Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 529



 

Trì Tâm suy ngẫm về cách xưng hô đó, vô thức liếc nhìn về phía Úc Tương.

 

Chỉ thấy từ khi Nghiêm Uy xuất hiện, cơn tức giận của Úc Tương dường như đã tan biến. Anh ta thậm chí còn khoanh tay, nhìn mọi chuyện bằng ánh mắt tò mò như xem một màn kịch.

 

Trong lòng Trì Tâm đã lờ mờ hiểu ra.

Mèo Dịch Truyện

 

Lời của Nghiêm Uy có lý lẽ vững chắc, cho dù Liên Thiên Duệ có cãi cố đến mấy, cũng không thể trực tiếp phản bác. Nhưng rõ ràng có thể thấy, sau trận khẩu chiến này, trong lòng hắn ta vô cùng khó chịu. Hắn cười khẩy một tiếng: "Lời này của anh sai rồi, Thiếu tá Nghiêm."

 

Hắn ta nghiêng người, đồng thời vung tay ra hiệu cho những người khác lui lại, để lộ những người như Trì Tâm đang bị họ che chắn cẩn mật: "Anh nhìn cho kỹ đi! Ở đây vừa có người nửa thú, vừa có dị năng giả. Anh còn dám nói với tôi rằng họ là những người sống sót bình thường sao?”

 

Thiếu tá Nghiêm nhìn xuyên qua khoảng trống, hướng về phía Trì Tâm và những người khác.

 

Cảnh tượng này khiến sắc mặt Nghiêm Uy đột ngột biến sắc.

 

Liên Thiên Duệ cho rằng Nghiêm Uy đã nhìn rõ bộ mặt của những người này, liền đắc ý nói tiếp: "Anh thấy tôi nói đúng không? Thiếu tá Nghiêm à, sau này đừng dựa vào cái cấp bậc cao hơn tôi một chút mà tùy tiện nghi ngờ quyết định của tôi. Nếu không, anh sẽ tự hại c.h.ế.t mình lúc nào không hay đấy..."

 

“Cậu Úc!”

 

Lời của hắn ta bị tiếng quát lớn của Nghiêm Uy cắt ngang.

 

Cậu Úc nào? Không phải cậu Úc đang thảo luận công việc với Thiếu tướng Tiêu sao? Vừa rồi Nghiêm Uy đích thân đã nói vậy mà.

 

Liên Thiên Duệ sửng sốt. Hắn vừa định lên tiếng chế giễu thì thấy Nghiêm Uy hoàn toàn phớt lờ mình, đi thẳng đến trước mặt... gã thanh niên lắm lời suýt bị hắn b.ắ.n c.h.ế.t lúc nãy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

 

"Cậu Úc, ngài trở về mà không báo trước một tiếng?" Nghiêm Uy hoàn toàn phớt lờ vẻ mặt biến sắc của Liên Thiên Duệ phía sau, cũng như những lời xì xào bàn tán đang lan nhanh xung quanh. Anh ta chỉ lo lắng nhìn Úc Tương, giọng điệu hạ thấp và chân thành: "Ngài đã rời căn cứ quá lâu rồi, lão gia Úc và đại thiếu gia đều... rất mong nhớ ngài."

 

Bao gồm cả Trì Tâm, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Úc Tương.

 

Đây quả thực là khoảnh khắc rực rỡ hiếm có trong cuộc đời của Úc Tương. Được nhiều người chú ý như vậy, Úc Tương không hề vênh váo như khi nũng nịu bên cạnh Trì Tâm, thậm chí còn không biểu lộ một chút kiêu ngạo nào.

 

Anh ta chỉ điềm tĩnh nhìn Nghiêm Uy, lướt qua vẻ cung kính đến mức xu nịnh của vị thiếu tá, rồi khẽ nhếch môi mỉa mai: "Nghiêm Uy, vài ngày không gặp, cậu đã thăng chức Thiếu tá rồi. Rất tốt. Nhưng tôi không ngờ, gia tộc Úc của tôi ở Căn cứ A giờ lại mất hết thể diện đến vậy sao? Người nhà họ Úc trở về, mà ngay cả cánh cổng chính cũng không vào được?"

 

Nghiêm Uy thầm rủa xả tên Liên Thiên Duệ trong lòng không biết bao nhiêu lần.

 

Ngay từ trước tận thế đã đi theo nhà họ Úc, Nghiêm Uy thừa hiểu một điều: Trong gia tộc Úc, muốn trêu chọc ai cũng được, nhưng tuyệt đối đừng dại mà động đến cậu hai Úc. Lão gia Úc và Đại thiếu gia Úc dù sao cũng giữ phong thái của người đứng đầu, không bao giờ hành xử mà không chừa đường lui. Nhưng cậu hai Úc thì khác hẳn.

 

Anh ta lập dị, khó đoán, làm việc hoàn toàn theo cảm hứng. Một khi đã đắc tội với anh ta, hậu quả thường không thể lường trước được.

 

Ngay cả khi Úc Tương không hề tỏ vẻ tức giận, Nghiêm Uy vẫn càng thêm cung kính, cúi đầu sát đất: "Cậu hai nói đùa rồi. Tôi sẽ lập tức cho ngài và các đồng đội vào căn cứ, còn chuẩn bị tiệc tùng long trọng để đón tiếp các ngài." "Tiệc tùng thì khỏi cần." Úc Tương lười biếng liếc nhìn Liên Thiên Duệ — kẻ vẫn đứng ngây ra như tượng gỗ — rồi nhàn nhạt nói: "Giải thích xem loại người như anh ta làm sao lại ngồi được vào vị trí canh gác trọng yếu này?"

 

"Anh ta..."

 

Nghiêm Uy vừa định trả lời thì bị Liên Thiên Duệ điên cuồng ngắt lời.

 

"Nghiêm Uy, cậu đang đùa kiểu gì vậy? Cậu Úc nào? Vì muốn đối đầu với tôi mà cậu dám bịa ra cả người nhà họ Úc à?" Liên Thiên Duệ không thể tin nổi, trừng mắt nhìn Nghiêm Uy: "Lão gia Úc chỉ có một người con trai, lấy đâu ra cậu hai?"