Sự xuất hiện của kỹ năng chức nghiệp tổng hợp Người Bất Tử để cho Hàn Phong có thêm nhiều sự lựa chọn cho các tình huống phát sinh sau này, đặc biệt là về mặt an toàn cá nhân đã được nâng cao lên rất nhiều so với quá khứ, hiện tại chỉ cần hắn đủ cẩn thận, vậy thì chân thân của hắn sẽ rất khó chịu phải thương tổn hay uy hiếp.
Khả năng của phân thân này đã vượt xa toàn bộ giới hạn trước đó của Băng Nô rồi.
Trước đây, quyền hạn mà Băng Nô có thể nắm giữ là khá ít, nó chỉ có thể là một băng nô bậc tứ giai thuần tuý, làm ra những hành động đơn giản, không có tư duy độc lập hoàn chỉnh, cần bản thể trực tiếp thao túng liên tục. Nó cũng chỉ có thể sử dụng được các kỹ năng bậc tam giai, không kết hợp được các kỹ năng khác một cách toàn diện, uy năng vì vậy tương đối hạn chế. Và nguồn năng lượng mà nó tiêu hao vẫn là sử dụng năng lượng từ bản thể, hết được bơm hàng là nó cũng đi sau ngỏm theo.
Nhiệm vụ chức nghiệp Tử Vong Đạo Sư xuất hiện, khiến cho phi phàm trở nên biến đổi theo cách kỳ dị, mang theo những đặc tính khác lạ, hoàn toàn vượt thoát những hạn chế ban đầu, sự biến tính này cung cấp khả năng sáng tạo cực kỳ đột phá, mà cụ thể trong đó là việc có thể sử dụng quyền hành của "tử vong".
Hàn Phong không chắc việc bản thân dùng chính hình tượng của bản thân trong lòng người khác để làm "xác chết" chứ không dùng tới một cái xác chết thuần tuý nào đó như miêu tả mà hệ thống ban bố liệu có đúng hay không, thế nhưng việc Người Bất Tử thành công được dựng lên, điều đó cho thấy suy nghĩ của hắn không sai, còn có thể thực hiện hoàn tất, và hắn thoả mãn về lựa chọn này.
Trước khi thao túng được tử vong, vậy phải tự mình trở thành một phần của tử vong.
Hiện tại hắn có thể dựa vào loại quyền hành này để bổ sung "cái tôi chân nghĩa" cho Băng Nô. Hành động này, trên bản chất, là sự phi phàm hoá những luồng tâm trí "chết", phi phàm hoá những luồng tâm trí vốn không thể tự hành hoạt động được, thứ quyền hành "tử vong" kia đã khiến chúng "sống" dậy, khiến cho chúng có thể tự mình diễn sinh, tổ hợp, phân giải, kết luận, đồng tình, và bác bỏ.
Một "linh hồn" theo kiểu khác đã được hình thành, từ chết thành sống.
Có sự tồn tại của linh hồn kiểu khác này, Người Bất Tử sẽ có được đặc tính suy nghĩ độc lập và sáng tạo cái mới, vượt thoát suy nghĩ đơn thuần từ bản thể, bởi vì "cái tôi chân nghĩa" mà Người Bất Tử đang sở hữu có một bộ phận tạo thành từ "cái tôi xã hội", nơi mà thủ lĩnh trấn Hi Vọng tồn tại dưới muôn vạn hình trạng khác biệt, cực kỳ đa dạng phong phú, không có gì không tưởng tượng ra được...
Người Bất Tử có thể đưa ra những ý niệm về những điều mà cư dân trấn Hi Vọng nghĩ rằng hắn ta có thể trở thành được như vậy.
Đó là về mặt bản chất trừu tượng bên trong, còn về mặt thực lực bên ngoài, Người Bất Tử cũng nhận được sự nâng cấp hoả lực toàn diện và vượt trội so với Băng Nô.
Những kỹ năng và số lượng tiềm năng mà vừa rồi bản thể gia trì lên Người Bất Tử để hoàn thành quá trình đúc luyện đều đã phong ấn chúng lại phía sau lớp Băng Giáp, khi cần thiết, Người Bất Tử sẽ có thể xả ra ngoài, hiệu quả đạt được tương đương với bản gốc.
