Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 739: Chiến dịch Lâm Chương



5h52p ngày thứ 40 hậu dị biến.

Thị trấn Thương Đình, huyện Đại Xuyên, tỉnh Nam Ô.

Hàn Phong đứng trên bục cao, lợi dụng thời điểm không ai để ý liền giơ tay che miệng ngáp ngủ một tiếng rõ dài, sau đó lén lút lấy khô mỡ cá súng lục ướp cay mặn trong balo ra cắn vội mấy ngụm, Siêu Vị Giác đem hương thơm khuếch đại lên vô số lần, cái này để cho hắn không nhịn được phải rên rỉ vài thanh âm bủn rủn phấn khích.

Ăn vụng chung quy vẫn là hành động đem đến cho người ta cảm giác sung sướng nhất.

Trải qua một đêm đấu trí cùng học tập các kiến thức chuyên môn về bản chất năng lượng ở mức độ chuyên sâu, hắn hiện tại đã có chút stress nhẹ, không muốn làm việc chút nào, chỉ muốn ngủ một giấc mà thôi.

Ân, lại nói, cái tên "thị trấn Thương Đình" có lẽ không còn phù hợp để dùng vào thời điểm này nữa, nơi này sớm đã có một cái tên mới, được đông đảo cư dân chấp thuận và sử dụng: trấn Nguyện Ước.

Sự kiện này đánh dấu việc trấn Nguyện Ước đã chính thức trở thành một phần trong chuỗi liên minh kinh tế - chính trị - quân sự mà trấn Hi Vọng đang trên đà xây dựng.

Phía trước Hàn Phong có mấy người đang đứng hô hào, âm điệu xem như tương đối khí thế, ở đây có Ngô Soái, Mạc Thuận An, Chu Vấn, Lưu Tề, tương ứng với bốn chỉ huy cao nhất, cùng với quân nhân Thường Biểu, phó đội trưởng đại đội dự bị, là tổng tham mưu chung, bên dưới còn có 10 tiểu đội trưởng khác, bọn họ đang tích cực phổ biến nhiệm vụ cho hơn 380 phi phàm giả và gần 900 người sống sót, với mục tiêu chung cực là thực hiện hoá kế hoạch tấn công tổng lực thi đàn lớn nhất đang tồn tại tại mạn phía tây huyện Nam Ô, đạt thành mục tiêu tái chiếm thị trấn Đông Thành.

Sau mười ngày nghỉ ngơi và tái cấu trúc đội ngũ, với sự hỗ trợ và "đồng hoá" của binh lính tới từ trấn Hi Vọng, quân binh tại trấn Nguyện Ước đã một lần nữa vực dậy sĩ khí toàn quân, khôi phục tinh thần tự tin và thành lập được ý chí chiến đấu mạnh mẽ. Kỹ năng và chiến thuật của binh sĩ đạt mức thành thạo, năng lực cá nhân được tôi luyện vững chắc, các tiểu tổ 4-1 đã hoàn tất thành lập liên hệ với nhau, và tổng thể binh đoàn Nguyện Ước cũng đã vượt qua hai bài tập giả định thành công, sẵn sàng bước vào những cuộc chiến quyết liệt phía trước.

Đồng thời nhờ vào việc thực hiện hiệu quả chiến lược chia tách - du kích, thi đàn khổng lồ tại phương hướng trấn Đông Thành đã hoàn toàn bị dẫn dụ vào chiến trường chỉ định, số lượng của bọn chúng cũng đã hạ giảm chỉ còn 9 vạn, đây chính là thời điểm vô cùng phù hợp để toàn quân phát động kế hoạch tổng tấn công, tiêu diệt sạch sẽ thây ma, đặt nền móng cho việc giành lại quyền kiểm soát 70% diện tích huyện Đại Xuyên.

Sau khi đã phổ biến xong phương án tác chiến cho toàn quân, cũng chờ cho từng hàng dài xe cộ bắt đầu dịch bánh chạy về phía tây, Ngô Soái lúc này mới rảnh rỗi từ phía trước chạy về phía sau, khuôn mặt vênh váo nhe răng cười nói:

- Đại ca, huynh thấy đệ làm ăn thế nào?

