Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 401: Đúng người, đúng thời điểm



Theo diễn giải của hai người trước mặt, dung dịch trắng sữa có hiệu quả gia tăng chống chịu vô cùng mạnh mẽ. Đoàn Thanh được cộng vĩnh viễn 3 chống chịu, hiện tại khi uống vào 100ml, cậu ta vẫn tiếp tục được nhận thêm 10 chống chịu tạm thời, chưa có dấu hiệu đạt tới giới hạn cuối cùng.

Đây là một tin tức vô cùng tốt, tin tốt hơn là sau hơn 2 ngày sử dụng thì thứ này đã được xác nhận an toàn, không gây ra bất kỳ dấu hiệu nguy hại nào cả.

Điểm trừ lớn nhất có lẽ là hao nước. Uống vào dung dịch trắng sữa này sẽ mang tới cho người sử dụng cảm giác tương đối khát, cần phải uống lượng nước gấp 3 tới 4 lần để trung hoà. Trong một cuộc chiến 12 tiếng, nếu binh lính uống 1,2 lít dung dịch trắng sữa thì cần phải uống thêm hơn 3 lít nước để giải toả mới có thể cân bằng lại.

Vấn đề này nếu có thể đảm bảo công tác hậu cần bằng 3 xe bồn chở nước ngay phía sau chiến trường thì sẽ được giải quyết.

- Tốt, hai người làm rất tốt!

Hàn Phong thật sự hài lòng với kết quả này. Hắn sẽ công bố một phần nhỏ kết quả nghiên cứu ngay trong hôm nay với bên ngoài, từ đó làm tiền đề cho việc công khai sản xuất số lượng lớn loại dung dịch này.

Trận chiến quy mô lớn trong tương lai, toàn bộ quân đội của trấn Hi Vọng đã có khả năng đương cự trước đòn tấn công tâm linh phạm vi rộng rồi!

Nhận được phiếu lương thực trắng và phiếu chiến công 200 điểm từ chỗ Hàn Phong, Đoàn Thanh vô cùng vui mừng nhét nó vào sâu trong túi quần, trong khi Âu Dương Tà thì cười lên đầy dữ tợn hỏi:

- Thủ lĩnh, có thể cung cấp thêm thứ nước này hay không?

Hàn Phong nhích nhẹ hai chân tránh xa tên này một chút rồi thản nhiên gật đầu nói:

- Có thể, hiện tại hai cậu ra ngoài trước đi, năm phút sau hãy trở vào.

Hai người Âu Dương lục tục kéo nhau ra ngoài. 5 phút sau, bọn họ gõ cửa rồi trở lại phòng nghiên cứu trong cùng, tất cả cách bình dịch chiết xác thây ma trong góc đã biến mất, thay vào đó là một bình nhựa 50 lít màu trắng sữa được đặt trên bàn. Bên cạnh nó còn có một bình sứ nhỏ con đang liên tục thay đổi các loại màu sắc khác nhau, nhìn qua vô cùng kỳ dị.

Hàn Phong chỉ hai thứ trên bàn rồi chậm rãi nói:

- 9 người vừa đưa tới, hãy cho họ thử nghiệm giới hạn tối đa của dịch chiết xác thây ma, đồng thời thử nghiệm ra tất cả tác dụng của bình sứ này cho tôi, cụ thể là màu nào cho hiệu quả gì...

Thứ mà hắn mang đi là phế phẩm ngâm tẩm chiết xuất giả dạng, thứ mà hắn để lại là tinh phẩm thiên tài địa bảo, cũng là trang bị level 4 Bình Thuốc Biến Dị.

- Tuân lệnh.

Sau khi giao việc cho hai người này xong thì Hàn Phong mới chui lên từ dưới lòng đất. Hắn trực tiếp chạy tới khu nuôi dưỡng thây ma đặt ngay bên cạnh, nơi này đang nhốt hơn 40 thây ma các loại, cấp thấp nhất là level 1, cao nhất là level 18.