Bằng cách này, hắn ta đã có thể sử dụng toàn bộ bộ kỹ năng dưới ngũ giai mà bản thể đang sở hữu rồi, hiện tại cỗ phân thân kia còn "mạnh hơn" cả bản thể rồi, ít nhất thì nó đang lưu trữ tới bốn năm lần bình tiềm năng trong người, uy lực cực kỳ khổng lồ, cũng không cần phải quan tâm tới các tác dụng phụ vì sử dụng phi phàm quá độ, phải nói là một "war machine" đúng nghĩa.
Về phần kỹ năng ngũ giai Thanh Tâm Phổ Thiện Chú, bởi vì cấu trúc năng lượng của kỹ năng này quá mức phức tạp và mạnh mẽ, Băng Giáp với giai vị kém hơn rất khó nhốt được nó, có cố gắng phong ấn cũng chỉ gây ra sự hỗn loạn không cần thiết, bởi vậy Hàn Phong quyết định để sau này hoàn thiện thêm Người Bất Tử thì hắn sẽ tiến hành gia trì sau cũng không muộn.
Lúc này sau khi đã mặc xong y phục, hắn mới giơ tay khẽ búng, phân thân bất tử đã được hắn triệu hồi về bên này.
Nhìn vào kỹ năng chức nghiệp tổng hợp sơ thành của mình, hắn thản nhiên hỏi:
- Anh muốn anh tên là gì?
Người Bất Tử ngẫm nghĩ một chút, thở dài đáp lại:
- Bạch Tương.
Hàn Phong nghe được cái tên này thì chợt nhướng mày, sau đó cũng cùng với phân thân tiếp nối thở dài.
Bạch Tương sao...
Người Bất Tử đang học "cách sống", giống như một con AI đang tự đào tạo vậy, đối tượng đầu tiên mà hắn ta sẽ học tập chính là học theo bản thể, kho dữ liệu để hắn ta học tập cũng là các luồng tâm trí mà bản thể truyền tải, việc hắn ta có thể trở nên thế nào, hoàn toàn dựa vào dữ liệu tâm trí mà bản thể truyền tải tới.
Người Bất Tử muốn bản thân được gọi là Bạch Tương, theo ý nghĩa nào đó, đây cũng là một trong các ý niệm trong sâu thẳm tâm trí của Hàn Phong, cậu ta muốn tên là Bạch Tương, vậy chứng tỏ bản thân hắn cũng vô cùng đồng tình với cái tên Bạch Tương này..
Bạch Tương... Bạch trong Bạch Tường Vi. Tương trong tương tư... Bạch Tương nghe cũng thật giống với Bạch Tường Vi...
Con lợn nhựa này, học gì không học, học mê gái là nhanh lắm.
Thằng này rõ ràng được tạo ra từ hình tượng trong lòng của hơn 2000 cư dân trấn Hi Vọng cơ mà, chẳng lẽ cả cái trấn rách này ai cũng đều nghĩ hắn hám gái sao, vừa rồi gã này cũng chạy đi thăm đài tưởng niệm trấn Hi Vọng đầu tiên, đáng lẽ gã phải tràn đầy lòng dạ chính nghĩa, tâm thế hi sinh và tinh thần tập thể mới đúng chứ, sao gã không đặt tên là Hàn Hi Vọng...
Chẳng qua Hàn Phong rất nhanh liền ném suy nghĩ quái đản này ra sau đầu, sau đó thản nhiên nói:
- Được, vậy thì anh sẽ tên là Bạch Tương.
- Bạch Tương, anh cảm thấy bản thân cần phải làm gì để tự hoàn thiện mình, trông giống người thật nhất có thể?
Bản thể lại đi hỏi phân thân cách làm sao để hoàn thiện, nhìn thì kỳ quái, kỳ thật lại rất hợp lý.
Trên cơ bản thì trí tuệ của bản thể phần nào đó đã bị giới hạn, việc tạo ra phân thân với linh hồn khác loại này chính là muốn vận dụng sự biến tính của quyền năng "tử vong", vận dụng sự muôn hình vạn trạng của "cái tôi xã hội", từ đó tạo thành đột phá và hỗ trợ cho tư duy đơn nhất, cái kiểu sử dụng kỹ năng phi phàm này, mặc dù rất dị phàm, nhưng lại là phương pháp vận dụng chuẩn xác.
