Bạch Tương là sự dung hoà của suy nghĩ cá nhân của Hàn Phong với thứ mà hắn nghĩ rằng người khác đang nghĩ về mình, được gắn kết bằng quyền hành "tử vong" phi phàm, dẫn tới hắn ta đã mang theo toàn bộ đặc tính của bản tôn, của xã hội, và của cả riêng hắn ta tự mình xây dựng.
Hàn Phong rất mê gái, cũng mê nét đẹp của Dục Vọng Thượng Nhân, nhưng hắn chắc chắn không bao giờ "dám" ABCXYZ cùng bà ta, Bạch Tương cũng mê gái, và hắn ta dám làm luôn không ngại.
Hàn Phong rất biết cách nhẫn nhịn, rất biết cách nằm gai nếm mật, rất biết cách lấy lòng người khác, nhưng còn lâu hắn mới chịu quỳ mọp xuống liếm ngón chân người ta, Bạch Tương chịu được, và dám làm vậy, hắn ta đã nâng tầm tính cách của bản tôn lên tới tối đa.
Hàn Phong rất biết cách lừa người, tính toán rất kỹ lưỡng, đã nhắm mục tiêu vào ai liền sẽ xây dựng kế hoạch cho chu toàn thì thôi, Bạch Tương thì không bị gò bó như vậy, hắn ta tương đối tuỳ hứng, muốn gạt người khác liền gạt, không gạt được thì hùa theo rồi dựa vào đó tiếp tục gạt theo kiểu khác, vô cùng thông thuận tự do.
Hay như ngay lúc này đây, bản thân Hàn Phong rất muốn ăn thịt chuột, nhưng hắn không dám ăn, bởi vì hắn sợ nhiễm dịch hạch là sẽ lăn ra chết toi. Xã hội lại nghĩ rằng thủ lĩnh chỉ có ăn sơn hào hải vị, ăn cá ăn lợn, chứ thủ lĩnh thì ăn gì chuột với bọ. Kết quả liền là, Bạch Tương sẵn sàng ăn, còn là âm thầm ăn vụng, bởi vì con chuột này là do hắn ta chôm chỉa tới chứ không phải mua ở đâu cả.
Hàn Phong nhìn vào Bạch Tương, thật sự giống hệt như đang nhìn vào một tấm gương vậy, ở đó hắn nhìn thấy bản thân mình tràn đầy khiếm khuyết, thiếu sót nhiều mặt, hắn cần phải học hỏi rất nhiều về thái độ của phân thân khi người kia "sống" giữa trời đất này.
Thằng phân thân cao 1,78m này cũng giống hắn, lười họp, lười làm việc, trước khi được ban cho quyền hành trên phương diện "tử vong", hắn ta luôn đứng tại một góc phòng họp để nghe ngóng người khác trao đổi, vậy mà đến hôm nay hắn ta lại trốn đi chơi, chạy khắp nơi trong trấn Hi Vọng này để khám phá xã hội, không thèm ở lại nghe họp nữa.
Đây là cỡ nào thống khoái...
Bạch Tương chính là kết quả từ quá trình "khuếch đại" và "vặn vẹo" tầng nhân cách tự thân và nhân cách xã hội của hắn lên, việc của hắn chính là kiểm soát, xây dựng, điều chỉnh, và thao túng sự phi phàm hoàn toàn khác lạ này.
Thậm chí là học tập từ nó.
Bản tôn học tập từ phân thân.
Hàn Phong lúc này xua tay gạt đi miếng chuột nướng trước mặt rồi uể oải hỏi:
- Khoảng cách liên hệ giữa hai chúng ta được tăng lên gấp đôi, lên tới 2,4km, nhưng sau khi rời khỏi phạm vi này, tôi mất liên lạc với cậu, trong khi cậu tự mất đi tư duy, cậu nghĩ sao về trường hợp này?
Bạch Tương nghe Hàn Phong hỏi tới chính sự thì ngẫm nghĩ một lát, sau đó không chắc chắn lắm nói:
- Đại ca à, tứ giai Thao Túng Hàn Băng vẫn chỉ có giới hạn sử dụng là 1,2km, việc tôi được gia tăng tầm hoạt động lên 2,4km là sự phi phàm bên trong phi phàm, tôi cho là hệ quả từ việc "kết nối xã hội" là thứ đã phi phàm hoá phi phàm lên.
- Nhưng tôi cũng cho rằng, đây không phải do tầm hoạt động của Thao Túng Hàn Băng, Băng Nô, hay Người Bất Tử được gia tăng, mà là do tầm hoạt động của Thể Tâm Trí của anh đã được gia tăng.
