Nhìn vào báo cáo phía trước, 8/24 tiểu đội trưởng đã tích luỹ được đủ 15.000 minh tệ, đang chuẩn bị xin cấp phép hoán đổi thẻ tiến giai trung cấp, ở chỗ này hắn chắc chắn sẽ thu thuế được 24.000 minh tệ.
Đám tiểu đội trưởng còn lại, bọn họ cũng có ý định tích tiền để mua thẻ tiến giai trung cấp nhằm nuôi hi vọng tiến tới bậc kỹ năng tứ giai, vậy nên tỉ lệ kiếm chác được tiền bạc của đám này là không cao.
Đám đội viên chính quy là đối tượng mà hắn có thể kiếm chác được một cách ổn thoả nhất, những người này hầu hết đều chỉ sở hữu kỹ năng trụ cột ban đầu là nhị giai, hiện tại chưa đủ khả năng bò lên tam giai +4, cũng không đạt được đủ 15.000 minh tệ, bởi vậy họ rất sẵn lòng đổi minh tệ lấy cống hiến, hoặc bù qua đắp lại để đổi kỹ năng nhị giai tam giai từ tổ chức, thăng tiến sức mạnh một cách tức thì.
Nói gì thì nói kỹ năng nhị giai vẫn là kỹ năng trụ cột của toàn bộ phi phàm giả, và tam giai vẫn chưa có nổi 30% phi phàm giả có khả năng nắm giữ.
Có 217 đội viên sở hữu trên 1000 minh tệ, nếu thuận lợi, hắn có thể bú được 230.000 minh tệ ở đây, số còn lại là dưới 500 minh tệ, hắn cũng có khả năng bú được 100.000 minh tệ ở đây.
Tổng kết lại, hắn có khả năng bú được 354.000 minh tệ.
Tính toán một chút, có một nửa trong số này đổi ý, không muốn bán minh tệ ra ngoài, vậy thì hắn cũng bú được 170.000 minh tệ...
Hắn đang có 88.111 minh tệ khả dụng trên người, tổng là 258.111 minh tệ.
Hắn còn có các "bất động sản" khác nữa, cụ thể là tinh thạch ma dược. Giá cả của loại tài nguyên cô đặc trong não hải thây ma này từ level 20 - level 24 là 200 - 400 minh tệ một viên, từ level 25 - level 29 là 600 - 1500 minh tệ một viên, tinh thạch ma dược level 30, giá tới 6000 minh tệ.
Tổng số tinh thạch ma dược mà hắn đang nắm giữ trước khi chiến dịch Hàm Nghiêm diễn ra là 713 viên, giá trị 192.328 minh tệ, chiến dịch Hàm Nghiêm đem tới 416 viên tinh thạch ma dược nữa, giá trị 114.342 minh tệ, vậy thì tổng số "bất động sản" mà hắn đang có là 1.129 viên tinh thạch ma dược các loại từ level 20 tới level 30, nếu bán hết đi thì có thể thu về 306.670 minh tệ.
Nghĩ tới đây, Hàn Phong lại thở dài.
Bán hết tinh thạch ma dược đi, gom hết tiền trong dân lại, cộng thêm tích luỹ từ bản thân, ân, 564.000 minh tệ, chỉ vừa đủ mua một trang bị level 5 Bản Đồ Cố Hương.
Con bà nó...
Thế giới này, muốn sống tốt một chút xíu thôi cũng thật sự là đắt đỏ.
Chẳng qua hắn nhanh chóng sáng mắt lên mà hưng phấn nói:
- Tam Giang - Xuân Hà còn nợ mình tiền nước chống chịu, tổng là 15.800 minh tệ, đòi được số này là mình lại có thêm tí tiền tiêu vặt rồi...
Nói tới đây, hắn chợt ngưng lại, lại xụ mặt xuống, lẩm bẩm:
- Mấy con lợn nhựa kia, hai hôm nay đã không thấy chạy qua mua nước chống chịu, có khả năng bọn họ đang dồn tiền lại mua Lựu Đạn Diệt Quỷ level 4 hoặc Súng Diệt Quỷ level 4 rồi, mình muốn đòi công nợ này rất khó...
Sau đó hắn tiếp tục cắn răng kêu gào:
- Con chó ngu bên kia, ngày nào cũng đớp vài viên tinh thạch ma dược của mình, tính toán đâu đó phải 2000 minh tệ.
- Con mẹ nó, hay thịt cụ nó con chó ngu kia đi nhỉ, lâu lắm rồi chưa được ăn dựa mận...
Khuôn mặt Hàn Phong đã biến thành cực độ âm trầm.
Mặc dù đang đeo trên người một đống lớn minh tệ, cũng sắp bú được hàng trăm nghìn minh tệ từ các nguồn khác nhau, thế nhưng hắn lại cảm giác bản thân có thể phá sản bất kỳ lúc nào.