Có lẽ chỉ có các kỹ năng hệ liệt phân thân như trước mặt là có thể giao tiếp với bản thể, giờ mà đi hỏi Hoả Đao cách làm sao để nó mạnh hơn, e rằng sẽ trực tiếp bị đao kia bổ cho cháy hết mặt mũi.
Bạch Tương không bởi vì câu hỏi dị phàm của bản thể mà cảm thấy kỳ quái, hắn ta ngẫm nghĩ một lát, thành thật nói:
- Đầu tiên, tôi cần tới quần áo thật, không phải chỉ là ảnh chiếu quần áo như hiện tại.
- Thứ hai, giọng nói của tôi, nó không giống với anh lắm, cũng không với giống người thật lắm, mà khá rít ồn khó nghe.
- Thứ ba là sự uyển chuyển và linh hoạt của cơ thể của tôi chưa đủ, đặc biệt là các bộ phận bên ngoài như lông, tóc, mắt...
- Thứ là bên trong của tôi chưa đủ chân thật, tôi có tim nhưng không có nhịp tim, tôi cũng không có máu, nước tiểu, dịch cơ thể...
- Thứ năm là hiện tại các giác quan của tôi gặp rất nhiều hạn chế, tôi có thể nghe và nói, nhưng không cảm thấy nóng hay lạnh, không thấy đau đớn, không thực sự thấy vui hay buồn, tôi cũng không phân biệt mùi vị được...
- Thứ sáu là vừa rồi khi tôi ra ngoài, cơ thể của tôi đã hơi phát sáng lấp lánh, giống như một khối băng đá tạo ra hiện tượng khúc xạ và tán xạ ánh sáng vậy, đây có thể là điểm khả nghi khiến cho người khác có thể nhận ra.
- Thứ bảy là tôi thấy khi chạm vào tôi chưa đem tới cảm giác giống với người thật lắm, da của tôi đang khá cứng, còn không có tính đàn hồi như da người, tôi cũng không cảm nhận được rõ ràng sự va chạm, do đó tôi không rõ nên lui lại bao nhiêu và phản ứng thế nào đối với các tương tác vật lý, nhất là tôi không biết biểu lộ sự đau đớn tới mức độ nào là phù hợp...
- Thứ tám, ngoài các suy nghĩ của anh được truyền tải tới một cách tức thời thông qua Băng Hoạt, những thông tin ngoại lai tới từ môi trường bên ngoài khiến tôi khó có thể xử lý được, bởi vì linh hồn tàn khuyết của tôi không đủ linh hoạt để xử lý những thông tin quá phức tạp.
- Thứ chín, tôi nghĩ khi tôi gặp thương tổn, tôi sẽ vỡ ra như một khối băng mà không phải rách da chảy máu, đây là điểm đáng ngờ, tiếp theo là tôi cũng không rõ bản thân nên phục hồi thế nào khi gặp thương tổn, là phục hồi tức thì bằng cách bổ sung thêm băng đá, hay mặc kệ cho máu chảy, ừm, như đã nói ở trên, tôi chưa có máu...
- Cuối cùng là, ừm, anh biết đấy, tôi sợ chết quá...
Hàn Phong nghe đủ 9 lý do của Bạch Tương đưa ra, hắn phải nói thật là sự phi phàm trên phương diện quyền hành "tử vong" khiến cho phân thân có những suy nghĩ thật sự là vô cùng chu toàn đối với cách "sống" sao cho thật nhất, những suy nghĩ này, hắn tin là bản thân cũng có thể nhìn ra được, chẳng qua muốn nhìn ra hết thì không có vài ba ngày và dăm bảy cuộc chiến và chục lần va vấp thì không thể rút ra kết luận được, có phân thân đi nghĩ giúp, thật sự là tiện lợi.
Còn về phần lý do thứ 10 là sợ chết kia...
Thằng này chưa kịp lập công lao gì cho bản thể đã vội xin một chân ngồi bàn giấy nơi hậu phương rồi à?
Có phải gã kể lể nhiều như vậy là muốn bản thể khoan hay vận dụng gã mà để gã được "sống" đủ lâu trước khi phải chết có đúng hay không.
