Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 367



 

Cảm giác an toàn tức thì tràn đến.

 

"Ôi trời ơi." Trần Hành thốt lên, kinh ngạc.

 

"Dung Phượng, cha cậu quả thực phi thường!" Dung Phượng liếc nhìn, nói ngắn gọn: "Đừng học theo Úc Tương." Bầu không khí căng thẳng dịu đi đôi chút, nhưng chỉ riêng Trì Tâm vẫn đứng im, bất động.

 

"Mọi người cẩn thận.

 

Tôi sẽ thử vô hiệu hóa giao thức tấn công ở đây." Giọng Cảnh Tu Bạch vang lên cùng tiếng hệ thống hoạt động. "Tôi phát hiện nơi này dường như có một lá chắn phòng vệ khẩn cấp... "

 

"Cậu không được chạm vào thứ đó!" Giọng Tiền Đan hét lên, đầy sợ hãi.

 

"Im miệng." Cảnh Tu Bạch đáp cụt lủn. Một tiếng rên rỉ yếu ớt vang lên từ bộ đàm, sau đó chỉ còn tiếng thở hổn hển của Tiền Đan.

 

"Lá chắn này có thể phong tỏa hoàn toàn mọi thứ bên trong." Cảnh Tu Bạch tiếp tục.

 

"Thật sao? Nếu vậy thì tốt quá!" Khương Từ Quân không giấu nổi niềm vui. "Nếu chúng không thể thoát ra ngoài, các thành phố lân cận sẽ an toàn!"

 

"Anh cũng cẩn thận." Trì Tâm nhắc.

Mèo Dịch Truyện

 

Sau một thoáng yên lặng, giọng Cảnh Tu Bạch trở nên mềm mại hơn: "Tôi sẽ cẩn thận.”

 

Đây là nhiệm vụ mà chỉ có anh có thể thực hiện.

 

Đúng lúc đó, một tiếng thở hổn hển vang lên qua bộ đàm. Ông chủ Lâm đột ngột tháo bỏ mặt nạ phòng độc của mình.

 

"Khoan đã!" Dung Phượng hét lên, cố ngăn hắn, nhưng không kịp.

 

Ông chủ Lâm để lộ khuôn mặt trần trụi ra không khí. Không có gì xảy ra.

 

Làn sương đỏ đã biến mất hoàn toàn, không còn khả năng biến người sống thành xác sống nữa. Những người khác thấy vậy cũng bắt đầu tháo mặt nạ, chỉ riêng Trì Tâm vẫn đứng yên, bất động.

 

Hành động của cô khiến mọi người nhận ra điều dị thường. Trước khi ai kịp hỏi, Trì Tâm đã chậm rãi giơ khẩu s.ú.n.g của mình lên.

 

Cô tháo mặt nạ, để lộ đôi mắt sắc lạnh, cảnh giác tột độ: "Có thứ gì đó đang tới.”

 

Một âm thanh trầm đục, nặng nề như tảng đá vĩ đại đang lướt đi, vang lên từ phía xa. Một quái vật khổng lồ bước ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nó cao gấp đôi chiều cao trung bình của con người, mang hình dạng người, nhưng từ đầu đến chân đã hoàn toàn mất đi hình dạng nhân loại. Cơ thể nó đen bóng, phủ một lớp vỏ nhựa đường đen bóng, rắn chắc như đá tảng. Nếu chỉ vậy, có thể coi nó là một dạng xác sống đột biến cường lực cấp cao.

 

Nhưng khắp cơ thể nó gắn đầy vũ khí năng lượng nhiệt — từ thắt lưng tới các chi, những khẩu súng, ống phóng đạn, và những dải đạn nặng nề lủng lẳng, khiến nó chẳng khác nào một cỗ máy chiến tranh sinh học, một quả b.o.m hình người.

 

Khi nó xuất hiện, tất cả đều nín thở.

 

Dung Phượng thử b.ắ.n một phát. Viên đạn va vào lớp da cứng rắn của nó nhưng không để lại dấu vết gì ngoài vệt lửa điện nhỏ lóe lên.

 

Quái vật không hề nao núng. "Đây là... thứ quái quỷ gì thế này!" Úc Tương kêu lên, bàn tay hơi run rẩy.

 

"Duy trì đội hình chiến đấu chặt chẽ, đừng rời xa Khương Từ Quân." Trì Tâm nói, giọng trầm tĩnh, uy lực khó cưỡng. "Từ Quân, sẵn sàng. Khả năng có thương vong là rất cao.”

 

"Yên tâm.” Khương Từ Quân đáp lại, giọng nghiêm túc và căng thẳng.

 

"Ầm!"

 

Quái vật giơ cao một hệ thống phóng, từ đó b.ắ.n ra một quả đạn, ngọn lửa chói lòa bùng nổ xé toạc không khí trong khoảnh khắc – đó là một quả tên lửa cỡ nhỏ!

 

"Nằm xuống!" Trì Tâm hét lớn.

 

"Ầm—"

 

Đạn tên lửa găm thẳng vào một sinh vật bọ cạp khổng lồ đang chắn trước đội hình. Con bọ cạp phát ra tiếng rít chói tai đầy đau đớn, nhưng không kịp phản ứng. Thân thể khổng lồ của nó bị sức ép vụ nổ thổi bay thành từng mảnh, tan biến trong ngọn lửa rực cháy.

 

Không gian trở nên yên lặng trong chốc lát, cho đến khi đám xác sống bắt đầu tràn qua khoảng trống mà con bọ cạp để lại, ào ạt lao vào. Mọi người vội vàng nhặt s.ú.n.g lên, tiếp tục xả đạn.

 

Trì Tâm đứng dậy, đối mặt với sinh vật dị biến đang tiến gần. Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt gồ ghề, đôi mắt nhỏ lấp lánh màu xanh lục đáng sợ của nó.

 

"Nếu đã vậy..."

 

Cô thu lại khẩu s.ú.n.g trường tấn công, và trong tay cô xuất hiện một thứ mà mọi người, trừ ông chủ Lâm và Leonid, đều rất quen thuộc.

 

Khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hạng nặng 25 ly.

 

Đây chính là khẩu s.ú.n.g mà khi mới tham gia đội, Trì Tâm đã dùng để vô hiệu hóa một chiếc xe tăng trong vòng vây xác sống, hóa giải nguy cơ lớn nhất lúc bấy giờ.