- Ừm, hay chính xác hơn là, nó vẫn vậy, chỉ là được cấp quyền, tháo xích khỏi giới hạn hệ thống.
- Bởi vì sao nói như vậy, bởi vì chỉ cần chớm vượt qua bán kính 1,2km là tôi không nhận được năng lượng phi phàm truyền tới nữa, chỉ còn nhận được năng lượng và thông tin tâm trí do anh truyền tới, điều đó nói rõ giới hạn năng lượng phi phàm vẫn như cũ, thể lực trí lực không đột phá được 1,2km, chỉ có giới hạn tâm trí phi phàm là được "tháo xích" mà thôi.
- Cái này, tôi đề xuất hai phép thử. Thứ nhất là tiến hành đúc luyện lại tôi, hợp nhất tôi với một thân thể vật lý thuần tuý nhất, điều đó sẽ phù hợp với yêu cầu mà nhiệm vụ chức nghiệp đề ra hơn, có thể quá trình biến tính phi phàm sẽ diễn ra chuẩn xác hơn. Tuy nhiên, tôi nghi ngờ, nếu hiện tại bản thân tiến hành hợp nhất với một cái xác nào đó, vậy thì linh hồn tàn khuyết của tôi sẽ bị Thể Linh Hồn, hoặc mảnh linh hồn, nếu còn sót lại trên cái xác đó, ảnh hưởng tới, từ đó sẽ sinh ra dị biến không mong muốn.
- Cách thứ hai là sử dụng tính chất bắc cầu, triệu hồi nhiều hơn "Người Bất Tử" giống tôi, tạo thành một chuỗi, dùng người trước gia tăng hơn nữa sự kết nối của năng lượng phi phàm, tạo thành mạng lưới phi phàm, dùng "xã hội của Người Bất Tử" để hỗ trợ "cá nhân Người Bất Tử", từ đó đạt thành hiện quả thao túnh vượt xa tầm hoạt động 2,4km. Tuy nhiên, sử dụng cầu nối kiểu này có thể gây áp lực lớn lên Thể Tâm Trí của anh, cũng sẽ đẩy tiêu hao Thể Năng Lượng lên bậc luỹ tiến, bình tiềm năng tụt dốc không phanh.
Hàn Phong nghe những luận điểm này của Bạch Tương thì khe khẽ thở dài.
Hắn sở dĩ không dùng xác chết nào đó để xây dựng lên "Người Bất Tử" mà muốn dùng năng lực của mình để đúc xác, đó là do hắn sợ "dị biến" mà Bạch Tương nói tới, đó là hắn sợ tư duy của kỹ năng của mình sẽ bị ảnh hưởng bởi "tàn hồn" còn lưu lại trên xác đó.
Hắn không biết khi con người chết đi, Thể Linh Hồn có hoàn toàn tan biến hay không, nhưng hắn có đọc qua vài tiểu thuyết mạng, ở đó có những tình tiết về linh hồn đoạt xá gặp phải tàn hồn chủ cũ, từ đó gây ra sự tranh đoạt quyền khống chế thân thể, thậm chí là tư duy bị pha tạp, ảnh hưởng.
Hắn mới dừng lại ở bước xây dựng đầu tiên, sao có thể để "tàn hồn" lưu lại của kẻ khác ảnh hưởng chứ, nếu chỉ gây rối loạn tâm thần thôi thì không sao, dùng xác khác là xong, nhưng nếu tàn hồn kia âm thầm ảnh hưởng tới tư duy của Người Bất Tử, hoặc tiềm nhập để biến đổi tính cách và hành vi của Người Bất Tử, vậy thứ hắn nhận được sẽ là một tên phản phúc à?
Tốt nhất vẫn là của mình mình xài, xài ổn rồi thì tính tiếp, dù sao Người Bất Tử vẫn là kỹ năng sơ thành thôi.
Về phương án thứ hai kia, thật ra hắn cũng muốn thử nghiệm rồi, và hắn tin rằng nó sẽ thành công thôi, chẳng qua hắn vẫn cứ hỏi thế để xem thằng trước mặt có kiến giải thế nào...
Hắn còn nghĩ ra cách thứ ba nữa, đó là tích hợp thêm kỹ năng tứ giai nào đó phương diện linh hồn, tâm trí, tiềm thức, năng lượng, vào phân thân Người Bất Tử. Hoặc cách thứ tư, tỉ lệ thành công cao nhất, đó là đột phá level 27, nhận về Băng Hồi, hoàn thiện 7/7 mặt phi phàm, đến lúc đó thì thử nghiệm sẽ thu về nhiều kết quả khả quan hơn.