Đây là làm sao chứ...
Cái thế giới chết tiệt này rốt cuộc muốn gì, làm sao giá cả lại đắt đỏ như vậy a...
Nghĩ tới đây hắn lập tức thò tay mò mẫm chiếc túi xách đen bên cạnh mà lục lọi một hồi, sau đó kêu to với một nữ tử váy ngắn đang đứng gần đó:
- Phục vụ, cho bảy món này, riêng món này làm hai phần.
Hừ, hắn đã nghèo, người khác cũng phải nghèo giống hắn.
Nữ tử phục vụ nghe được "khách sộp" yêu quý lại tiếp tục gọi món, lại còn vẫn gọi một lần hơn 180 cống hiến, khuôn mặt lập tức biến thành cười tươi như hoa.
Vị đại nhân vật từ đầu tới cuối luôn trùm mũ vải kín mít cùng đeo kính đen bản to này đã tiêu phí hơn nghìn điểm cống hiến rồi, tiền tip cho nàng cũng đâu đó 130 cống hiến rồi, thật sự là một kim chủ mà.
Kim chủ như vậy, phải phục vụ thật tốt...
Nhân lúc hai vị tiểu thư đi cùng kia đã chạy tới phía trước giao lưu cùng Lilliah Trần Tiểu Mẫn, nàng lập tức đánh bạo tiến tới sát bên cạnh mà nhỏ giọng nói:
- Vị công tử này, hiện tại có một món rất ngon vừa được thêm vào menu, không biết ngài có muốn nếm thử không?
Hàn Phong còn đang chán nản vì sắp phá sản, nghe giới thiệu thú vị vậy thì không khỏi dâng lên chút hứng thú, hắn tò mò hỏi thử:
- Nga, là món gì?
Nữ nhân viên phục vụ chỉ chờ có thế, nàng ta lập tức ghé sát thân thể thành thục xuống dưới, đôi môi đỏ mọng thổi một ngụm lên vành tai kim chủ, thì thầm câu dẫn:
- Nước ép bưởi nguyên chất...
Thủ lĩnh trấn Hi Vọng hơi thở thoáng xuất hiện gấp gáp, hắn nhìn vào khe ngực no tròn của nữ nhân viên phục vụ, lại nhìn tới ánh mắt mờ ám của nàng ta, cắn răng hỏi:
- Nga, quả bưởi kia tên là gì?
- Tên thật.
Nữ nhân viên phục vụ thấy kim chủ có hứng thú thì không chút do dự tiếp tục dụ dỗ:
- Tên là Dương Bối Na.
Thủ lĩnh trấn Hi Vọng đảo mắt một chút.
Nữ tử này là hầu nữ cấp cao thuộc phòng hậu cần của Phương Tường quản lý, giá thuê trên trời, chỉ riêng việc dọn dẹp phòng ốc qua loa trong nửa buổi sáng cũng tiêu tốn tới 18 minh tệ, gấp rưỡi mức lương cơ bản, phải nói là vô cùng đắt đỏ.
Tất nhiên, giá cả đắt đi đôi với chất lượng cao, nữ nhân này rất, rất, rất xinh đẹp, so với cái gì Lilliah Black Rose kia chỉ thua kém về khí chất và mị lực, không hề thua kém về nhan sắc chút nào.
Không, nữ nhân này múp hơn nhiều.
Hàn thủ lĩnh lúc này liếm mép nói:
- Nga, vậy tôi muốn thử bóc bưởi trước...
Nữ nhân viên phục vụ khẽ cắn môi, chợt ghé sát người tới, thở gấp nói:
- Bóc rồi là phải mua đó.
- ...
Một hồi sau, nữ nhân viên phục vụ đã vui vẻ rời đi.
Hàn Phong ngồi tại ghế sofa, khuôn mặt càng thêm một bước gia tăng sự âm trầm.
Em gái nhà nó nữa, đã nghèo còn eo.
Đáng lẽ chỉ tốn có 200 cống hiến cả típ, hiện tại tốn hết toàn bộ 223 cống hiến còn lại rồi.
Mà đó mới chỉ được bóc bưởi sơ sơ, nhìn ngắm chút đỉnh, nắn bóp vài cái, gẩy nhé núm... Khụ khụ, là kiểm tra chất lượng quả...
Nhưng mà hắn còn chưa cả được ăn miếng nào, chưa được uống ngụm nào, muốn ăn uống hàng tươi sống thì phải trả giá nhiều hơn cơ, đây là muốn cắt cổ sao.
Giá cả của cái concert ca nhạc này thật sự là quá mức đắt đỏ rồi.
Sao cả thế giới phi phàm lẫn thế giới bình phàm đều khiến người ta muốn lâm vào cảnh phá sản vậy.
- Khỉ thật!
Mắng thầm một câu, Hàn Phong lại phất tay lấy báo cáo từ nhẫn trữ vật ra đọc.