Con AI này thật sự là đủ chân thật, còn sợ chết cơ đấy.
Lúc này Hàn Phong bàn tay khẽ búng, 2 lít máu chuột tươi được hãm đông bằng muối và heparin đã được hắn lôi từ nhẫn trữ vật ra ngoài, Bạch Tương phía bên kia khuôn mặt không khỏi xuất hiện uể oải, sau khi do dự nửa giây, gã đành phải cầm lên bình máu này uống bằng hết.
Máu này sẽ được lưu trữ trong "dạ dày" của phân thân, trong trường hợp cần thiết, chúng sẽ được đóng băng rồi phóng xuất ra bề mặt bên ngoài, khi tăng nhiệt độ, chúng sẽ tan chảy trở lại, từ đó tạo thành cảm giác bị thương chảy máu chân thật nhất có thể.
Sau khi phân thân uống hết máu tươi, hắn ta lại nhanh chóng mặc vào quần áo, đeo giày, mang găng tay, đeo kính, đội mũ lưỡi trai, làm tất cả mọi thứ nhằm che chắn tối đa lượng ánh sáng đổ tới, điều này nhằm hạn chế sự lấp lánh phát sáng tương đối dị thường mà tính chất của băng đá mang lại.
Sau đó bề mặt của hắn ta bắt đầu nhũn ra, li ti tuyết phủ, bao trùm toàn bộ làn da, lớp tuyết cứ như vậy dày lên khoảng 1cm, tạo thành một lớp phủ tương đối xốp. Băng đá đơn thuần có thể cứng chứ tuyết thì rất xốp, chạm vào tất nhiên sẽ mềm và dễ lõm xuống hơn, sự bổ sung tuyết phủ nhằm hoàn trả lại các tương tác vật lý cũng từ đó chân thật hơn là quá trình hàn gắn lại các vết nứt từ một khối băng lớn.
Tại vị trí lồng ngực phân thân lúc này cũng nứt ra một cái khe hở, Hàn Phong trên tay cầm một viên trái tim băng đá đưa tới, nhét vào lồng ngực phân thân, sau đó đóng nó lại.
Trái tim dùng cho quá trình mô phỏng này đã được hắn chuẩn bị từ khi đọc atlats giải phẫu do bác sĩ Huấn đưa cho rồi.
Bề ngoài của nó giống với hình dạng của trái tim thật, mà cấu tạo bên trong cũng gần giống như vậy, chỉ là trái tim không chứa máu, mà chứa nước với các nhiệt độ khác biệt.
Tâm thất trái chứa nước nóng 80 độ C, tâm nhĩ trái là nước 37 độ C, tâm thất phải chứa nước lạnh 1 độ C, tâm nhĩ phải trống rỗng.
Trong trạng thái bình thường, nước nóng tại tâm thất trái sẽ đun nóng nước tại tâm nhĩ trái, khiến cho nước bốc hơi, tạo ra áp suất lớn trong buồng nhĩ trái, trong khi đó tại nhĩ phải không có nước, lại gặp phải nhiệt độ lạnh từ tâm thất phải truyền tới, không khí sẽ co lại, trở thành một vùng áp thấp thấp hơn hẳn buồng nhĩ trái.
Bằng cách liên tục xả van để lưu thông dòng khí nóng - lạnh từ nhĩ trái qua nhĩ phải và ngược lại, trái tim này thể tạo ra tiếng thổi gần tương tự như tiếng tim giả, xem như tạm chấp nhận được.
Khi ở trạng thái bình thường, Bạch Tương sẽ để nhiệt độ nửa trái tim duy trì ở 80 độ C, chênh lệch áp suất hai bên buồng tâm nhĩ sẽ được cân chỉnh phù hợp, nhịp tim của phân thân sẽ vừa đúng với nhịp tim của bản thể.
Khi phân thân hoạt động cường độ cao, vậy gã chỉ cần tăng nhiệt độ của cả nhĩ trái lẫn thất trái lên 99 độ C, Đồng thời hạ nhiệt độ của nhĩ phải và thất phải xuống âm độ, chênh lệch áp suất hai bên sẽ tiến về hướng lớn hơn, khiến luồng không khí trong hai buồng tâm nhĩ lưu chuyển nhanh và mạnh hơn, nhịp tim sẽ tăng lên.
