Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 736:



15h47p ngày thứ 39 hậu dị biến.

Trung tâm quận Mỹ An, thành phố Dương Hoành.

Lưu Bối đứng trên đỉnh nóc của một toà nhà tám tầng, ánh mắt nhìn xuống dòng chảy thây ma dưới chân có chút uể oải.

Việc điều hướng và cố định thi đàn tại một khu vực chỉ định là công việc vô cùng mệt mỏi.

Nhiệm vụ này không yêu cầu họ trực tiếp chiến đấu với thây ma ở cường độ cao, cũng hiếm gặp nguy cơ sinh tử, tuy nhiên, nó đòi hỏi sự chính xác cao và phối hợp nhuần nhuyễn theo kế hoạch. Chỉ một lần dẫn dắt sai lầm, thây ma sẽ phát hiện âm mưu, lập tức nổi loạn, và toàn bộ công việc sẽ sụp đổ.

Xả kỹ năng phi phàm trên chiến trường sẽ không cần lo lắng việc thây ma sẽ tức giận, bởi mục đích khi đó là giết nhau sống chết, không ai ngại thây ma sẽ nổi điên phản kháng, thế nhưng xả bừa kỹ năng tại nơi này, thây ma sẽ lệch khỏi sự điều hướng, đó sẽ là thảm hoạ đối với toàn bộ hệ thống.

Thây ma rất nhạy cảm với mùi vị nhân loại, nếu là phi phàm giả mạnh mẽ, vậy thì thây ma càng dễ đánh hơi thấy, tầm trinh sát của từng loại thây ma ở từng dải cấp độ là rất khó đoán định, có khi chỉ 10 mét là bị phát hiện, có khi cả trăm mét mới bị phát hiện, do đó bọn họ phải cực kỳ cẩn trọng với vị trí đứng của bản thân, sao cho thây ma chỉ thoáng ngửi thấy mùi liền rời đi lập tức, để cho chúng đuổi theo mình mà mình không bị phát hiện, có nhiều thời điểm còn phải dùng chính bản thân làm mồi nhử để xác định quái vật "ngửi" được bao xa, từ đó "đặt mồi" tại vị trí chuẩn xác.

Thông thường thì chỉ có những đội viên dưới level 8 và chỉ sở hữu kỹ năng nhị giai mới được chọn vào quân tiên phong, bởi vì những người này "ít toả mùi" hơn người mạnh, và kỹ năng phi phàm của họ cũng "ít gây kích động" hơn người mạnh, hai yếu tố cộng hợp mới khiến quá trình dẫn dắt thi đàn diễn ra nhẹ nhàng và thuận tiện được.

Điều tồi tệ nhất chính là thây ma không biết mệt. Chúng hoạt động liên tục 24/7, buộc nhân loại phải ‘chiều lòng’ chúng, duy trì nhiệm vụ không ngừng nghỉ, phải liên tục câu kéo để thây ma bị giữ tại chỗ này, không bị thủ lĩnh Thể Thao Túng phía sau triệu hồi.

Mà nhân loại tất nhiên không thể hoạt động 24/7 được, đây chính là điểm khiến cho quân tiên phong vô cùng nhức đầu.

Kể cả có ba nhóm quân tiên phong với tổng cộng 600 phi phàm giả thay ca nhau duy trì dẫn dắt, mỗi nhóm 200 người, phụ trách duy trì 8 giờ canh phòng, đây cũng là công việc tương đối quá sức.

Phi phàm giả thực hiện nhiệm vụ tiên phong phải hoạt động liên tục kéo dài, Thể Năng Lượng phải chịu tải rất lớn, thế nhưng những người này lại không thể quá mạnh mẽ được, họ vốn dĩ không thể hoạt động cường độ cao được, nhưng họ buộc phải hoạt động cường độ cao theo lịch trình thây ma...

Trong y học, có một tình trạng gọi là Vòng xoắn bệnh lý (vicious cycle) là một chuỗi các sự kiện, trong đó một vấn đề gây ra một vấn đề khác, và vấn đề thứ hai này lại làm trầm trọng thêm vấn đề đầu tiên, tạo thành một vòng lặp luẩn quẩn. Điều này có nghĩa là tình trạng bệnh lý ngày càng xấu đi theo thời gian nếu không có sự can thiệp.

Lưu Bối há miệng muống ngáp ngủ một tiếng, nhưng hắn lại nhanh chóng ngậm miệng lại, sau đó cố gắng nuốt ngược cơn buồn ngủ vào bụng.

Hắn đang nằm ở level 14, một khi ngáp ngủ liền sẽ khiến "khí tức" của bản thân khuếch tán ra ngoài, bộc lộ vị trí ẩn nấp, thây ma sẽ đánh hơi thấy ngay, do đó hắn tuyệt đối không được phép ngáp, thậm chí không được chảy nước mắt luôn.

Nếu hắn dám ngáp, vậy không chỉ khiến nhiệm vụ thất bại, đó còn khiến đồng đội ở gần thi đàn gặp phải nguy hiểm ngay, có khả năng dẫn tới mất mạng trong miệng quái vật.

