Concert quy mô lớn nhất từ trước tới nay của căn cứ người sống sót trấn Hi Vọng đã diễn ra hơn ba tiếng đồng hồ, kéo dài tới tận nửa đêm, ba người Leodro Tử Minh, Lilliah Trần Tiểu Mẫn và nữ idol mới nổi Bạch Hà Cơ đã thay nhau đem tới vô số màn trình diễn bùng nổ, chế tạo ra một đêm tuyệt diệu cho hơn 1300 người tham gia cùng nhau hoà nhịp, hoàn toàn xua tan toàn bộ bầu không khí ngột ngát bức bối của 37 ngày dị biến.
Thật ra là 38 ngày, hiện tại đã là qua ngày mới rồi.
Hàn Phong nhét nốt miếng bụng cá quần đùi nướng muối ớt vào mồm, sau đó cầm lên menu tính toán chọn món tiếp theo.
Tay nghề đầu bếp do phòng hậu cần tuyển chọn vẫn cứ là số dzách.
Chẳng qua sau khi nghĩ nghĩ một hồi, hắn lại đành phải buông menu xuống, quyết định bỏ qua gọi món.
Không phải do hắn đã ăn no rồi, mà là do đã tiêu hết tiền rồi.
Tối nay hắn đã tiêu phí tổng cộng 1027 điểm cống hiến vào các thể loại đồ ăn thức uống, số tiền này chính là toàn bộ tiền lương của thư ký và bảo mẫu đã cần mẫn tích luỹ trong suốt mấy chục ngày qua, nãy giờ bọn họ mải mê xem ca nhạc bên kia, không hề biết ở bên này túi xách của bản thân đã bị người khác cuỗm sạch tất cả tài sản.
Đảm bảo thời điểm hai cái ngực to kia phát hiện ra mất tiền sẽ kêu toáng lên có trộm, sau đó đổ vấy đổ vạ cho tình hình trị an không tốt...
Này không thể trách hắn được, bọn họ rủ hắn đi chơi, bọn họ phải trả tiền chứ, bao giờ hắn rủ thì hắn mới trả tiền.
Ân, thật ra hai ả này vẫn còn lại 223 điểm cống đang để trong túi xách đen của Hương Vẫn Tình bên kia, này là tiền được thưởng từ đợt mở thẻ vật phẩm, bảo mẫu của hắn quyên góp gần hết cho Xuân Hoa Xuân Thu đem đi làm từ thiện, số còn lại hẳn là để lại mua quà ăn vặt, mua mỹ phẩm, nữ trang, spa làm đẹp, cùng với phòng thân linh tinh, hắn cũng không tiện đụng tới.
Ôi, nhưng mà đói quá đi mất...
Không có cái gì bỏ vào mồm, Hàn Phong đành phải đưa tay che miệng ngáp một tiếng rồi liếc mắt về phía tây bắc khán đài B.
Thằng cha đoàn trường tiểu đoàn 1 Tam Giang đã không thấy đâu nữa, hẳn là đã ôm Diệt Tuyệt Đao của gã trở về bờ đông sông Lệ rồi.
Nghĩ tới đây, hắn lại khẽ nhíu mày một cái lẩm bẩm:
- Họ Cổ này chắc chắn sớm đứng ở vị trí đó từ lâu rồi, thế nhưng mình lại không lập tức trinh sát ra được, phải tới tận thời điểm gã khóc lóc thì mình mới phát hiện ra tung tích, chẳng những vậy vừa rồi thời điểm gã rời đi mình cũng không thể phát hiện ra, đây là năng lực phản trinh sát gì...
- Xem ra chiến dịch Lệ Trì đã đem đến lợi ích to lớn cho người than gia, đám đầu lĩnh có chức nghiệp quấn thân, hẳn là đều tới thời điểm nhận được nhiệm vụ thăng chức cả rồi...
- Mình phải nhanh hơn nữa...
Hàn Phong nghĩ xong, bàn tay khẽ phất, một tập tài liệu đã được hắn triệu hồi ra ngoài.
Đây là tài liệu do các tiểu đội trưởng gửi tới, nội dung bên trong là về tình hình sở hữu minh tệ của các đội viên bên dưới.
Các loại tài nguyên phi phàm như tinh thạch exp, tinh thạch tiềm năng, sách kỹ năng, thẻ vật phẩm hay thẻ tiến giai đều tồn tại ở trạng thái thực chất hoá, có thể kiểm soát và quản lý dễ dàng, nhưng minh tệ là tài nguyên số hoá, giống với điểm exp vậy, nó không hề rơi vãi ra ngoài, ai thịt quái thì người đó sở hữu, không thể điều tra cặn kẽ đầy đủ được, do đó cao tầng rất khó quản lý .