Sau khi đuổi hai nhân viên công tác tạm thời lánh đi, hắn tay phải khẽ lật, một chiếc hộp sắt lớn chừng lòng bàn tay đã trống rỗng xuất hiện từ không gian. Đây là hộp sắt ẩn chứa trang bị level 4 mới nhận được, Ngục Giam Tham Ăn.

Chỉ vừa mới xuất hiện, thứ quỷ dị ẩn chứa bên trong đã bắt đầu phát ra hấp lực vô hình nhàn nhạt để thu hút người khác mở hộp "giải thoát" nó rồi. Ngục giam này từ khi được triệu hồi tới hiện tại còn chưa nhốt được ai, bởi vậy nó có vẻ đặc biệt nôn nóng mất kiên nhẫn.

Hàn Phong lùi lại 10 mét rồi lấy ra một máy quay nhấn nút quay phim, ống kính hướng thẳng vào lồng sắt, cả góc độ lẫn vị trí đều được căn chỉnh một cách chính xác. Sau khi làm xong việc này hắn lại phẩy tay khởi tạo một băng nô bình thường nhất, băng nô này cầm theo hộp sắt tiến tới lồng giam, mở khoá chốt, sau đó ném chiếc hộp vào sau chấn song.

Ngục Giam Tham Ăn vừa được giải phóng, hấp lực đói khát vô hình lập tức lan toả ra bốn phương tám hướng, tất cả sinh vật quan sát thấy nó đều bị kích phát sự thèm khát mãnh liệt. Hàn Phong dù đang nhắm chặt mắt cùng đứng ở cách xa 10 mét cũng phải dâng lên cảm giác thèm khát nhàn nhạt, thật muốn mở mắt lao lên. Bên tai hắn theo đó xuất hiện âm thanh cuồng loạn khò khè cùng tranh đoạt cắn xé của lũ thây ma đằng kia.

Sau khoảng 30 giây hỗn loạn như đánh trận thì âm thanh nhai nuốt ê răng mới triệt để biến mất, hắn theo đó mở ra hai mắt, trong lồng giam đã không còn bất kỳ thây ma nào nữa, tất cả đã biến mất hoàn toàn một cách vô cùng kỳ dị.

Nơi đó chỉ còn lại một viên cầu màu đen kịt tròn lẳng đang nằm im chính giữa lồng giam, nó vẫn liên tục phát ra lực hẫp dẫn khiến người ta tứa nước miếng, bất quá cường độ thu hút đã giảm đi nhiều rồi, ít nhất là khi hắn nhìn vào đã không còn dâng lên quá mức thèm thuồng nữa.

Vẫn trong giới hạn chịu đựng.

Hàn Phong búng tay tạo ra một cỗ băng nô nhỏ bé, băng nô nhún người chạy tới bên kia, bàn tay nó vươn vào lồng sắt chợt kéo dài ra thêm 2 mét rồi tóm lấy viên cầu màu đen vào tay.

Sau khi nhét viên cầu vào hộp sắt, nó mang theo trang bị kỳ dị này chạy ngược trở lại.

Hàn Phong cầm lên camera xem lại quá trình vừa diễn ra. Thây ma đầu tiên tóm được Ngục Giam Tham Ăn liền không chút chần chừ nhét nó vào miệng, chưa tới nửa giây thời gian, thậm chí chưa cần nó nuốt xuống, viên cầu kia đã phát ra quang mang vàng chói hút nó vào bên trong.

Là hút vào theo đúng nghĩa đen. Thây ma kia bị ánh sáng vàng chiếu trúng liền thu nhỏ dần dần từ đầu tới chân, giống như hoá thành một dòng nước đen kịt nhỏ xíu "chảy" vào viên cầu vậy, hoàn toàn không thể chống cự.

Sau đó là một màn tranh đoạt đẫm máu diễn ra, thây ma này cướp đoạt rồi tới thây ma khác cướp đoạt, từng con từng con lao lên rồi đâm đầu vào dục vọng ăn uống, từ đó bị trang bị level 4 này giam cầm và nô dịch. Mỗi khi có một thây ma bị nhốt, ánh sáng vàng cam lại chuyển dần qua hướng tối đen, các thây ma phía sau lại càng dâng lên khát vọng lớn lao hơn trước.