Ý nghĩ này hiện lên lập tức để cho hắn cảm thấy điên cuồng.

Ngay cả một hành động nhỏ như ngáp cũng có thể dẫn đến cái chết – thật sự là một công việc chết tiệt!

Sau khi tự động viên bản thân một chút, Lưu Bối lúc này mới lui lại 50 mét, lui tới phạm vi an toàn, lại từ bên hông móc ra một lọ thuỷ tinh nhỏ.

Đây là một lọ thủy tinh cao khoảng 7cm, dường như được chế tác từ băng đá trong suốt, ánh lên chút sắc màu lam nhạt.

Điểm đặc thù ở đây là bề mặt bên ngoài lọ thuỷ tinh được khắc chìm một biểu tượng tương đối "kỳ dị".

Trên thân lọ, một tấm khiên ngũ giác dệt từ hoa văn kim loại hiện lên vô cùng rõ nét, chính giữa tấm khiên khắc đậm lấy hai chữ “Hi Vọng” cách điệu, giống như thể linh hồn cùng tâm trí cùng nhau hoà trộn, phía trên chữ Hi Vọng này là một đài tưởng niệm lớn, với hai tấm bia đá khắc dấu chi chít tên người, rất khó đọc rõ, giữa hai tấm bia đá dựng thẳng một cột lục lăng rắn rỏi, đỉnh cột ngùn ngụt bốc cháy một ngọn đuốc thép nung đỏ... Dưới tấm khiên, Sông Lệ Giang chảy quanh một cây cầu gãy, bên cạnh là giàn giáo đang dựng, nhưng chỉ dựng duy nhất từ một phía... Hai bên khiên trái phải khắc nổi rõ nét hai chiến binh, một người cầm kiếm, một người cầm khiên, đối diện với vô số bóng dáng thây ma vây quanh viền ngoài, muốn cùng nhau bảo vệ "Hi Vọng" ở giữa.

Khi đặt dưới ánh sáng, toàn bộ họa tiết về tấm khiên ngũ giác được khúc xạ lên vô số luồng ánh sáng lam sắc lạnh lẽo, tạo thành một loại hiệu ứng lung linh huyền ảo.

Trong lọ hiện tại đang đựng lấy một chút chất lỏng màu lục nhạt, thể tích xem chừng cũng sắp cạn đáy, bất quá, chỉ với chút ít chất lỏng này cũng đủ giúp một người gắng gượng vượt qua một tiếng mệt mỏi liên tục.

Bởi vì đây chính là lá của "thiên tài địa bảo", đây là ốc đảo giữa sa mạc chết chóc.

- Nước phục hồi của trấn Hi Vọng...

Lưu Bối ngón tay khẽ vuốt ve biểu tượng trấn Hi Vọng vài cái, cổ họng cũng lẩm bẩm mấy thanh âm nhận xét, sau đó hắn tháo nút lọ thuỷ tinh, đem toàn bộ số chất lỏng còn lại bên trong đổ vào miệng mình.

Chất lỏng lục nhạt trôi qua đầu lưỡi, mang theo vị đắng lạnh như lá mục, l chút đắng ướt và thơm nồng mùi ớt, chút cay nhẹ the the hậu vị, nó nhanh chóng luồn xuống cổ họng khô khốc, đánh thức tới từng thớ thịt rã rời.

"Đinh! Nhận 10 điểm phục hồi trong 45 phút!"

Bên tai vang lên thanh âm thông báo của hệ thống, cả người cũng nhẹ bẫng cùng khoan khoái hơn gấp mấy phần, Lưu Bối lúc này mới tranh thủ thở ra một hơi:

- Ừm... Nước phục hồi này mang tới hiệu quả tốt thật...

- Nếu có 5 bình này, vậy mình có thể túc trực ở đây 18/24 cũng không quá mệt mỏi.

- Thủ lĩnh trấn Hi Vọng... Thật sự là một nhân tài mà...

Lọ thuỷ tinh cấu tạo từ băng đá lạnh lẽo, ở dưới ánh mặt trời chiều muộn chợt mơ hồ sáng lên một chút khí tức kỳ dị, giống như thể nó đang nỗ lực hưởng ứng cùng hấp thu lại "lời nhận xét" vô cùng đáng vinh dự kia vậy.

Vừa lẩm bẩm, Lưu Bối vừa cẩn thận đậy nắp bình thuỷ tinh lại, cất vào balo, thứ này còn phải trả lại cho trấn Hi Vọng, sau đó hắn lấy ra một bình nước tinh khiết để súc miệng, nuốt hết cặn lá còn sót lại trong kẽ răng, gia tăng thêm 2 phút thời gian gia trì chỉ số, cuối cùng cũng có thể hoàn tất quá trình thanh tỉnh cơ thể.

Xong xuôi đâu đấy hắn mới nhẹ nhàng chạy trở lại vị trí canh gác, cả quá trình từ đầu tới cuối tiêu tốn chưa tới 20 giây.

