Úc Tương khẽ rùng mình, cảm nhận rõ luồng khí lạnh lẽo chạy dọc sống lưng mình.
Mèo Dịch Truyện
"Đừng sợ, ta sẽ xử lý nhanh gọn thôi." Gã đàn ông nhếch môi, nụ cười hiểm độc hiện rõ: "Kể cả những cô gái phía sau cậu, tất cả sẽ cùng đi một lượt.”
"Không phải..." Úc Tương bày ra vẻ mặt bất lực: "Tôi chỉ muốn hỏi anh một câu mà thôi."
"Ta cho phép con mồi được đặt câu hỏi cuối cùng trước khi bị xử tử." Gã đàn ông đáp lại, giọng nói tràn đầy vẻ chế giễu.
"Anh có phải... đã đọc quá nhiều tiểu thuyết võ hiệp rồi không?" Úc Tương nghiêm túc hỏi: "Những lời anh nói ra nghe sao mà... cứ như thoại kịch cổ xưa vậy?"
"Phụt." Trì Tâm đứng phía sau khẽ che miệng cười, cố kìm nén nhưng vẫn không thể nhịn được.
Úc Tương luôn có biệt tài buông ra những lời châm biếm đúng lúc một cách khó tin.
Gã đàn ông vạm vỡ vẫn giữ nguyên sắc mặt tối sầm, nhưng đôi mắt sắc lạnh chợt lóe lên vẻ độc ác tàn nhẫn. Kẻ gầy gò đứng bên cạnh cũng bất giác lùi lại một bước, nhìn Úc Tương bằng ánh mắt vừa sợ hãi vừa đầy thương hại.
"Ta đã lường trước được sự vô lễ của cậu, nhưng xem ra vẫn là đánh giá quá thấp." Gã đàn ông gằn giọng, thanh âm lạnh lẽo như băng tuyết, khiến không khí xung quanh càng thêm ngột ngạt đến khó thở.
Một luồng khí lạnh buốt bất ngờ xoáy mạnh quanh gã, khiến đám đông đứng gần đều phải lùi lại ngay tức khắc.
Ánh mắt Trì Tâm đột nhiên trở nên nghiêm nghị, nụ cười trên môi cô cũng hoàn toàn biến mất.
Kẻ vạm vỡ nhìn Úc Tương đang đứng đối diện, ánh mắt như một vị thần thượng đẳng đang phán xét, tràn đầy vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn, xen lẫn một chút thương hại.
Hắn từ từ giơ bàn tay lên, giọng nói tràn đầy sát khí:
"Đối với những kẻ không thể dạy bảo, lòng nhân từ duy nhất ta dành cho chúng chính là tiễn chúng đi đầu thai, bắt đầu lại từ con số không."
Sắc mặt hắn đột nhiên trở nên hung tợn, cùng lúc đó, một cú đ.ấ.m tựa bão tố, nắm đ.ấ.m khổng lồ như vồ thép đột ngột vung thẳng về phía Úc Tương.
Trong kho khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Úc Tương vội vàng quay đầu, hét lớn:
"Chị Trì!!"
"RẦM——"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tiếng xương va chạm vang lên khô khốc, gió bụi cuộn lên mù mịt rồi từ từ lắng xuống. Những người xung quanh đang giơ tay che chắn bụi cát cũng bất giác hạ tay xuống, và cảnh tượng trước mắt khiến tất cả kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt.
Không ai kinh ngạc hơn chính gã đàn ông vạm vỡ.
Hắn ta há hốc miệng, trân trối nhìn bóng dáng mảnh mai đứng chắn trước Úc Tương, chỉ bằng một bàn tay thon gọn đã chặn đứng cú đ.ấ.m đầy uy lực của mình. Mặc cho toàn bộ cơ bắp trên người hắn đã căng cứng đến cực hạn, dồn hết sức lực, cú đ.ấ.m ấy vẫn không thể tiến thêm dù chỉ một phân.
"Ngươi... là ai?" Hắn ta khó nhọc cất tiếng hỏi.
"Ta là chị Trì của cậu ta!"
Úc Tương từ sau lưng Trì Tâm thò đầu ra, vẻ mặt tràn đầy tự hào:
"Nếu kẻ nào có nắm đ.ấ.m lớn hơn thì được quyền dạy dỗ kẻ khác, vậy giờ xem thử, ai sẽ là người dạy ai đây?”
Trì Tâm chỉ khẽ liếc nhìn Úc Tương đang trưng ra vẻ bất lực, sau đó bình tĩnh xoay người đối mặt với gã đàn ông vạm vỡ cao lớn hơn mình đến hai cái đầu. Đôi mắt cô trong trẻo như mặt gương, không chút gợn sợ hãi.
Trông cô mảnh mai và yếu mềm, như thể cú đ.ấ.m kinh thiên vừa rồi không hề tồn tại. Thậm chí, giọng nói của cô còn không hề có chút xao động, vẫn nhẹ tênh và thản nhiên:
"Ngươi muốn dạy người khác làm người? Vậy xem thử, có dạy được ta không?”
Một cô gái nhỏ nhắn, xinh đẹp đứng trước gã đàn ông cao lớn vạm vỡ, trông chẳng khác nào một trận tỷ thí không cân sức, kẻ yếu đang bị ức hiếp.
Đám phạm nhân xung quanh vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nhìn hai người đứng bất động một lúc lâu, bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đại ca làm sao vậy chứ? Lâu quá không gặp bóng hồng xinh đẹp, mềm lòng trước người đẹp rồi sao?"
"Ăn nói xằng bậy! Đại ca không phải loại người bị mê hoặc bởi sắc đẹp đâu, tưởng ai cũng như ngươi chắc?"
"Cứ chờ mà xem, lát nữa con nhóc này sẽ bị đại ca xé nát ra, nghĩ mà tiếc thay..."
Những lời xì xào bàn tán này đều lọt vào tai Trì Tâm. Cô khẽ động ánh mắt, nhìn thẳng vào gã đàn ông to lớn, cất tiếng hỏi bằng giọng điệu nhại lại đối phương, mang theo một nụ cười thoáng qua đầy ẩn ý:
"Ngươi thấy sao?"