Khẩu s.ú.n.g nặng gần 20kg, ngay cả những người bình thường có thể lực tốt cũng khó lòng nâng lên nổi, chưa nói đến việc phải chịu đựng độ giật khủng khiếp khi khai hỏa.
Thế nhưng, Trì Tâm nhẹ nhàng nhấc nó lên, nhắm thẳng vào con quái vật đang tiến tới.
Cô cất giọng bình thản, lạnh lùng: "Đến đây đi. Cuộc đối đầu của xạ thủ."
Con quái vật dường như cảm nhận được mối nguy hiểm c.h.ế.t người từ cô gái nhỏ bé trước mặt.
Nó dừng lại trước ánh sáng bập bùng từ xác con bọ cạp đang cháy rực.
Nó cũng giơ cao khẩu phóng tên lửa, chĩa thẳng vào Trì Tâm.
Một cuộc đấu s.ú.n.g chính diện.
Đám xác sống xung quanh gầm rú điên cuồng, lao đến tìm kiếm m.á.u thịt tươi sống, khuôn mặt vặn vẹo của chúng giống như những ác quỷ trỗi dậy từ địa ngục.
Thành cổ ban ngày còn tráng lệ, giờ đây đã hóa thành địa ngục Asura trần gian. Những ai vô tình lạc bước vào chỉ có một kết cục: bị nuốt chửng, nghiền nát.
Tiếng s.ú.n.g và tiếng gào thét hòa lẫn vào nhau, nhưng không thể làm gián đoạn màn đối đầu căng thẳng ở một góc chiến trường.
Trì Tâm không hề lãng phí ánh nhìn vào bất kỳ nơi nào khác. Cô chăm chú đối diện với con quái vật vũ trang trước mặt, đôi tay nắm chắc khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, không chút run rẩy.
Cô không còn là cô gái nhỏ ngày xưa từng sợ hãi trước xác sống. Giờ đây, cô hiểu rõ từng chi tiết của vũ khí trong tay, biết góc b.ắ.n nào hiệu quả nhất để biến kẻ địch trước mặt thành tro bụi.
Nhưng lần này, cô không thể tùy tiện khai hỏa.
Con quái vật — không rõ là người đột biến hay xác sống cấp cao — mang theo vũ khí cực kỳ nguy hiểm, đối mặt ở khoảng cách quá gần. Bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ dẫn đến thảm họa.
Từ vị trí của mình, Trì Tâm dễ dàng nhận ra loại đạn tên lửa mà con quái vật sử dụng.
Tên lửa mini dạng mũi nhọn, tầm b.ắ.n hai kilomet. Bộ phát tia laser có thể nằm ở đầu hoặc đuôi tên lửa. Chỉ cần phá hủy bộ phát này, có thể ngăn chặn nó kích nổ.
Nếu nó kích nổ... không chỉ đội của cô, mà cả khu vực này sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.
Một ý nghĩ lạnh lẽo lướt qua đầu cô, nhưng khuôn mặt cô không hề thay đổi.
Con quái vật cũng nhìn chằm chằm vào cô. Đôi mắt nhỏ màu xanh lá lấp lánh trong ánh lửa, toát lên sự tàn nhẫn và... một chút chần chừ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chần chừ? Nó có trí thông minh sao?
Mèo Dịch Truyện
Cô siết chặt khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa lớn hơn nhiều so với cơ thể mình. Hai thân hình không cân xứng, nhưng tư thế ngắm b.ắ.n của họ lại giống hệt nhau.
Cả hai đều loại bỏ mọi tiếng ồn xung quanh, mắt chỉ tập trung vào đối phương.
Khung cảnh như một bức tranh tĩnh lặng, nhưng bên dưới sự im ắng ấy là mối đe dọa c.h.ế.t chóc. Chỉ cần một bên để lộ sơ hở nhỏ nhất, kẻ còn lại sẽ lập tức ra tay, tung đòn chí mạng.
Những người khác trong đội không thể không nhận ra sự yên lặng bất thường này, dù đang giữa trận chiến ác liệt. Ai nấy đều hiểu rõ: sự sống còn của họ nằm trong tay Trì Tâm.
Nếu cô chiến thắng, họ còn cơ hội phản kháng. Nếu cô thất bại, mọi hy vọng đều tan biến.
Leonid liếc nhìn Trân Hành, khẽ hỏi: "Cô ấy có thể không?"
Trân Hành đáp, giọng quả quyết: "Cô ấy sẽ làm được."
Lý do của ông ấy rất đơn giản: Nếu Trì Tâm không làm được, chẳng ai trong họ có thể.
Dù vậy, khi nhìn màn đối đầu căng thẳng, Trân Hành không khỏi thấy tim mình thắt lại.
Đó là tên lửa. Một sai lầm nhỏ cũng đủ để thổi bay mọi thứ. Không ai trong đội nói chuyện, họ trút mọi căng thẳng vào từng viên đạn, b.ắ.n như mưa vào đám xác sống đang lao tới.
Không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Mọi thứ như dồn nén, sắp bùng nổ.
Cuối cùng, có người di chuyển.
Đôi mắt Trì Tâm bừng sáng, cô gần như không tin vào những gì mình thấy.
Con quái vật đã chuyển hướng mục tiêu.
Có lẽ nó nhận ra một đòn không thể kết liễu cô, nên nó đã chuyển hướng, nhắm vào những người khác trong đội!
Khẩu phóng tên lửa của nó nhanh chóng xoay hướng, chĩa thẳng vào đồng đội của cô.
Con ngươi của Trì Tâm co rút lại. Nhưng sự thay đổi góc độ này lại để lộ phần đầu tên lửa – nơi đặt bộ phận cảm biến laser.