Sau khi đưa mắt nhìn tới dòng chảy thây ma bên dưới, hắn lại chợt hơi nhíu mày.

Vì sao có cảm giác đám quái vật kia có đôi chút hỗn loạn?

...

Bên trong kho chứa tiền dưới tầng hầm của một ngân hàng thương mại, hai thân ảnh đang cùng nhau hướng ánh mắt về phía màn hình LCD băng giá trước mặt, mỗi người đều đang vô cùng cẩn thận quan sát lấy nhất cử nhất động phía tiền tuyến quân tiên phong chính phủ.

Để tránh gây ra sự xung đột đối với chính quyền, nhiệm vụ phá bĩnh cần phải đảm bảo diễn ra trong bí mật, còn cần cẩn thận hơn cả nhóm tiên phong đội bên kia, không được sai sót dù chỉ một chút, bởi vậy việc nấp dưới hầm ngầm trong kho chứa tiền này là có dụng ý cả.

Nơi này là nơi kín đáo nhất quận Mỹ An, vừa che giấu được mùi vị của bản thân với thây ma và nhân loại, vừa che giấu được ánh mắt xuyên vật thể nếu có, vừa lợi dụng tầng tầng lớp lớp thành luỹ bê tông và sắt thép để cản trở trinh sát bằng tứ giai "Phản Chuyển", lại vừa gần với chiến trường, cực kỳ dễ dàng hành động.

Trốn ở đây ngấm ngầm ra tay, vậy thì đừng hòng ai biết được.

Sau khi động tĩnh bên ngoài trôi qua khoảng mười phút, Hàn Phong lúc này mới búng tay lấy ra một bình thuốc cao chừng 5cm, chờ cho màu sắc bên ngoài chuyển qua lóng lánh tím đen, hắn không chút do dự mở nút nắp bình, sau đó đem nước thuốc bên trong dốc hết vào mồm.

"Ừm, Tĩnh Mịch được gia trì 7 phút 19 giây, đủ ổn để hoàn thành tất cả kế hoạch"

Tất cả mọi âm thanh có nguồn gốc từ hắn phát ra đã được triệt tiêu biến mất, bao gồm lời nói, tiếng hít thở, tiếng dẫm trên mặt sàn, tiếng quần áo cọ sát, cho tới cả Harry Deuteri đang đứng bên cạnh, tất cả đều đã rơi vào Tĩnh Mịch.

Đây là hiệu quả của Bình Thuốc Biến Dị level 4.

Chờ cho màu thuốc chuyển qua phớt hồng, Hàn Phong tiếp tục dốc ngược miệng bình, uống tiếp chút nước thuốc nữa.

Dung dịch cay the mát lạnh thoáng chốc bùng nổ, đem tác dụng bao phủ lấy toàn thân trên dưới hắn.

"Đinh! Hiệu ứng Xô Bồ thành công gia trì, tất cả dấu tích năng lượng do bản thân phát ra đều sẽ hoà lẫn vào ngoại cảnh. Thời gian duy trì: 15 phút 4 giây. Lưu ý: Sau khi kết thúc gia trì Xô Bồ, trong 150 phút 40 giây tiếp theo sẽ không thể nhận dạng dấu tích năng lượng của bản thân."

Âm thanh hệ thống kết thúc về sau, Hàn Phong thản nhiên đậy nắp bình lại, thu nó vào Nhẫn Trữ Vật.

Tới tận đây, kế hoạch quấy phá của hắn mới coi như chính thức bắt đầu.

Vừa rồi cố tình tiến hành vài động tác quấy phá nho nhỏ đối với thi đàn mà không nỗ lực che giấu vết tích, đó là do hắn muốn thử xem xem cường giả nhân loại bên kia sẽ có phản ứng thế nào, liệu có liên hệ cao tầng chạy tới tới điều tra dị biến hay không, lúc này đây đã xác nhận được tính cảnh giác của nhóm đội viên quân tiên phong đã bị sa sút vô hạn vì mệt mỏi, cũng không có phi phàm giả cấp đoàn trưởng ở quanh đây quan sát, hắn mới yên tâm mà thoả sức chơi đùa.

Lúc này hắn giơ tay khẽ búng, phía xa xa ngoài 900 mét, một băng nô level 9 không có chút đặc thù nào bất chợt bị hàn khí bủa vây kín đầu, sau đó nó đã biến thành một thây nô.

Thây ma có khả năng cảm ứng rất lớn đối với năng lượng phi phàm, đặc biệt là năng lượng do phi phàm giả mạnh mẽ phát ra thì chúng càng thêm nhạy bén.

Chẳng qua dựa vào "Xô Bồ" gia trì, khí tức năng lượng của Hàn Phong đã bị hoà lẫn vào đám đông thây ma, giống như một người bình thường nhảy vào đám đông xô bồ vậy, nếu như không có thây ma tiến hoá cấp cao cẩn thận đi cảm ứng, vậy thì rất khó có khả năng lũ quái vật xung quanh phát hiện ra gian trá.

