Tài liệu được phân phát tới từng người một, ai nấy đều nhanh chóng sáng rực hai mắt.
Cách giải quyết lượng xác thịt thây ma và thực vật biến dị ở đây vô cùng hợp lý, đó chính là xây hầm biogas để thu methan đun nấu, chế tạo dầu biodiesel để đốt, nung xác tạo than sinh học...
Việc xây hầm biogas mang lại muôn và lợi ích, nó có thêt xử lý được tất cả nguồn ô nhiễm, bởi vì dù xác thây ma, xác thực vật, hay phân người và động vật cũng đều dùng được, xử lý theo cách này biến chúng thành năng lượng để tích trữ cho mùa đông sắp kéo tới, mà kế hoạch xây hầm và xử lý xác cũng tạo ra công ăn việc làm, kích thích lưu thông tiền tệ, tăng trưởng kinh tế, thật sự là trăm lợi.
Trong tài liệu này có đầy đủ mô hình thực hiện hoá các cách này, bao gồm cả cấu trúc hầm biogas, vị trí đặt hầm, nguyên liệu xây dựng, kích thước xây dựng, kế hoạch xây dựng, dung tích xây dựng, cách tách lẻ và bố trí ra thành nhiều hầm phân nhánh và các khu xa hơn để tránh ảnh hưởng tới sinh hoạt, dễ quản lý khi rò rỉ, còn có quy trình sơ chế xác chết, quy trình ủ cấy bùn lầy và phân để nuôi dưỡng vi khuẩn kị khí, và cả tốc độ xử lý xác thịt thây ma mỗi tuần...
Điểm khúc mắc ở đây chỉ là số lượng nhân lực bỏ ra, thời gian xây dựng hoàn tất, và cách xử lý nước thải mà thôi, tất nhiên trong tài liệu cũng có cả giải pháp xử lý, như là bỏ ra bao nhiêu nhân lực phi phàm, quy trình nung ủ, chế tạo than hoạt tính từ gỗ để hấp phụ độc tố do dịch chiết thây ma thải ra... Tất cả đều đã có sẵn.
Thậm chí dịch chiết thải từ hầm biogas có thể xem xét dùng để dụ cá sông Lệ và tưới tiêu thực vật biến dị.
Tài liệu này Hàn Phong trộm được từ căn cứ người sống sót quận Xuân Hà, bên kia bọn họ còn phải đối mặt với số lượng xác thịt thây ma nhiều hơn Liễu Lâm bên này, bởi vậy có rất nhiều kinh nghiệm đối phó, và họ cũng áp dụng thành công rồi, hiện tại đem về trấn Hi Vọng đảm bảo cũng sẽ thành công rực rỡ.
Vấn đề này rất nhanh được thông qua, về phần nguồn lực bỏ ra cần bao nhiêu, phân bổ tài nguyên phụ cấp thế nào, đó là công việc chi tiết của các phòng ban liên quan.
Trưởng phòng khoa học công nghệ Tống Hoàn, người thay thế cho Đường Hiếu, lúc này hắn ta đề xuất tăng mức thưởng đối với các phát kiến và đóng góp cho công tác chung.
Hàn Phong trực tiếp đồng ý luôn.
Tống Hoàn chỉ chờ có thế, ngay tại chỗ chiếm được 1500 đồng Hi Vọng tiền thưởng đầu tiên với công trình nghiên cứu thuốc diệt chuột sinh học từ cây nắp ấm biến dị.
Vị trưởng phòng họ Tống này không "liêm" như Đường Hiếu, hắn ta không phải một khoa học gia "thuần tuý" mà có đam mê khá lớn với tiền tài và quyền lực.
Nhưng mà Hàn Phong cũng không hề phản cảm chút nào, miễn là có ích, hắn sẽ dùng, ai mà thèm quản tính cách cá nhân chứ.
Hắn cũng tham tiền tài tham quyền lực bỏ bà ra, có tư cách gì soi xét ai.
Chẳng những vậy, đội trưởng chấp pháp đội Đinh Lãm bên kia có quyền lực của đội kiểm sát nội bộ, nếu như ai có dấu hiệu sai phạm, hắn ta sẽ có quyền kiểm tra và sẽ phát hiện ra, đến lúc họ Tống hay ai đó làm sai lại xử cũng chưa muộn.