Ở Tam Giang, lệnh quốc hữu hoá có phạm vi bao trùm lên cả tài nguyên minh tệ, tất cả mọi người đều phải giao nộp toàn bộ cho tổ chức, tuyệt đại đa số binh lính Tam Giang cũng chỉ được cấp quyền mua sắm duy nhất một món đồ trong thương thành, đó là đạn 7,62mm với giá 50 minh tệ, hoặc cao hơn thế, vì vậy nên cao tầng có thể vận dụng được thực lực tổng hợp tương đối hiệu quả.
Chỉ những ai vào "diện quy hoạch" mới được cho phép giữ lại minh tệ để mua vật phẩm mục tiêu mà thôi.
Tất nhiên cái cách "quốc hữu hoá" triệt để kiểu này cũng tồn tại nhược điểm nhất định, đó là việc ép buộc sẽ gây lên phản ứng trái chiều. Người ta không phản ứng công khai thì phản ứng ngầm, đơn giản nếu ai không vừa ý với cách làm của tổ chức thì chỉ cần khai man số lượng minh tệ mà bản thân đang nắm giữ là xong, dù sao cũng chẳng ai điều tra được thực hư thế nào cả.
Ở trấn Hi Vọng thì không làm giống Tam Giang được, bời vì chính phủ Tam Giang khi thu tiền lại thì họ sẽ mua Súng Diệt Quỷ level 4, mục đích cuối là phục vụ cho số đông, tất cả mọi người đều được hưởng lợi từ hành động này, còn tại bờ tây thì Hàn Phong không có lý do mạnh mẽ như vậy để hiệu triệu hay yêu cầu người khác xả minh tệ cho mình tiêu, bởi vì hắn chưa ngáo ngu tới độ mua Súng Diệt Quỷ làm quần gì cả, hắn chỉ muốn tìm cách mót minh tệ để phục vụ cho cá nhân mình mà thôi.
Ngục Giam Tham Ăn level 4, trang bị có thể nói là hữu dụng nhất trong kho đồ hiện tại, cũng là đồ được mua từ trong thương thành mà ra, mà mua là phải tốn tiền.
Hắn có rất nhiều chỗ cần phải tiêu đến tiền, lời hứa mua Thẻ Chức Nghiệp cho "Tiểu Oánh" và anh em nhà họ Triệu đã ngốn mất tổng cộng 96.000 minh tệ rồi, liên thông thông đạo dịch chuyển cho hai viên Tinh Thạch An Toàn tại trấn Hi Vọng và trấn Thương Đình cũng mất 100.000 nữa, mở rộng thể tích cho Mộ Táng thì tốn không biết bao nhiêu cho đủ, gần đây hắn còn muốn mua kỹ năng đắt nhất thương thành là tứ giai Thao Túng Mộng Mị, nhắm một chút cũng tốn tới 160.000 minh tệ giá gốc, cũng muốn mua một thanh Thánh Kiếm Deuteri level 4, giá 150.000, thôi cái này tạm thời bỏ qua cũng được, nhưng chắc chắn phải tích tiền để mua kỹ năng tứ giai Trực Giác, hoặc là tứ giai Thế Giới Quan, đây có khả năng là hai kỹ năng dẫn tới việc nắm giữ ngũ giai Thao Túng Giác Quan được suôn sẻ hơn...
Đó còn chưa kể tới một mả các thể loại trang bị level 5 và kỹ năng ngũ giai ở bậc thương thành nhị giai sắp được mở khoá giao dịch, đến lúc đó không biết sẽ phải tốn bao nhiêu, để mà tính sơ sơ là cần tới cả triệu rưỡi hai triệu minh tệ rồi, thậm chí hai triệu cũng chưa đủ thoả mãn đâu.
Hiện tại Hàn Phong chỉ có cách thu thập dữ liệu do đội viên tự nguyên khai báo, đồng thời dựa vào bảng nguyện vọng của họ để tiến hành thu mua lại minh tệ mà họ đang sở hữu, từ đó từng chút một tích luỹ tài sản cá nhân của mình, và chỉ phục vụ lợi ích cá nhân.
Điều này được diễn ra song song với quá trình điều chỉnh giá cả của kỹ năng đang treo tại phòng vật tư.
Việc điều chỉnh giá kỹ năng này có tác dụng nhằm trấn giữ và bình ổn giá trị của điểm cống hiến, tương tự cách mà các quốc gia đang lưu trữ vàng hay dollar vậy, mục đích nhằm biến kỹ năng hệ thống thành bản vị giá trị cứng, khiến cho đồng cống hiến mà trấn Hi Vọng đang ban bố có được sức mua mạnh mẽ.