Hơn nữa, thây ma level 9 là bậc tiến hoá khá cao, chúng mang theo năng lượng ma tính tương đối đậm đặc, quái vật kia chết nhanh chóng như vậy, năng lượng ma tính còn lưu lại trên thân thể không ít chút nào, tất nhiên sẽ từ đó là một "tấm lá chắn" nữa, vừa ngăn chặn khả năng thi đàn bạo loạn bởi chính thành viên trong thi đàn, vừa đánh lạc hướng đám phi phàm giả nhân loại muốn dang tâm dò xét.

Thây nô level 9 bước đi chậm chạp trong thi đàn, linh hồn tàn khuyết dưới quyền hành tử vong gia trì bắt đầu sinh sôi nảy nở một cách nhanh chóng, nhưng nó lại bị ma tính còn đang tồn dư trong thân thể liên tục đối kháng triệt tiêu, cố gắng ô nhiễm cùng định hướng nó tiến về trạng thái vặn vẹo tà ác, thân thể nó liên tục run lên rất khẽ.

Trong kho tiền dưới hầm ngầm, khuôn mặt của Hàn Phong vẫn vô cùng bình tĩnh.

Gần ba phút sau, Thây Nô đã dừng lại trạng thái run rẩy.

Kế hoạch rất ổn, còn khoảng 139 giây trước khi sự bất thường ở của nó bị "đồng loại" xung quanh phát hiện ra.

Nó vẫn như cũ giữ vị trí trong đội hình, con mắt trái nhìn thẳng phía trước, con mắt phải hơi lé qua bên cạnh hai chục mét, nhìn tới ba bốn đầu Thể Bộc Phá đang ẩn bên trong thi đàn, lại nhìn tới vị trí mà một một phi phàm giả đội tiên phong đang nấp trên tầng 6 một toà nhà cuối phố, trong lòng thầm tính toán.

Khoảng cách hai bên nhân ma là 257 mét, bộc đạn có thể vươn tới, nhưng với tốc độ bay chậm chạp thì đội viên kia hoàn toàn có thể né kịp, bởi vậy hành động tiếp theo "của nó" không phải là giết người.

Tự trấn an bản thân xong, Thây Nô này nheo ánh mắt lại, một sợi "Tơ Tưởng" lập tức được nó phóng xuất ra ngoài, đầu sợi tơ quất một phát vào cái mồm đang nhai nuốt trệu trạo của Thể Bộc Phá.

Đang "nhai trầu" ngon lành mà tự dưng bị tát cho một phát, cú tát này còn do một đứa "đồng bọn" nào đó quanh quanh cách đây chục mét phát ra, Thể Bộc Phá không khỏi kêu ầm lên tràn bất mãn:

- Grekkkkk...

Cũng không biết cụ thể âm thanh kêu gào này của nó là có ý nghĩa gì, chỉ biết đám thây ma xung quanh hoàn toàn không phản ứng lại, tất nhiên cũng không thấy Thể Thao Túng phương xa rót Hồn Áp tới xử lý vụ việc.

Hàn Phong nhìn cảnh này thì không khỏi cười lạnh.

Hắn tính đúng rồi.

Thây ma là sinh vật sống bằng bản năng, đối với cái nhìn của loài thây ma, việc kêu gào là một chuyện hết sức bình thường. Chúng nó lúc nào cũng khò khè rên rỉ vì thèm thịt người, cả ngày kêu không dứt mồm, không có gì đặc biệt cả, nếu như dụng ý trong tiếng kêu không phải là "phát hiện ra nhân loại tấn công" thì chắc chắn sẽ không gây ra sự kích động tới đám đông thây ma xung quanh, thi đàn sẽ không hề xuất hiện bất kỳ phản ứng lạ nào.

Nhưng với nhân loại thì khác.

Một thây ma tiến hoá tự dưng kêu to, tuy là chuyện tương đối bình thường của loài thây ma, nhưng cũng xem như một chuyện chuyện bất thường đối với tiên phong đội, sẽ gây ra sự chú ý của bọn họ.

Quả nhiên, ngay khi phát hiện dị biến của thây ma Thể Bộc Phá, rất nhiều phi phàm giả đều bị thu hút sự chú ý, bọn họ nhanh chóng hướng ánh mắt về phía này, nhìn tới con quái vật luôn cả ngày nhai nuốt kia.

Sau khi quan sát vài chục giây, bọn họ liền dời đi ánh mắt.

Con quái này chẳng có gì đặc thù, nó chỉ kêu phong long để đó mà thôi, dường như nó ngửi thấy mùi máu người quanh quẩn trong gió nên thèm quá kêu đại, không giống biểu hiện gì lạ thường.

55 giây sau khi quất roi đầu tiên, Thây Nô lẩn trong đội hình tiếp tục vung roi "Tơ Tưởng" quất vào mồm ba thây ma nữa, một là Thể Sức Mạnh, một là Thể Tốc Độ, một là con Thể Bộc Phá vốn bị quất ban đầu.