Hàn Phong nhìn cảnh này ma da đầu co giật. Bị ép cho dẹp lép thế kia thì còn gì là người, không, còn gì là ma.

Hắn do dự một chút thì cầm lên hộp sắt rồi mở ra, bên trong chính là Ngục Giam đen kịt tối thui như hũ nút, nó còn liên tục phát ra lực hấp dẫn vô hình, hấp dẫn những sinh vật nhìn vào nó.

Chẳng qua, lực hấp dẫn đã yếu đi rất nhiều so với quá khứ, hắn đã không còn cái cảm giác khát vọng muốn ăn bằng được như trước nữa.

"Trang bị level 4 này cùi mía như vậy à, tại sao đớp có mấy chục con thây ma lắt nhắt mà đã no bụng rồi?"

Nhìn thấy tác dụng của Ngục Giam thể hiện yếu hơn trước đó rất nhiều, hp trong lòng không khỏi dâng lên kỳ quái, ngón tay hắn chọc chọc thử mấy cái, cảm nhận sự bình thường của nó, sau đó mới từ trong hộp sắt cầm lên trang bị này.

- Ồ...

Cầm Ngục Giam trên tay, hắn có thể cảm nhận được bên trong nó đang nhốt hơn 40 thây ma. Những quái vật này giống như phát điên mà liên tục cắn xé lẫn nhau, còn tự cắn xé bản thân mình, giống như tất cả mọi thứ xung quanh đều là hương vị của nhân loại vậy.

Lại quan sát thêm 3 phút, động tác điên loạn của cái lũ này không dừng lại nhưng đồng thời cũng càng lúc càng yếu ớt, giống như đã bị rút cạn tất cả sức lực rồi. Thây ma là sinh vật bán bất tử, bọn nó không chết vì vết thương, dù đã bị gặm trơ khung xương vẫn như cũ cố gắng nhai nuốt, đã triệt để lâm vào điên loạn ăn uống rồi.

Hàn Phong lại thử động niệm, một thây ma bên trong theo ý muốn của hắn lập tức được phóng xuất ra ngoài. Quái vật này vừa được thả ra liền lao lên phía trước muốn tranh đoạt Ngục Giam, độ điên cuồng hiện lên so với trước đó càng thêm mạnh mẽ.

"Ngục giam giam cầm sinh vật gì sẽ phát ra lực hấp dẫn sinh vật đồng loại mạnh hơn, hấp dẫn sinh vật khác loại yếu đi."

Đây là kết luận của hắn sau khi suy tư 30 giây.

Dù chưa điều tra ra giới hạn số lượng quái vật có thể giam cầm của trang bị này nhưng hắn đã tương đối hài lòng rồi. Hắn tiện tay rút đao chém bay đầu con thây ma level 3 đang làm trò trước mặt rồi nhét viên ngọc đen kịt trên tay vào hộp sắt, cũng thu luôn nó vào nhẫn trữ vật.

Hắn còn định lượn một vòng khu thử nghiệm để test thử uy lực của Uy Áp Thượng Vị, bất quá bộ đàm bên hông lại một lần nữa vang lên tín hiệu thông báo từ tổng bộ.

"Thủ lĩnh, có chuyện lớn rồi."

...

Khi Hàn Phong về tới căn cứ đã là hơn 6 giờ tối, thời điểm mà hầu hết nhiệm vụ trong ngày đã hoàn thành, cũng tương đương với thời điểm mà tất cả cư dân trấn tập trung đông đủ nhất. Một nhóm lớn người đang tụ tập ở một góc sân ồn ào chỉ chỏ cùng bàn luận, còn vang lên thanh âm kêu gào thảm liệt vô cùng thê lương.

- Con gái tôi, con gái tôi, ai cứu con gái tôi. Quân giết người, quân khốn nạn...

