Ánh mắt Hòa Lai khẽ động, nhìn thẳng vào Trì Tâm đang lơ lửng giữa không trung.
Trì Tâm vẫn không dừng tay: "Ông nhớ những gì tôi nói với ông lúc trước không? Vợ ông vẫn còn cứu được! Nhưng nếu tiếp tục lãng phí thời gian ở đây, phòng thí nghiệm kia có thể sẽ làm ra chuyện gì nữa, ai mà biết được?"
Môi Hòa Lai mấp máy, như muốn hỏi hoặc nghi ngờ điều gì đó.
Trì Tâm không nghe rõ. Vừa đối đầu với Phí Gia Đức, cô vừa quay lại nhìn đồng đội. Nhờ bức tường băng của Cảnh Tu Bạch, họ đã tạm thời chống đỡ được lũ rết, khiến cô yên tâm hơn phần nào.
"Hòa Lai, hiện giờ phòng thí nghiệm đang bị bất ngờ cản trở nên chưa hành động được. Nhưng chúng ta đã ở đây vài ngày rồi. Nếu họ điều chỉnh lại, với quân lực ít ỏi như vậy, họ sẽ làm gì tiếp theo?"
Giọng nói của Trì Tâm dần trở nên lạnh lùng, lý trí: "Trong mắt họ, một thây ma thì có giá trị gì? Khi ông cũng bị họ khống chế, ai sẽ bảo vệ vợ ông?”
Những lời nói ấy xuyên thẳng vào tâm trí Hòa Lai, khiến đôi mắt ông ta mở to hoảng sợ. Ông ta siết chặt nữ thây ma đang không ngừng giẫy giụa, cố cắn ông ta.
"Không, không được, không được... A Nhiên của tôi, bà ấy là mạng sống của tôi."
"Vậy thì tỉnh táo lại đi!"
Trì Tâm hét lên giận dữ. Không muốn lãng phí thêm thời gian, cô xoay người lao thẳng xuống khỏi không trung!
Phí Gia Đức làm sao để cô dễ dàng thoát thân? Nó vươn chiếc đầu to lớn, xấu xí của mình ra, phóng tới táp mạnh vào lưng Trì Tâm!
Rắc!
Trì Tâm đáp đất nhẹ nhàng, thuận thế lộn về phía trước, nửa quỳ, giữ vững tư thế chiến đấu.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt sắc lạnh như xuyên thấu mọi lớp phòng vệ tâm lý của Hoà Lai.
Ánh mắt ông ta chợt khựng lại, dán chặt vào một điểm sau lưng cô. Đồng tử co rút mạnh mẽ, như thể vừa chứng kiến điều kinh hoàng.
Biểu cảm kinh hãi tột độ của ông ta được Trì Tâm thu trọn vào đáy mắt.
“Trì Tâm! Sau lưng cô!”
Giọng Cảnh Tu Bạch xé toạc không khí, vang vọng từ phía xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khóe môi Trì Tâm khẽ nhếch. Cô không quay đầu lại, chỉ chăm chú nhìn vào Hoà Lai như thể mối đe dọa phía sau hoàn toàn không tồn tại.
Cô tiếp tục nói: "Ông rất mạnh. Nếu ông phá vỡ gông xiềng do chính mình tự phong ấn, sức mạnh của ông sẽ vô cùng lớn lao." Một tiếng gầm gừ ghê rợn xé tan không gian——
Bóng đen khổng lồ của sinh vật nhiều chân càng lúc càng áp sát. Đỉnh đầu Trì Tâm đã nằm gọn trong tầm tấn công của nó, đôi mắt Phí Gia Đức lóe lên vẻ phấn khích dữ tợn!
Con rết phát ra tiếng rít chói tai, đinh tai nhức óc, lao đến cắn thẳng vào đầu Trì Tâm!
Trì Tâm lạnh lùng nói: "Ông vẫn chưa chịu buông bỏ——”
Cô không ngoảnh đầu lại, rút mạnh lưỡi đao chiến bên hông ra, cổ tay khẽ xoay, lưỡi đao hướng lên trên và đ.â.m mạnh ra sau!
Rắc——!
Tiếng 'rắc' khô khốc như kim loại xé nát hợp kim, vang vọng trong màn đêm tĩnh mịch, rõ ràng đến mức mọi âm thanh xung quanh dường như bị nuốt chửng.
Cả Hoà Lai, ba người đồng đội, thậm chí những hình bóng ảo ảnh đang lấp lánh trong các khối cầu năng lượng, tất cả đều quên mất mình đang làm gì. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Trì Tâm.
Trước mắt họ, Trì Tâm giơ cao lưỡi đao đang dừng lại giữa không trung. Mũi đao sắc bén đ.â.m xuyên qua lớp sụn sinh học mềm yếu duy nhất dưới cằm con rết, xuyên thẳng qua đầu và chui ra phía sau gáy.
Từng giọt m.á.u đen đặc nhỏ giọt từ mũi đao sắc lạnh. Trong đôi mắt Phí Gia Đức tràn ngập vẻ kinh hoàng tột độ, không thể tin vào những gì đang xảy ra.
"Cô... làm sao có thể... "
Hắn ta không thể hiểu nổi. Vừa rồi giao đấu bao nhiêu lần, Trì Tâm đều bất lực trước lớp giáp chitin cường hóa của hắn. Làm sao cô có thể chỉ trong một chiêu mà kết liễu hắn?
Nhưng sự thật đã xảy ra. Ý thức của hắn tan rã nhanh chóng, những dòng suy nghĩ cuối cùng hóa thành hư vô. Trước khi gục ngã, hắn rít lên lời nguyền rủa cuối cùng.
"Các người... những con quái vật... đều không được c.h.ế.t yên lành."
Trì Tâm không hề chớp mắt, rút mạnh lưỡi đao ra khỏi thân thể của hắn.
Rầm!
Khối thân khổng lồ của sinh vật nhiều chân đổ sập xuống đất, gây chấn động mạnh và làm kinh động toàn bộ bầy côn trùng ẩn nấp xung quanh.
Mèo Dịch Truyện