Ba con thây ma này thoáng chốc liền gầm lên khe khẽ, âm thanh khò khè phát ra tương đối chói tai, mặc dù bọn chúng vẫn không gây ra kích động cho đám quái vật xung quanh, thế nhưng nhân loại đang ẩn nấp bốn phía xung quanh lại một lần nữa bị thu hút, rất nhiều người nhanh chóng hướng mắt nhìn về phía này.

Đám quái này hôm nay kêu cái gì mà kêu hoài vậy, nãy giờ chúng nó "làm loạn" cả mười mấy phút rồi.

Lưu Bối đứng trên tầng cao xa xa không khỏi nhíu mày.

Thây ma có động tĩnh là chuyện không lạ, nhưng lạ ở đây là tại sao chỉ có vài con cá biệt kêu gào.

Chẳng lẽ hôm nay "mồi dụ" của bọn họ rải ra quá nồng đậm nên dẫn tới phản ứng của vài con cá biệt này sao, dù sao cái đám quái vật kêu gào chủ yếu là thây ma tiến hoá cấp cao đang đứng tại trung tâm, lũ này có khả năng đánh hơi rất tốt, rất có khả năng chúng đã bị kích động nhiều hơn bình thường nên mới kêu.

Lưu Bối nghĩ tới đây liền nhấc bộ đàm radio lên thông báo cho đội viên dưới trướng:

- Đề cao cảnh giác một chút, thây ma có vẻ đói nên đánh hơi nhạy bén hơn rồi, chúng ta từ tốn rút lui một khoảng cách 50 mét, cố gắng đừng gây ra tiếng động nào cả.

- Lê Yến, Trần Quân Hoàn, tập trung theo dõi động tĩnh thây ma, yểm tợ các đội viên khác rút lui.

Mệnh lệnh của Lưu Bối truyền xuống, hơn 30 đội viên tại khu vực này đã nhận được chỉ đạo, bọn họ đều cẩn thận rời khỏi vị trí ẩn nấp, xoá sạch dấu vết, sau đó âm thầm lủi mất.

Thây Nô level 9 đứng rất gần tiền tuyến, dựa vào Siêu Thị Giác, nó nhìn ra thay đổi trong bố trí đội hình quân tiên phong đúng như quy trình bình thường, lúc này sau khi chờ đủ 47 giây kể từ khi quất roi lần thứ hai, lần quất roi thứ ba đã được nó phóng xuất ra ngoài.

Đầu roi đươc Thây Nô quất vào mồm thây ma Thể Bộc Phá "may mắn" nhất hôm nay, đồng thời ánh sáng bạch sắc trong mắt nó cũng hơi loé lên, trên người bộc phát ra một đạo năng lượng phi phàm vô cùng nhỏ bé, trấn thẳng về phía đội viên đang ẩn nấp trên toàn nhà sáu tầng kia.

"Uy Áp Thượng Vị!"

Kỹ năng tứ giai bán chủ động này vừa ra, luồng năng lượng vặn vẹo có chủ đích lập tức được phóng xuất rồi ập tới tầng 6 của toà nhà hành chính rách rưới xa xa, đem toàn bộ sinh linh trong khu vực chỉ định đều bao phủ trong huyễn cảnh ác mộng.

Nỗi sợ hãi được sinh ra có chủ đích, kia chính là sợ hãi về việc bản thân bị một đầu Thể Bộc Phá phát hiện ra rồi bắn bộc đạn tới.

Trong căn phòng kín như bưng trên tầng sáu, Lê Yến, phó đội trưởng tiểu đội tiên phong số 13 đang ngồi im thin thít.

Trên má nàng, mồ hôi lăn dài tới li ti ướt át, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm căng thẳng cao độ, ánh mắt nhìn về phía mấy con quái vật tiến hoá tại khu vực trung tâm thi triều không chớp lấy một lần.

Hiện tại là thời kỳ vô cùng nguy hiểm, đồng bạn xung quanh đã rút đi gần hết rồi, chỉ còn một mình nàng đứng lại tại đây trấn giữ tình hình, giữ vai trò yểm hộ đoạn hậu, nếu như giờ mà có phát sinh dị biến, vậy thì áp lực của nàng là vô cùng lớn.

Đúng lúc này, nàng tâm trí bỗng hơi hoa lên, ánh mắt nhìn về phía Thể Bộc Phá bên kia chợt biến thành cực độ kinh hãi.

Nàng nhìn thấy một khoả bộc đạn đang trên đường bắn tới phía mình...

Dưới áp lực khủng khiếp của nhiệm vụ đơn độc chặn hậu cùng sinh tử tồn vong đang ập tới, nàng rốt cuộc không nhịn được mà há miệng kêu to:

- Áaaaaaaa...