Đội viên có thể dùng điểm cống hiến để mua đủ mọi loại dịch vụ của trấn Hi Vọng, trong đó có sách kỹ năng, nhưng tất nhiên, giá của sách kỹ năng sẽ được tổ chức định đoạt ở mốc cao.
Thông thường, sau mỗi chiến dịch quy mô lớn, như chiến dịch Hàm Nghiêm vừa rồi chẳng hạn, đội viên chính quy bình thường sẽ chỉ mua được một hoặc hai bản kỹ năng nhị giai, hoặc một vài bản nhất giai, hoặc cùng lắm là ba bản nhị giai là hết cống hiến tích luỹ rồi, nếu ai có nhu cầu với tài nguyên phi phàm vượt quá số lượng cống hiến mà bản thân đang nắm giữ, vậy thì có thể tính tới cách dùng minh tệ đi đổi cho tổ chức.
Giá cả thương thành bán đắt ra sao, tổ chức sẽ bán rẻ chỉ bằng 50%, ví dụ kỹ năng nhị giai Gai Đất, có khả năng triệu hồi hàng chục thanh gai đất bắn ào ào về phía mục tiêu, giá của nó là 2000 minh tệ, vậy tổ chức chỉ bán 1000 minh tệ thôi.
Hoặc minh tệ cũng có thể thanh toán phần thiếu, nếu ngươi có 3000 cống hiến mà muốn mua kỹ năng tam giai Phong Hoá giá 3700 cống hiến, thiếu mất 700, vậy thì bỏ thêm 700 minh tệ ra, ngươi sẽ có thứ mà ngươi muốn.
Hoặc minh tệ có thể dùng để trả giá thuê trang bị hệ thống, khá nhiều đội viên dùng cách này thay vì dùng tinh thạch exp đi thuê đổi.
Hoặc trực tiếp bán minh tệ cho tổ chức luôn cũng được, nếu cống hiến dùng để mua vật phẩm phi phàm thì 10 minh tệ đổi 10 cống hiến, nếu mua vật phẩm khác thì 10 minh tệ đổi 30 cố'g hiến, và bán 10 minh tệ cũng sẽ nhận về 30 điểm tín nhiệm cố định, từ đó người bán sẽ được thăng bậc xếp hạng công dân rất nhanh.
Thậm chí nếu giao dịch quy đổi vượt quá 500 minh tệ, vậy sẽ được tổ chức tặng voucher khuyến mãi thêm 20% lượng cống hiến nhận được, còn cod voucher tặng gạo, thuốc lá, sữa, đường, thịt, cá, nước lá ớt, nước chống chịu, nước may mắn, dược tề phi phàm... còn có thể nhận cống hiến bằng chi phiếu do chính tay thủ lính ký duyệt, giá trị quy đổi vô cùng cao.
Chẳng những vậy, khi đứng trước minh tệ, chúng sinh bình đẳng.
Thông thường thì người sống sót không làm nhiệm vụ chiến đấu sẽ chỉ được mua các sách kỹ năng tăng cường thuộc tính, còn đội viên thuộc binh đoàn Hi Vọng mới có tư cách mua các sách kỹ năng khác loại, thế nhưng nếu các phi phàm giả hoang dã khác có nhu cầu quy đổi minh tệ thành sách kỹ năng bất kỳ, kể cả là sách kỹ năng công kích, vậy thì tổ chức cũng sẵn sàng hoán đổi, đến bao nhiêu cũng không từ chối.
Đây là đủ mọi loại cách thức mà Hàn Phong thu gom minh tệ dưới danh nghĩa tài sản cá nhân, không phải dính dáng tới trách nhiệm của tổ chức, đỡ rách việc.
Về phần hơn 6800 bản sách kỹ năng "của tổ chức" với giá trị khoảng hơn 3 triệu minh tệ thương thành vẫn còn đang lưu kho ở kia, đó thực chất đều là tài sản cá nhân của hắn cả, làm quái gì có tổ chức nào ở đây.
Hắn lúc này đưa mắt nhìn vào báo cáo do các tiểu đội trưởng gửi tới, tâm thần khẽ thở ra một hơi.
Minh tệ của đội viên thuộc binh đoàn Hi Vọng cũng được tích luỹ khá lâu rồi.
Phải biết rằng hắn chưa hề tổ chức bất kỳ đợt gom góp minh tệ nào từ thuộc hạ kể từ trước khi chiến dịch thôn Minh Thái diễn ra, từ đó tới nay cũng ngót nghét 10 ngày, trải qua hai trận đại chiến lớn, xen kẽ với đó là rất nhiều đợt thanh trừng thây ma quanh các thôn xóm có quy mô nhỏ hơn, cùng với cả các đợt tự do xả trại cho đội viên chạy đi săn bắt động vật biến dị, thây ma hoang dã, tiền tài của đám người này hiện tại đã rất rủng rỉnh.