Mức thưởng đối với các đóng góp cho trấn Hi Vọng được điều chỉnh tăng lên rất nhiều, hiện tại tìm ra một loại rau dại mới có tiềm năng cung ứng liền được thưởng 1000 cống hiến, tương đương 1000 đồng Hi Vọng, hoặc nếu không chọn thưởng nóng thì sẽ được tăng gấp đôi lương cơ bản hiện tại cho tới "cuối đời"... Hoặc bắt được một cân thịt chuột, ngoài nhận về 60% lượng thịt của chuột thì còn được tổ chức trả 10 đồng Hi Vọng, tương đương 20% lượng thịt chuột phải đóng góp, đây chính là chính sách "hoàn thuế" để kích thích cư dân tăng gia sản xuất... Thậm chí đang có mức thương 3000 đồng Hi Vọng treo ở đó cho ai tìm cách giải quyết đám hoa ăn thịt tại phía tây bắc...
Tiếp theo liền tới các vấn đề khác được thảo luận.
Về công tác cung ứng điện, nước sạch, than sưởi, gas...
Về công tác xây dựng tường thành...
Về công tác độ chế xe cộ...
Về công tác chế tạo công sự...
Về công tác giữ vệ sinh chung và vệ sinh an toàn thực phẩm...
Về công tác giáo dục đào tạo...
Về công tác an sinh, trợ cấp, hỗ trợ tái hoà nhập cộng đồng...
Về công tác nhập cư, di cư...
Về công tác kết nối thân nhân thất lạc...
Về công tác mở rộng phòng ốc lưu trú, cải thiện hệ thống sưởi, hệ thống thông gió, hệ thống điện...
Về công tác dự phòng quần áo và chăn bông cho mùa đông khắc nghiệt...
Về việc mở "ngân hàng Hi Vọng" để triển khai cho vay vốn hoặc gửi tiết kiệm...
Hơn 5 tiếng đồng hồ trôi qua, rất nhiều vấn đề đã được đưa ra thảo luận, hầu hết trong số đó đều được thông qua.
Sở dĩ các đề xuất đưa ra đều dễ dàng được chấp thuận là do tình hình hiện tại ưu tiên phong cách làm tới đâu sửa luôn tới đó, làm tới đâu bổ sung tới đó, hoàn thiện mỗi ngày lại mỗi ngày, nếu bất thành thì mới bỏ qua, không có thời gian để dùng vài tháng nghiên cứu lên kế hoạch hay thử nghiệm nhỏ.
Hơn nữa, những người ngồi tại đây phần lớn đều chưa có sự chia bè kéo cánh, chưa có lợi ích nhóm, chưa có quá nhiều mâu thuẫn, ai nấy đều tràn đầy tinh thần đóng góp, và không phải chính trị gia thuần tuý, do đó các hạng mục công việc sẽ không gặp phải khúc mắc cản trở gì cả.
Màn đêm đã bao phủ toàn bộ khu vực thành trấn Hi Vọng, ánh trăng trên cao chiếu xuống quần thể kiến trúc mờ mịt chìm trong sương mù, vẽ lên khung cảnh nửa thân thuộc nửa ma mị. Chiếc đồng hồ điện tử treo trên đỉnh tường vừa mới điểm lên thanh âm cong cong, báo hiệu cho giây đầu tiên của ngày thứ 39 hậu dị biến đã chính thức kéo tới.
Từng người từng người một lục tục rời đi phòng họp, chỉ có Hàn Phong vẫn như cũ ngồi tại chỗ xem xét đủ mọi loại báo cáo, lông mày cau chặt.
Sự phát triển suốt 19 ngày qua kể từ khi nhận nhiệm vụ trung cấp đã chứng kiến bán kính vòng phòng hộ tầng ngoài cùng tăng lên mốc 3259m, nhưng khoảng cách so với mốc 5000m vẫn còn rất xa, đồng thời dân cư tại trấn Hi Vọng mới là 2377 người, còn không phải là dân số định cư thường xuyên mà là dân của cả Hi Vọng - Thiết Thạch - Hạ Sa cộng gộp, còn thiếu hơn 600 người nữa để đạt mốc 3000 theo như mô tả nhiệm vụ, hắn hiện tại cần phải làm gì để kịp thời hoàn thành chỉ tiêu đây...
Ngày thứ 51, nhiệm vụ sẽ tới hạn, hắn còn hơn 11 ngày nữa để chạy đua...