Trung tâm dòng chảy thây ma, đầu Thể Bộc Phá tại lần thứ ba bị quất roi vào mồm tiếp tục gầm lên đầy tức tối, nó đã bị bản năng hung ác kích thích tới tận cùng rồi, thật sự rất muốn chiến đấu một phen.

Đúng vào lúc này, toàn bộ khu vực xung quanh chợt vang lên thanh âm kêu la với âm điệu cực độ kinh hãi của nhân loại:

- Áaaaaaaaa...

- ...???

Đám thây ma bốn phía nghe tiếng kêu này, chợt ngẩn người.

Đây không phải tiếng kêu gào của đồ ăn sao?

- Khàaaaaaa...

- Khèeeeeee...

- Grekkkkkk...

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, toàn bộ khu vực này đã vang lên vô số đạo thanh âm khò khè chói tai để đáp lại.

Thể Bộc Phá đang đứng cạnh Thây Nô level 9 là đối tượng tích luỹ trong mình nhiều sự khát máu nhất, nó liên tục bị ai đó chọc tức không ngưng nghỉ, lúc này vừa nghe thấy tiếng kêu gào của Lê Yến thì lập tức trợn con mắt dọc trên trán mà nhìn về toà nhà bên kia, Bộc Đạn trong mồm không chút do dự phun ra ngoài.

Tính từ khi tiếng kêu của phó đội trưởng tiểu đội tiên phong phát ra cho tới khi Thể Bộc Phá công kích, thời gian chỉ ngắn ngủi chưa tới một giây đồng hồ.

Bộc Đạn tốc độ không cao, chỉ vào khoảng 80m/s, để bay tới tầng 6 toà nhà kia phải mất khoảng 3 giây,

Thây Nô level 9 đếm tới giây thứ 1,5, luồng Uy Áp Thượng Vị tiếp theo đã được nó phóng xuất.

Mục tiêu lần này là nhắm vào vị trí Trần Quân Hoàn đang ẩn nấp, khoảng cách so với vị trí Lê Yến ẩn nấp là 112 mét.

Ảo giác diễn sinh chủ động, cảnh tượng chế tạo chính là Lê Yến bị Bộc Đạn nổ cho choáng váng, tạm thời không phản ứng lại được, đang liên tục kêu cứu đối với Trần Quân Hoàn, thảm trạng vô cùng thảm thiết, nhưng nàng ta dường như không bị thương quá nặng, nếu có người hỗ trợ tiếp ứng, vậy nàng ta chắc chắn sẽ thoát nạn, nhưng nếu không có người cứu, nàng ta sẽ bị bộc đạn thứ hai bắn tới nổ cho tan xác.

Sau khi phát ra luồng Uy Áp Thượng Vị thứ hai này, Thây Nô nhắm thẳng vào đám quái vật xung quanh, toàn lực thi triển Phổ Thiện Chú.

Kỹ năng ngũ giai vô cùng mạnh mẽ, nếu để chứa đựng bên trong thân thể Người Bất Tử sẽ gây ra sự thiếu ổn định rất lớn, khiến kỹ năng bậc tứ giai đỉnh này không thể duy trì lâu dài được, Hàn Phong xây dựng Thây Nô level 9 thành Người Bất Tử thứ năm đã thêm vào Phổ Thiện Chú, khiến nó chỉ tồn tại được khoảng 139 giây mà thôi.

Lúc này kế hoạch mới qua 103,78 giây, Phổ Thiện Chú liền được phóng xuất ra ngoài, mục tiêu chính là bao trùm tới toàn bộ đám quái vật tiến hoá tại trung tâm dòng chảy thây ma này.

Phổ Thiện Chú có tác dụng khuếch đại tâm trí của mục tiêu lên nhiều lần, trong khi thây ma thì tồn tại rất nhiều bản năng khát máu, lúc này được toàn lực khuếch đại bản năng ăn thịt lên, bọn chúng càng thêm một bước bị kích động bới tiếng hét chói tai của Lê Yến, cả một đám lớn quái vật Thể Sức Mạnh, Thể Tốc Độ, Thể Bộc Phá đua nhau tấn công về bên kia.

Cũng có thây ma cao cấp vượt quá level 20 nhạy bén với tình hình hơn, từ phía sau lao thẳng tới phía một thây ma level 9 tương đối vô hại đang đứng đó.

Khung cảnh thoáng chốc đã lâm vào trong cực độ hỗn loạn.

Thây Nô level 9 phóng xuất Phổ Thiện Chú, xác định bản thân là sẽ bị lộ diện.

Một trang bị level 4, sao có thể hoàn hảo che giấu khí tức năng lượng của kỹ năng ngũ giai chứ.

Chẳng qua nó cũng chỉ muốn đội tới đây mà thôi, lúc này lợi dụng hỗn loạn xung quanh, bước chân kia "không cẩn thận" dẫm hụt một bước nhỏ, cả người ngã nhào xuống đất, đầu lâu dính băng đá lại cũng "không cẩn thận" rúc vào bàn chân của một Thể Sức Mạnh đang chạy nhanh, bị dẫm cho vỡ đầu, chết ngay tại chỗ.