Chân thật đến thế là cùng nhé.
Về phần mấy cái tương tác cảm xúc, mùi vị, hay phản ứng lại với đau đớn, hắn tạm thời chưa quản được, chỉ có thể mặc kệ.
Bạch Tương biết bản thân "sắp chết" rồi, khuôn mặt không khỏi xuất hiện đôi chút tái nhợt, hắn ta cắn răng một cái rụt rè hỏi:
- Lão đại, anh định sai tôi đi gặp Dục Vọng Thượng Nhân có phải không?
Hàn Phong điềm nhiên gật gật đầu.
Bạch Tương vội vã tiếp lời:
- Anh xem, nếu tôi đi gặp mụ bớp già kia, đảm bảo sẽ bị mụ đè ngửa ra mà nhún cho tới nái, tôi hiện tại không có khả năng kia, kiểu gì rồi cũng sẽ bị lộ...
Hàn Phong nghe được lời này thì nhướng mày.
Rắc rối to rồi, hắn quên mất chưa tính tới khúc này...
Nếu bị mụ kia bún cua như lần gặp mặt trước đây, vậy thì phân thân này rất có khả năng sẽ bị phát hiện, dù sao gã cũng không có "trung tình" như phân thân Ảnh Chiếu.
Lúc này sau khi đảo mắt một chút, hắn liền rút một sợi lông Đại Hắc Cẩu ra ngoáy ngoáy vài cái vào mũi, còn bốc ít hạt tiêu lên hít hít, sau đó liên tục hắt xì mười mấy phát liên tục.
Nước mũi cứ như vậy chảy ra thòng lòng dài ngoẵng...
Chưa hết, hắn còn liên tiếp nhổ ra vài bãi nước bọt nữa, lại đem nước bọt trộn cùng nước mũi, sau đó cười lạnh:
- Số lượng này đủ ứng phó rồi. Đến lúc đó anh cứ xả ra từ từ, sau đó bảo mụ già kia rằng mình bị yếu sinh lý là được!
Bạch Tương nhìn mớ nước bọt và nước mũi vừa nhầy nhụa vừa nhớp nháp lại đục đục trắng trắng ở kia, khuôn mặt lại càng tái nhợt...
Thứ đồ giả cầy này cũng thật là giống đồ thật mà...
------
09:47p ngày thứ 38 hậu dị biến.
Ngày nghỉ thứ hai.
Sử Thắng dẫn theo đại đội 1 và đại đội 3 tiểu đoàn Hi Vọng tiến thẳng về phía huyện Long Dương tỉnh Nam Ô, nhiệm vụ "hình phạt" của bọn họ chính là thu thập toàn bộ tài nguyên tại mạn phía nam tỉnh Long Dương, đồng thời dụ dỗ 8 vạn thây ma bình thường chạy ngược trở lại chiến trường trấn Hàm Nghiêm, sẵn sàng dùng thiên tài địa bảo và lông, da, xương, vảy động vật biến dị để "nuôi dưỡng" đám quái cấp thấp này lớn mạnh dần lên để giết thịt từ từ.
Về phần thủ lĩnh trấn Hi Vọng, ừm, thật ra là Bạch Tương, hắn ta đang đứng bên cạnh cây cột điện đổ nát tại giao lộ Vạn Hà trong địa phận huyện Hương Đường.
Đúng 10 giờ sáng, một chiếc xe ô tô con đã từ xa xa chạy lại bên này, trong xe là một nam một nữ hoàn toàn khoả thân sớm đã ngồi sẵn.
Cửa xe mở ra, Bạch Tương tiến vào bên trong, chiếc xe chạy thẳng tới phía đông nam, chẳng qua bao lâu đã xâm nhập địa giới huyện Bình Sơn, chính thức tiến vào phàm vi thế lực của Nhân Dục Đạo Tràng.
Hàn Phong di chuyển phía sau xe ô tô, khoé miệng khẽ nhếch lên.
- Phạm vi thao túng phân thân cũng đã được tăng lên rất nhiều rồi.
- Quả nhiên, khống chế lực tăng cao có thể phá vỡ được hạn chế cố hữu của "hướng dẫn sử dụng".