Hàn Phong hừ nhẹ một tiếng, tuỳ tiện đáp:

- Như cứt.

Nghe được câu trả lời này, Ngô Soái không khỏi haha cười to.

Đại ca đuối lý rồi, nãy giờ không moi móc được điểm gì để chê bai, hiện tại chỉ có thể chửi phong long như thế.

Hắn lúc này tiếp tục lấn tới khiêu khích:

- Đại ca, tình hình trấn Hi Vọng gần đây có gì thú vị không, sắp trở thành cơ sở ngoại biên của Nhân Dục Đạo Đức chưa?

Hàn Phong sắc mặt lập tức sầm xuống.

Thằng ranh con này rõ ràng là đang hỏi đểu.

Phó đoàn trưởng tiểu đoàn Hi Vọng - Ngô Soái, mặt ngoài đã được cao tầng thông cáo tới toàn quân rằng hắn được điều chuyển tới huyện Đại Xuyên nhằm thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt thây ma, xây dựng căn cứ người sống sót trấn Nguyện Ước, chẳng qua bên trong lại không phải vậy, thằng nhóc này ban ngày đúng là ở Đại Xuyên, nhưng ban đêm lại chạy bộ về Liễu Lâm, thực hiện nhiệm vụ khác: dò xét gián điệp của chính phủ.

Đêm nào Tiểu Im Lặng cũng cưỡi chó chạy khắp trấn để dò xét từng góc nhỏ, tình hình của trấn Hi Vọng thế nào, thằng này nắm rõ trong lòng bàn tay, có khi còn nắm rõ chi tiết hơn cả Hàn Phong. Trên cơ bản thì ranh con này rất thích chui vào mấy cái ổ mại dâm của hai bang Thiên Lang Hắc Hùng, hoặc lượn lờ bên ngoài mấy khu phố cờ bạc mạn đông bắc, nơi đó tin tức linh hoạt hơn nhiều khu bắc hay khu nam, trấn Hi Vọng có biến cố gì, thằng này phải là người biết đầu tiên.

Trong khi đó, Hàn Phong mặt ngoài luôn túc trực trấn thủ trấn Hi Vọng, thực tế thì đêm nào hắn cũng bỏ ra vài tiếng để chạy qua điều tra Tam Giang, Xuân Hà, rảnh rỗi thì chạy qua Long Dương, Bình Sơn, thu thập năng lượng di động cho Bản Đồ Cố Hương. Cái này chính là muốn đánh lạc hướng người hữu tâm: hắn muốn dồn sự chú ý của đám gián điệp vào hắn, tranh thủ không gian trống cho biểu đệ hành động.

Tình báo của trấn Hi Vọng bị lộ lọt khá nhiều, còn lộ lọt theo cách phi phàm mà không ai có thể hiểu được, cũng không thể ngăn chặn được, ngay cả Đại Hắc Cẩu cũng không nghe không ngửi thấy được, con chó này quá ngu để hỗ trợ công tác phản gián ở mức chuyên sâu.

Ngô Soái mò mẫm ngày qua ngày để tìm người đang bí mật truyền tin, Hàn Phong cũng chạy đôn chạy đáo để tìm cho ra người nhận những tin tức đó, nhưng kết quả vẫn vô cùng khó xác định, chỉ biết rằng những thông tin bị lộ lọt nằm ở cấp tiểu đội trưởng.

Vài người vẫn nằm trong diện tình nghi, vài người đã được giải oan, thế nhưng gián điệp vẫn như cũ lẩn trốn rất sâu, quá khó để có thể tóm được cái đuôi này...

Ngô Soái thấy Hàn Phong không đáp lời, nhất quyết không chịu bỏ qua, lúc này tiếp tục truy vấn:

- Đại ca, huynh chạy qua Bình Sơn chơi nhiều lần, hẳn là thấy nhiều trò thú vị lắm hửm, có phải hay không lại tóm được một củ "Nhân Sâm" nữa?