Chết về mặt vật lý.

- Oeeeeeeeee...

Âm thanh Hồn Áp từ phương xa dội thẳng tới bên này, đem toàn bộ năng lượng loạn lưu vốn sặc mùi nhân loại đánh cho tan thành khói lửa.

Thây Nô đã chết về mặt tinh thần.

Toàn bộ vết tích của phân thân Người Bất Tử đã bị xoá sạch.

Kể từ ngày hôm nay, không còn bất kỳ "ai" nhớ tới nó nữa, nó đã thực sự "chết" rỗi

Xa xa ngoài 200 mét, Trần Quân Hoàn vừa chui ra từ trong chỗ ẩn nấp, còn đang lao tới vị trí Lê Yến, lúc này nghe thấy thanh âm oe oe của Thể Thao Túng thì hoàn toàn tuyệt vọng.

Ai cũng biết, âm thanh đầu tiên mà Thể Thao Túng phát ra là âm thanh để định vị, hắn nghe được oe oe, tức là quái vật kia đã định vị được hắn, một quái vật Manipulate M3 level 31 đã định vị được ngươi, vậy thì ngươi có trốn đằng trời.

Trừ khi xung quanh đây có 3000 nhân loại cùng nhau chia sát thương Hồn Áp của nó, hoặc ít nhất 100 thủ hộ giả bật lên Quang Giáp vừa phòng ngự vừa rút lui, bằng không thì chỉ có nước chết.

Trần Quân Hoàn nước mắt chảy ra, nghĩ tới con gái nhỏ chờ đợi ở nhà, hắn không khỏi nước mắt giàn dụa, gào lên đầy thê lương:

- Lê Yến... Mau chạy đi... Nhờ cô chăm sóc Tiểu Viên của tôi.... Giúp tôi nói với nó, ba yêu con, ba yêu con rất nhiều...

Nói xong, hắn lao thẳng về phía thi đàn đông nghịt trước mặt, cả người bốc lên bộc phá lực ngùn ngụt, cắn răng gào thảm:

- Quái vật, chiến đi...

- Quang Giáp, một kích tất sát!

Các đội viên thuộc tiểu đội tiên phong được học rất kỹ ba quy tắc an toàn.

Quy tắc một là, muốn giết thây ma thì giết ngay lập tức.

Quy tắc hai là, không giết được chúng thì phải toàn lực bỏ chạy.

Quy tắc ba là, không vi phạm quy tắc một và hai, hay cũng đồng nghĩa với việc: "đừng bao giờ giao chiến với thây ma".

Bởi vì một khi dám giao chiến với thây ma, dù thắng hay bại đi nữa, dựa vào sự mạnh mẽ của Manipulate M3 level 31 tại đây, ngươi chắc chắn sẽ bị nó định vị ra, bóp chết.

Không ai cứu được.

Vậy nên quy tắc "an toàn" thứ tư chính là, nếu ai giao chiến với thây ma, vậy thì quyết tâm tử chiến luôn đi, tự biến mình thành mồi câu Hồn Áp, tranh thủ cho người khác cơ hội tẩu thoát.

Nếu ngươi cố chấp chạy về phía đồng đội để trốn, vậy thì M3 sẽ định vị ra cả lũ, tất cả sẽ chết sạch!

Ba quy tắc trước là ba quy tắc đảm bảo an toàn cho cá nhân, còn quy tắc thứ tư này chinhd là quy tắc đảm bảo an toàn cho đội ngũ.

Có một bí mật này mà chỉ có tầng lớp lãnh đạo mới biết, đó là nếu ai dám chạy ngược lại khi đã bị phát hiện, vậy thì người đó sẽ bị đội trưởng tiểu đội tiên phong giết ngay lập tức.

Đội trưởng tiểu đội tiên phong có nhiệm vụ giám sát nhân loại, tuyệt không phải giám sát thây ma.

Tận thế này, trong lòng mỗi người đều tồn tại rất nhiều bất mãn, nếu ai có ý đồ xấu cho đội ngũ, đó không phải chính là thảm hoạ sao, vị trí tiểu đội trưởng sinh ra chính là nhằm ngăm chặn thảm hoạ phát sinh.

Trần Quân Hoàn lao thẳng về phía mấy nghìn thây ma, dưới ánh chiều tàn, cả người hắn ta sáng rực lên một mảnh quang hoàn chói mắt, thật sự giống hệt với một ngọn đuốc le lói trong đêm đen hôn ám.

- Oeeeeeeee...

Âm thanh oe oe của Thể Thao Túng Manipulate M3 level 31 tiếp tục ập tới, Trần Quân Hoàn khuôn mặt hiện lên biểu cảm thảm thiết, sẵn sàng cho cảm giác bị công kích tâm linh đánh nổ não, thế nhưng cái gì cũng không có xuất hiện.

Nhìn tới cảnh này, hắn không khỏi hơi ngẩn ra, đây là thế nào?

Tại sao không có sát thương?