Sau đó lông mày của hắn dần giãn ra.
Theo tờ thông cáo về bộ luật Hi Vọng bản sửa đổi bổ sung vừa được dán lên bảng tin khu trung tâm, bán kính vòng phòng hộ lại đột nhiên được tăng thêm hơn 200 mét, điều này khiến cho hắn ít nhiều cảm thấy yên tâm.
Bất kỳ một sự thay đổi nào nhằm cải cải thiện sự tăng trưởng về mặt chất lượng thế lực đều sẽ được hệ thống tính toán rồi gia trì cho vòng phòng hộ, hiện tại vòng ngoài cùng đã thanh tẩy được thây ma dưới level 3 trong 1 giây, vòng giữa thanh tẩy thây ma dưới level 7 trong 5 giây, vòng trong cùng thanh tẩy được thây ma level 11 trong 15 giây, phải nói là sống tại trấn Hi Vọng sẽ đạt được sự an toàn vô cùng lớn.
Nếu là sống tại vòng trong cùng, khu vực xung quanh biệt thự Đại Hắc Cẩu 427 mét, vậy hẳn là rất khó có thể mắc phải bệnh lạ, kể cả việc ăn nhầm động vật biến dị và thực vật biến dị có độc, e là vòng phòng hộ này cũng hỗ trợ thanh tẩy được phần nào đó.
Chờ cho các khu vực tường thành đang dang dở được gia cố, kho vật tư được hoàn thiện, thương bệnh binh được hồi phục, hầm biogas được xây dựng, tiền tệ mới được ban bố, các đội viên hoàn tất hoán đổi năng lực... Vậy thì vòng phòng hộ sẽ còn được mở rộng thêm nữa...
Nhiệm vụ trung cấp, đã tương đối yên tâm rồi.
Hàn Phong lúc này bàn tay khẽ búng, phân thân Bạch Tương đã được triệu hồi tới.
Tên "người chết" này trong miệng còn đang ngậm một khúc thịt chuột nướng, lúc này đột ngột được triệu hồi tới thì không khỏi có chút ngơ ngác, sau khi định thần lại, hắn ta liền giơ xiên thịt chuột nướng cho bản tôn, cười gượng hỏi:
- Đại ca, ăn không?
Hàn Phong nhìn con chuột nướng vàng ươm ở kia, khoé miệng có chút co giật.
Nói thật là hắn muốn...
Hắn lúc này nhìn qua phân thân Bạch Tương ở đó, thở dài thườn thượt.
Sau 23h59 phút tồn tại liên tục, kỹ năng chức nghiệp tổng hợp này đã gợi lên cho hắn rất nhiều suy nghĩ.
Bạch Tương giống hắn hơn cả chính hắn...
"Chúng ta là cái mà chúng ta nghĩ người khác nghĩ mình là."
Câu nói này, hiện tại, đã rõ ràng hơn rất nhiều, nó diễn tả một vòng lặp nhận thức xã hội cực kỳ phức tạp.
Chúng ta hình thành bản thân dựa trên cách người khác nhìn nhận mình.
Khi sống trong xã hội, chúng ta quan tâm đến việc người khác nghĩ gì về mình. Nhận thức của họ ảnh hưởng đến cách chúng ta hành xử, thậm chí ảnh hưởng đến cả tính cách, lối sống, hành vi thể hiện của chúng ta.
Nhưng thực ra, điều chúng ta phản ứng không phải là suy nghĩ thật sự của người khác, mà là cách chúng ta tự tưởng tượng về suy nghĩ đó. Chúng ta không đọc được suy nghĩ của họ, chỉ có thể phỏng đoán dựa trên quan sát, kinh nghiệm và cảm nhận cá nhân.
Kết quả là, con người ta thường sống theo hình ảnh mà họ tin rằng người khác gán cho họ. Nếu ta nghĩ mọi người coi mình là người thông minh, ta sẽ cố gắng hành xử thông minh. Nếu ta nghĩ họ coi mình là vô dụng, ta có thể dần tin điều đó và hành động theo cách vô dụng.
Câu này phản ánh một hiện tượng tâm lý được gọi là “gương soi xã hội” (Looking-glass self) của Charles Cooley: bản sắc cá nhân của ta không chỉ do ta tự xác định, mà còn do phản chiếu từ suy nghĩ của người khác, hoặc ít nhất là từ những gì ta nghĩ họ đang nghĩ.