
Không một sinh vật nào, dù là biến dị hay xác sống, có thể thoát khỏi vòng vây.
"Cứ bám sát chị Trì, đảm bảo sẽ không thiếu chiến lợi phẩm đâu!" Úc Tương hào hứng nói qua kênh liên lạc chung.
“Có khi mọi chuyện còn thuận lợi hơn chúng ta hình dung.” Một cảm giác bất an ập đến, Trì Tâm đột ngột dừng bước. “Không đúng.”
"Có chuyện gì vậy?” Lập tức, mọi người dừng lại, nhanh chóng tạo thành một vòng tròn phòng thủ, lưng tựa vào nhau, hỏa lực được chĩa thẳng về mọi hướng.
Khắp khu vực xung quanh đã trở nên vắng lặng, gần như không còn một bóng thây ma. Chỉ còn lại vô số t.h.i t.h.ể nằm ngổn ngang, m.á.u tươi lênh láng khắp mặt đất. Thân thể của cả xác sống lẫn con người đều bị xé nát, không còn giữ được hình hài nguyên vẹn.
Trước khi Trì Tâm kịp thời phân tích được cảm giác bất an vừa thoáng qua, giọng Cảnh Tu Bạch đã vang lên trong kênh liên lạc:
"Tình hình bên đó thế nào rồi?"
“Đang trong tầm kiểm soát,” Trì Tâm đáp. “Bên phía anh có phát hiện thêm điều gì không?”
“Tôi đã tìm thấy phòng điều khiển chính. Quả nhiên vẫn còn kẻ sống sót ở đây.” Giọng Cảnh Tu Bạch lạnh lẽo đến đáng sợ. Một tiếng động khô khốc, tựa như đá nghiền nát vật gì đó vang lên, rồi tiếp theo là một tiếng rên rỉ yếu ớt đầy đau đớn:
"Cậu... cậu muốn tôi nói gì cơ chứ?"
"Không cần nói thừa."
Không rõ Cảnh Tu Bạch đã dùng biện pháp gì, nhưng âm thanh kia lập tức trở nên dứt khoát:
"Làn khí độc kia chỉ là đợt tấn công mở màn. Trụ sở chính đã chuẩn bị tổng cộng ba đợt công kích nhằm hủy diệt hoàn toàn nơi này. Hai đợt còn lại đã được lập trình sẵn và không thể nào ngăn chặn được nữa!"
Không khí quanh nhóm bỗng trở nên nặng nề. Giọng Úc Tương căng thẳng vang lên:
"Kẻ đó là ai? Lời hắn nói có đáng tin không?”
"Là Tiền Đan." Ông chủ Lâm thở dốc đáp. "Người điều hành trước đó đã bị Louis thủ tiêu. Hắn là kẻ kiểm soát những gì còn sót lại."
Trì Tâm hỏi thẳng:
"Hai làn sóng tấn công kế tiếp là gì?" Tiền Đan lúng túng, ấp úng.
Giọng Cảnh Tu Bạch lạnh băng:
"Muốn mất nốt cánh tay còn lại sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tiền Đan lập tức trả lời:
Mèo Dịch Truyện
"Là lực lượng vệ binh và... những sinh vật chúng tôi nuôi dưỡng!"
"Vệ binh ư? Tôi cứ tưởng những xác sống vừa biến đổi này chính là 'binh đoàn' mới của các người." Úc Tương mỉa mai.
"Không phải." Trì Tâm nhíu mày, ánh mắt sắc bén.
Làn sương đỏ đã bao trùm họ suốt một thời gian dài giờ đây đang dần tan biến một cách chậm chạp.
Những xác sống còn sót lại cũng bắt đầu giảm cường độ tấn công. Vài con đổ gục, những kẻ còn lại bắt đầu tháo chạy, như thể...
Giống như lần trước trong kho vũ khí, khi xác sống đột biến cường lực xuất hiện, những con khác cũng hoảng sợ bỏ chạy.
Bản năng điều khiển chúng. Nếu chúng sẵn sàng từ bỏ cả cơn đói, thì chỉ có một lý do duy nhất: Thứ khiến chúng kinh hoàng đã xuất hiện.
Mọi người bắt đầu nhận ra điều bất thường.
"Chuyện gì xảy ra?" Cảnh Tu Bạch hỏi qua bộ đàm.
"Sắp biết được đợt tấn công thứ hai là gì rồi." Trì Tâm nói, mắt nhìn chằm chằm về phía giao lộ vừa hiện ra từ phía sau làn sương mờ.
Một âm thanh rung chuyển cả không gian từ bốn phương tám hướng ập đến, như tiếng vó sắt của cả ngàn binh đoàn đang lao tới.
Tất cả đều hít vào một hơi thật sâu.
Từ các hướng — đầu ngõ, trên mái nhà, cả dưới hệ thống cống ngầm — một biển xác sống đặc kịt xuất hiện. Chúng trào ra như dòng thác lũ, phát ra những tiếng rên rỉ chói tai, đồng loạt lao về phía họ.
Tiếng s.ú.n.g vang dội. Nhưng Trì Tâm chỉ tập trung nhìn một hướng, ánh mắt sắc lạnh.
"Tiến lên." Dung Phượng bất ngờ nói. Trong trận chiến, Dung Phượng hiếm khi cất lời. Nhưng một khi đã nói, vấn đề chắc chắn nghiêm trọng.
Không ai hiểu rõ, ngoại trừ Ông chủ Lâm. Hắn quay sang nhìn Dung Phượng, mặt tái nhợt dưới lớp mặt nạ phòng độc.
Mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội. Những kiến trúc cũ kỹ lần lượt sụp đổ. Gạch đá vỡ vụn ào xuống những vết nứt khổng lồ trên nền đất.
Ông chủ Lâm bất động, đôi mắt đen đục trống rỗng nhìn chằm chằm vào những khe nứt. Mồ hôi lạnh tuôn ra như suối trên trán.
Một chiếc càng khổng lồ quen thuộc trồi lên, ngoạm chặt lấy mặt đất. Không phải một, mà là bốn con bọ cạp khổng lồ lần lượt chui ra từ lòng đất, dựng lên một bức tường phòng thủ khổng lồ quanh nhóm người. Chúng nhanh chóng dùng đuôi có nọc độc xuyên thủng vô số xác sống, đồng thời những chiếc càng của chúng cũng nghiền nát vô số kẻ thù, giảm bớt áp lực đáng kể cho mọi người.