Hàn Phong rẽ ra nhóm người nhìn tới hiện trường. Giữa sân là một thiếu phụ hơn 40 tuổi đang ôm xác một đứa nhỏ chừng 9 tuổi, bên cạnh còn có xác một nữ nhân chừng 22, 23 tuổi, thiếu phụ kia chính là người đang vừa khóc lóc vừa chửi bới.

Cả hai cái xác dưới đất đều bị đao chém, đứa nhỏ bị chém một nhát ngay ngực lòi cả xương trắng, nữ nhân bên cạnh còn thảm hơn, trực tiếp bị chém thủng bụng, ruột cùng nội tạng đã rơi ra đầy đất. Máu đỏ sẫm tanh tưởi lan tràn một khoảng trấn, không khí rùng rợn bao trùm tới cả trăm người xung quanh.

Bên cạnh hiện trường còn có một đội viên chính thức của phòng quản lý trị an mới thành lập sáng nay, nhìn từ trang phục thì có thể xác định người này thuộc đội chấp pháp. Đây là một đại hán chừng 30 tuổi với khuôn mặt ngăm đen, áo quần ướt sũng máu, anh ta đang bị hai đội viên khác trói chặt lại, cả chân cả tay đều bị còng, cũng bị chĩa súng vào lưng đảm bảo không cho người này manh động.

Đại hán này khuôn mặt tái nhợt nhìn qua hai cái xác cùng thiếu phụ dưới đất, trong miệng liên tục lẩm bẩm giống như sắp phát điên tới nơi:

- Không phải tôi giết... Không phải do tôi giết mà... Tôi không làm... Hãy tin tôi...

Người chết vì thây ma thì nhiều, người chết vì bị người khác giết, đây là lần đầu tiên xảy ra, lại còn xảy ra công khai ngay tại trung tâm trấn Hi Vọng.

Thấy Hàn Phong xuất hiện, thiếu phụ giống như có cảm ứng mà ngẩng đầu lên, sau đó hai mắt nàng ta bắn ra ánh sáng thù hận mà cao giọng mắng chửi:

- Quân thổ phỉ, quân giết người, đồ đáng chết. Lũ các ngươi đều là một đám man rợ vô pháp vô thiên. Tại sao lại giết đứa con gái nhỏ bé của tôi...

Những ngôn từ cực độ đau khổ đi kèm trách móc tuyệt vọng của một người mẹ mất đi đứa con gái 9 tuổi vang vọng khắp không gian. Dưới ánh hoàng hôn thảm đạm của máu và nước mắt, giữa tận thế đáng sợ trùng điệp bủa vây, âm thanh này càng bộc lộ ra sự thê lương không gì sánh nổi.

Hàn Phong chợt sững người nhìn cảnh tượng này, nội tâm giống như vừa bị xiên trúng một đao rồi điên cuồng chọc ngoáy cùng đâm chém thành vạn mảnh.

Đứa nhỏ kia, hắn có chút ấn tượng nhàn nhạt, dường như là một thành viên của đội nuôi trồng, bình thường tương đối hoạt bát.

Thiếu phụ kia, cũng có chút quen mắt, dường như là thành viên của đội xây dựng công sự, còn từng nhận được khen thưởng vì làm tốt.

Cả hai người họ đều sống sót vô cùng chật vật, mỗi ngày đều phải vất vả mưu sinh kiếm cái ăn.

Đội viên đội chấp pháp đang bị trói là một cựu chiến binh có nguyện vọng giải ngũ làm công tác dân sự, xem như vẫn thuộc biên chế chính thức của trấn Hi Vọng

Còn nữ tử 23 tuổi chết thảm kia...

Là người tới từ huyện Tam Giang để làm công tác giám sát nhân quyền, giám sát trật tự cùng pháp luật.

Hôm nay, rất trùng hợp, là ngày đầu tiên mà trấn Hi Vọng ban hành bộ luật riêng của mình.

Đúng người, đúng thời điểm.

Hai mạng người vô tội chết dưới một đao lạnh lẽo của pháp quyền Hi Vọng.