Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 503



 

Cảnh Tu Bạch khẽ thở dài: "Mặc dù số lượng đông đảo, họ vẫn có khả năng kháng cự. Hy vọng họ cầm cự thêm được một thời gian. Chúng ta phải nhanh chóng tìm hiểu Sairo đang định làm gì, sau đó sẽ quay lại chi viện cho họ."

 

Trì Tâm khẽ gật đầu, chuyển dữ liệu ghi hình về Tiến sĩ Hughes cho Cảnh Tu Bạch, sau đó kích hoạt kênh liên lạc nội bộ trên thiết bị tai nghe.

 

"Đội trưởng Trịnh, Từ Quân, mọi người đang ở đâu?"

 

Phản hồi nhanh chóng truyền đến:

 

"Trì Tâm! Tuyệt vời! Hai người vẫn an toàn chứ?”

 

Trì Tâm khẽ nhếch môi: "Nếu khi nãy mọi người không chạy nhanh hơn thỏ, lời lo lắng này nghe còn chân thành hơn đấy."

 

"Ha ha, ha ha ha." Úc Tương gượng cười:

 

"Chúng tôi không phải đã cân nhắc kỹ, nhận ra hai người có khả năng chống chịu vượt xa cả một đội hình, nên nhanh chóng đổi chiến thuật, tránh gây thêm rắc rối cho hai người sao...

 

"Được rồi." Khương Từ Quân nhịn không nổi cắt ngang lời giải thích hoa mỹ của anh ta:

 

“Trì Tâm, hai người hiện giờ đang ở cùng nhau chứ?” Trì Tâm liếc nhìn bóng lưng đang tập trung của Cảnh Tu Bạch:

 

"Anh ấy ở đây."

 

"Chúng tôi chia thành hai nhóm. Tôi và Úc Tương đi cùng A Hổ, Đội trưởng Trịnh dẫn nhóm khác đi hướng kia." Khương Từ Quân nói, rồi gọi qua kênh:

 

"Này, Đội trưởng Trịnh, nghe thấy thì lên tiếng đi!"

 

"Tôi đây." Giọng thở hơi gấp của Trịnh Tuấn Chí vang lên: "Chúng vừa thả lũ xác sống ra, mọi người cẩn thận."

 

"Vậy là tốt rồi." Trì Tâm nói: "Mọi người cố gắng cầm cự, tôi và Cảnh Tu Bạch xử lý xong sẽ tới ngay. "Không vội, hai người bây giờ là hy vọng của cả đội, tôi không muốn chuyến này chỉ để... á!"

 

Lời nói của Úc Tương bị gián đoạn bởi một tiếng s.ú.n.g chói tai.

 

"... để 'ngắm nghía' sự đa dạng của lũ xác sống. Thôi chúng tôi cũng phải bận rồi!"

 

Kênh của họ nhanh chóng bị cắt, có vẻ như một trận chiến nhỏ đang nổ ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Một nỗi lo lắng dấy lên trong lòng Trì Tâm, khiến cô tạm gác lại những cảm giác kỳ lạ ban nãy.

 

Cảnh Tu Bạch cũng vừa xem xong dữ liệu hình ảnh, anh cúi đầu, dường như đang suy tư điều gì đó. Bóng tối phủ lên anh một vẻ trầm tư, hằn sâu nỗi muộn phiền.

 

"Anh phát hiện được gì không?” Trì Tâm hỏi khi lấy lại thiết bị ghi hình.

Mèo Dịch Truyện

 

"Nó chỉ giúp giải đáp vài nghi vấn cũ." Cảnh Tu Bạch nói: "Giờ đây, kẻ chủ mưu là ai không còn quá quan trọng. Dù đó là Tiến sĩ Hughes hay Raphael, bản chất của chúng vẫn đồng nhất."

 

Trì Tâm gật đầu im lặng. Nhận ra tâm trạng anh đang trùng xuống, cô không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ cùng anh hướng ánh mắt về những tủ hồ sơ đồ sộ, bắt đầu rà soát tài liệu.

 

Cô cũng không rõ có thể tìm được gì, nhưng so với việc đứng đây không làm gì thì vẫn tốt hơn.

 

Bỗng nhiên, cô phát hiện âm thanh phía Cảnh Tu Bạch ngừng lại.

 

Sau vài giây do dự, Trì Tâm tiến lại gần. Cô thấy anh đang đứng trước một tủ lưu trữ tài liệu ghi chép từ mười năm trước, với một ngăn kéo chứa hồ sơ dày hơn hẳn những ngăn còn lại.

 

Trên đó ghi: "Cảnh Tu Bạch - Thể Hoàn Hảo”.

 

"Có muốn lấy ra xem không?" Trì Tâm hỏi khẽ.

 

"Không cần, chúng ta nên tìm thứ hữu ích hơn." Giọng Cảnh Tu Bạch vẫn bình tĩnh: "Những dữ liệu về cơ thể tôi, tôi rõ hơn bọn chúng."

 

Trì Tâm khẽ c.ắ.n môi, không nói thêm, mà bước sang tủ hồ sơ khác.

 

Ánh mắt lướt qua từng cái tên, số lượng tài liệu khổng lồ khiến người ta phải khiếp sợ. Dù phòng thí nghiệm này không phải là nguồn cơn của tận thế, nhưng những tội ác chúng đã gây ra trong từng ấy năm cũng đủ khiến người ta căm phẫn.

 

Đang lướt nhìn, một tia sáng lóe lên trong suy nghĩ của Trì Tâm.

 

Cô lập tức chạy đến tủ lưu trữ hồ sơ từ hơn hai mươi năm trước.

 

Cô nhớ rằng Lâu Thần năm nay khoảng 19, 20 tuổi. Theo những thông tin thu thập được, anh ta đã bị đưa vào phòng thí nghiệm từ khi còn nhỏ. Dù không rõ sau đó giữa anh ta và Raphael đã xảy ra chuyện gì, nhưng ở đây chắc chắn phải có hồ sơ gốc về anh ta.

 

Quả nhiên, trong ngăn kéo tài liệu từ 20 năm trước, cô tìm thấy tên của Lâu Thần.