Đây là báo cáo về tình hình "lòng dân" do Liễu Huyên gửi tới.
Thật ra thì loại báo cáo khảo sát ngãu nhiên từ nhóm 32 quân xanh này vẫn được đều đặn gửi tới hàng ngày, hắn vẫn thường xuyên cập nhật hàng trăm tin tức vụn vặt với đủ mọi loại chất lượng thượng vàng hạ cám của toàn thể cư dân trấn Hi Vọng thông qua kênh truyền thông này. Chẳng qua lượt báo cáo này tương đối đặc biệt, chẳng những số lượng rất lớn, đối tượng điều tra phủ rộng, nội dung bên trong cũng vô cùng kỳ dị.
"Báo cáo về cảm nhận của cư dân trấn Hi Vọng đối với hình tượng thủ lĩnh Hàn Phong."
Hàn Phong phất tay triệu hồi ra một băng nô cao 1,78m, sau đó một bên chờ đợi món ăn được đưa lên, một bên cùng với băng nô đọc từng bản báo cáo một.
- Lạnh lùng... Lạnh lùng theo kiểu khó gần, không khó ưa...
- Mạnh mẽ... Mạnh tới khiến người ta nghẹt thở...
- Thần bí... Rất khó gặp mặt, không hiểu rõ tính cách ra sao...
- Đẹp trai suất khí... Hửm, tăng lương cho em gái này ngay...
- Độc đoán... Ít nghe đóng góp, hay chính xác là không tạo điều kiện để người khác đóng góp...
- Mạnh...
- Mạnh...
- Đáng sợ...
- Khó tìm kiếm... Khó gần...
- Biết hi sinh... Tăng lương cho em trai này ngay...
- Vững chãi... Biết che chở cho người khác... Ồ, tăng lương, tăng lương...
- Dũng cảm, luôn xông pha tuyến đầu... Tăng lương...
- Thông minh... Tăng lương thôi nhỉ...
- Xấu trai... Ơ vl, đồ lợn nhựa này, đã ai chọc gì chưa...
- Quyết đoán... Mình có quyết đoán à...
- Độc ác, giỏi thao túng lòng người... Tăng lương cho, hửm, khoan, 67 tuổi vẫn tham gia binh đoàn Hi Vọng sao, còn nhìn rõ mình như vậy... Thăng chức thôi nhỉ...
- Giả tạo, cố tình xây dựng hình tượng anh hùng... Ủa, ai đây... Ả chết tiệt này là ả nào vậy, sao nắm thóp mình rồi...
Hàn Phong đọc được một nửa thì hơi nhíu mày, sau đó ánh mắt chợt xuất hiện co rụt.
Hắn lập tức thu hồi toàn bộ báo cáo trên tay lại, sau đó bàn tay khẽ nhấn xuống, thân thể đã biến mất tại chỗ.
------
00:28p ngày thứ 38 hậu dị biến.
Biệt thự trung tâm.
Đại Hắc Cẩu cả người to như con trâu mộng đang đứng giữa sân rộng, toàn thân dựng ngược lấy chi chít lông mao đen nhánh, ánh mắt đỏ rực như máu tươi của nó liếc qua toàn thể sự vật trước mặt, cái mũi nhúc nhích ngửi thử mấy hơi, sau đó hai chân khẽ nhún, thân thể lập tức phóng vọt về một cái phương hướng rồi biến mất trong màn đêm u ám.
Âm thanh hú hét của nó cũng theo đó truyền khắp toàn bộ căn cứ người sống sót trấn Hi Vọng.
- Húuuuuuuuuu...
"Nhân loại, có kẻ xâm nhập muốn lấy cắp báu vật. Gâu!"
Đại Hắc Cẩu vừa đi, Hàn Phong đã đến.
Hắn đầu tiên là nhìn về cỗ phân thân Ảnh Chiếu của Đại Hắc Cẩu đang đứng đó, lại nhìn tới cây ớt biến dị bên hố xác kia, cuối cùng nhìn về phía cửa hầm ngọc thạch biến dị cách đó mấy chục mét.
Nơi đó có một nhân viên công tác mặc trang phục công nhân đang đứng cạnh xe bồn 10.000 lít, người này luôn cần mẫn làm việc bất kể ngày đêm, bất kể giờ giấc, không cần nghỉ ngơi, trình độ trung thành với Hàn Phong gần như là "tuyệt đối".
Chẳng qua hiện tại người kia đã đứng im như tượng sáp.
Hàn Phong nhìn cảnh này, trong lòng trầm xuống, cắn răng lẩm bẩm:
- Con Rối U Linh đã kích hoạt rồi!
- Nhưng mà, xung quanh lại không có bất kỳ ai.
- Khỉ thật...
- Tại sao thứ gì cũng đắt đỏ như vậy chứ...
...
Note tình tiết: Con Rối U Linh xuất hiện tại chương 462