Chẳng lẽ Thể Thao Túng đang ở tại vị trí vượt quá tầm tấn công rồi?

Hắn không hề biết rằng âm thanh oe oe thứ nhất là Hồn Áp bản gán thẳng vào Thây Nô của Hàn Phong nhằm tiêu diệt kẻ địch mạnh trước, âm thanh oe oe thứ hai vừa rồi mới thực sự là Định Vị Sóng Âm nhằm dò xét vị trí của hắn.

Hi vọng sống, bởi vì ngộ nhận, trong lúc này đã bùng lên dữ dội, bóng dáng con gái Tiểu Viên hiện lên trong lòng Trần Quân Hoàn, hắn lập tức dùng toàn bộ sức lực chạy ngược về sau, chạy về phía đồng bọn, gào thét:

- Cứu tôi, tôi không muốn chết, Thể Thao Túng có vấn đề rồi...

Lưu Bối hoàn toàn không ngờ tới cái diễn tiến này, hắn ta còn đang bận tiếp dẫn Lê Yến vừa mới thoát kiếp, trong lúc nhất thời không kịp ra tay hạ sát Trần Quân Hoàn nhằm bảo vệ sáu bảy đội viên vẫn chưa kịp rút lui...

- ...

- Oeeeeeeeeeee...

Thanh âm oe oe thứ ba từ trên đỉnh trời giáng xuống, phạm vi bao trùm toàn bộ khu vực phía đông bắc quận Mỹ An, sau đó là hàng loạt thanh âm bụp bụp bụp nổ tung như dưa hấu vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

Chỉ một đòn duy nhất, Thể Thao Túng Manipulate M3 level 31 tại quận Mỹ An còn chưa hiện ra chân thân đã thành công giết chết tám người trong phạm vi bao phủ sóng âm, kế đó là hàng loạt thanh âm oe oe như thiên lôi đặc quánh trên chín tầng trời giáng xuống, chấn cho toàn bộ sinh linh đang tồn tại trong khu vực này chết tới nát bét.

...

Hầm ngầm kho chứa tiền ngân hàng.

Harry Deuteri nhìn tới cản tượng tám đội viên tiên phong đội của căn cứ chính phủ bị giết chết, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm sững sờ.

Lúc này cậu ta quay qua Hàn Phong, mơ hồ hỏi:

"Anh... Anh không làm theo kế hoạch sao?"

Hàn Phong rời mắt khỏi màn hình băng đá, khoé miệng khẽ nhếch lên một đường cong kỳ dị.

Một nụ cười lạnh lẽo, như dã thú.

Hắn hứng thú hỏi phân thân của mình:

"Cậu nghĩ tôi sẽ thực hiện kế hoạch của "người khác" tham mưu cho mình sao?"

"Trong hành động mang tính quyết định, cậu nghĩ tôi sẽ tin tưởng người nào khác ngoài mình sao?"

"À quên, cậu nghĩ tôi thực sự cần hỏi ý kiến của cậu sao?"

"À quên nữa, cậu nghĩ thứ mà tôi hỏi cậu thông qua "Ai Thông Minh Hơn Học Sinh Lớp Năm" là tình hình thực tế sao?"

"Hahahaha... Tôi ghét nhất là bị đọc não, tôi lại có thể chủ động để người khác đọc não của mình sao?"

"Nói cho cậu biết, 5 kế hoạch lớn, 32 kế hoạch nhỏ, 2 kế hoạch dự phòng của tôi, trong đó đã bao gồm cả việc "nếu tôi tham khảo cậu mà bị cậu lừa, hoặc nếu tôi tham khảo đúng đứa trẻ có ở Tam Giang, Xuân Hà, tôi sẽ phản ứng thế nào" rồi đó. Thậm chí tôi tính luôn tới việc bị các phân thân khác phản bội, bị Tam Giang dùng Thiên Cơ Khả Lộ của "Tiểu Oánh" dò xét rồi đó!"

"Hỏi cậu vài câu, đó chỉ là muốn xem xét tư duy của cậu một chút, xem cậu thông minh được tới đâu mà thôi."

"Nếu tôi thực hiện theo kế hoạch của cậu, vậy không phải an nguy của tôi đều sẽ do cậu tới định đoạt sao, cậu định thao túng tôi bằng cái trò trẻ con đó à?"

"Con trai à, con nên học cách bộc lộ ít thôi, khôn ngoan cũng không lại với giời đâu!"

Toàn bộ thanh âm giao tiếp của hai người trong hầm ngầm, trong giờ phút này, đều đã được Tĩnh Mịch triệt tiêu toàn bộ.

Tất cả thông tin giao lưu đều được gói gọi lại bên trong không gian thể tâm trí, không có bất kỳ thất thoát ra ngoài.

Harry Deuteri khẽ lui lại bốn năm bước, trên khuôn mặt non nớt xuất hiện biểu cảm kinh hãi.

Sau đó cậu ta ngoạc mồm khóc rống lên:

"Meo meo... Huhuhu..."