Lúc này hắn ngáp một tiếng rồi chỉ chỉ đống báo cáo cao quá đầu người trên bàn, tuỳ tiện nói với người bên cạnh:
- Được rồi, cậu cho chút ý kiến về mấy thứ này đi.
Bạch Tương khuôn mặt lập tức liền biến thành méo xệch.
Gặp quỷ rồi...
Trong khi phân thân vừa khóc lóc vừa đọc duyệt báo cáo, Hàn Phong lại lôi băng ghi hình cuộc "thẩm vấn" hồi chiều ra xem xét.
Vừa xem hắn vừa siết chặt tay lại.
Syringer-X là thứ trang bị vặn vẹo nhất mà hắn từng gặp...
Nó tạo ra một "đứa con" với sự "vặn vẹo" và "khuếch đại" toàn bộ tâm trí của người cho mẫu IVF.
Hàn Phong hỏi "đứa con" của Nhạc Vũ rằng bản thể của nó thích gì nhất, nó nói thích nhất là được chui vào âm đạo của Dục Vọng Thượng Nhân, hắn lại hỏi bản thể của nó sở hữu những kỹ năng gì, nó liền nói kỹ năng đó có thể phóng đại dương vật lên 10 lần, hỏi nói Dục Vọng Thượng Nhân có bí mật gì lớn nhất, nó liền nói bà gái gọi U70 kia có thể quan hệ tình dục với cả thây ma, quá mức hỏi chấm rồi...
Nói chung, câu trả lời của "đứa con" này chỉ có những kẻ điên mới có thể nghĩ ra được dụng ý ẩn phía sau, thật sự là vô cùng mệt não...
Nghĩ tới đây, Hàn Phong lại đột ngột muốn thử nhiệt một tí.
Hay là hắn dùng Syringer-X tạo ra một đứa con của chính hắn, rồi nhét thằng mặt la họ Bạch tên Tương đang ngồi bên cạnh vào để xây dựng Người Bất Tử, gia tăng sự "vặn vẹo" và "khuếch đại" của nhân cách chân thật lên tới tối đa.
Đến lúc đó nó sẽ nghĩ ra được cái ý tưởng gì nhỉ?
...
5h23p ngày thứ 39 hậu dị biến.
Sân huấn luyện trung tâm.
Hàn Phong v
Cờ vua là bộ môn được chơi bởi hai người.
Một người đơn độc vĩnh viễn không thể tạo ra một trận cờ hay, mà hai người lệch trình cũng khó có thể tạo ra một trận cờ tuyệt diệu, càng khó có thể giúp bên mạnh hơn thăng tiến.
Chiến đấu cũng vậy, nếu không có đối thủ cùng đẳng cấp hoặc hơn đẳng cấp luyện tập cùng, vậy thì vĩnh viễn cũng không thể thăng tiến một cách vượt trội.
Trước khi có Người Bất Tử, việc Hàn Phong đánh nhau với Băng Nô gần như vô nghĩa, bởi vì hắn tự ra lệnh cho quái vật kia đấm vào mặt hắn thì hắn biết tỏng ý định "của nó" rồi còn đâu, chả có gì bất ngờ nữa, cũng chả rèn luyện được gì ngoài một chút khống chế lực.
Nhưng đánh nhau với Bạch Tương thì khác, thằng này mang đầy đủ bộ kỹ năng của hắn, còn có tư duy riêng, còn vô cùng khác lạ là đằng khác, việc đánh nhau với thằng này khiến hắn có thể làm phong phú thêm phong cách chiến đấu của bản thân thông qua nhìn vào cách mà phân thân vận dụng kỹ năng.
Tạo ra được một phiên bản của chính mình để đánh nhau với mình, đây không phải 1+1=2 tốc độ thăng tiến, đây chính là 1+1=3, thậm chí là 1+1=4, vô cùng thần kỳ.
5h47p, đã có người lục tục kéo tới sân huấn luyện trung tâm, bọn họ tất nhiên nhìn thấy thủ lĩnh đang chiến đấu dữ dội với ai đó ở kia, tình hình vô cùng căng thẳng.
Hàn Phong cũng nhìn đám đội viên chính quy đang bước, hắn lúc này giơ tay ra hiệu cho phân thân dừng lại.
Sau khi 18 người thuộc đại đội 1 đã tập trung thành một hàng phía trước, hắn mới chỉ vào người bên cạnh mình, thản nhiên nói:
- Mọi người làm quen một chút, vị này là Nhạc Vũ, bạn của tôi.
- Nhạc Vũ, anh giới thiệu chút đi.
"Nhạc Vũ" đưa mắt nhìn 18 người phía trước, cao ngạo nói:
- Nghe nói cư dân trấn Hi Vọng là một đám yếu nhớt?
- Tất cả lên đi.