Hắn chọc vào vấn đề này chính là muốn cười nhạo đại ca đã phải "bán thân" cho Dục Vọng Thượng Nhân.

Hàn Phong đảo mắt một cái, gật gật đầu:

- Đúng là có nhiều thứ thú vị ở Bình Sơn, tại căn cứ Nhân Dục Đạo Đức có một quầy hàng chuyên bán người sống cho thây ma tới mua về ăn...

Ngô Soái nghe vậy, thật muốn cười to sỉ nhục mấy câu, chẳng qua nội dung bên trong lời nói của Hàn Phong tương đối kỳ quái, cái này để cho hắn ngứa ngáy khó chịu, lúc này không nhịn được hỏi:

- Gì, huynh không định lừa đệ chứ, quầy hàng bán người sống cho thây ma mua về ăn, thây ma còn biết mua đồ sao?

Hàn Phong nhún vai nói:

- Tất nhiên là có rồi, ta nói với đệ căn cứ đó rất đặc biệt mà, kỹ năng ngũ giai kia còn khiến người và thây ma yêu nhau được nữa là... Hôm đó có một thây ma Thể Sức Mạnh tới quầy thịt người muốn mua một tên cao to đem về ăn, giá chỉ 3 minh tệ thôi, chẳng qua...

Ngô Soái mặc dù nghe thế nào cũng nghe ra đây là một âm mưu quỷ kế, kỹ năng ngũ giai nào khiến người và thây ma yêu nhau chứ, lại còn cái từ "tên cao to" kia có mùi rất nặng, thế nhưng bản tính hóng hớt vẫn khiến hắn không nhịn nổi tò mò mà tiếp tục truy vấn:

- Chẳng qua sao?

Hàn Phong điềm nhiên nói tiếp:

- Chằng qua thây ma kia chỉ muốn mua não để ăn thôi. Lúc đó tên cao to kia liền nói hắn tên là Ngô Soái.

- Vậy là thây ma đó liền không mua nữa.

- ...???

- Tiểu Lạnh Lẽo, Tiểu Gió Thoảng, huynh mới là loại không có não, có giỏi thì ra kia đại chiến ba trăm hiệp.

- Haha, đệ đi mà tìm thây ma kia tính sổ, à mà thây ma kia không biết nói đâu, nó lúc nào cũng chỉ lảm nhảm "não não" hoặc không thì "Nhịn Một Hơi" luôn...

- Nãy giờ có mỗi huynh nói não não thôi.

- Ta nói gì?

- Thì não não đó.

- Hahaha...

Tranh cãi qua đi, Hàn Phong lúc này mới chân thành nói:

- Tiểu Soái, đệ làm tốt lắm.

Ngô Soái cuối cùng cũng được đại ca khen ngợi một câu, hắn không khỏi gãi gãi gáy cười gượng.

Tình hình tại trấn Nguyện Ước hiện tại vô cùng ổn định, dù là phương diện đối nội hay đối ngoại cũng đều phát triển vô cùng vững chắc, tổng thể gần như không gặp phải vấn đề hay uy hiếp gì, ngoài uy hiếp cố hữu tới từ thây ma, và có chăng là vài nhóm động vật biến dị lẻ tẻ.

Mười ngày trôi qua kể từ khi kế hoạch rút chạy khỏi thị trấn Đông Thành được thực hiện, Ngô Soái ở bên Đại Xuyên này đã tích cực tổ chức nhân thủ lùng sục khắp các xa phường và thị trấn quanh dãy Sơn Xuyên, thành công cứu được 311 người sống sót, nâng tổng số cư dân tại huyện này lên mốc 1298 người, tài nguyên các loại thu về vượt 250 tấn, hoàn toàn bước vào giai đoạn tự chủ kinh tế, cùng với đó hắn cũng thành công làm chủ được cả hai mặt quân sự - dân sự, thống nhất ý thức hệ chung vào thành một mối, biến nơi này hoàn toàn trở thành một "căn cứ thổ phỉ" theo đúng nghĩa đen.

Dù là trước tận thế hay sau tận thế, đây cũng là thành tựu to lớn mà không phải "đứa trẻ" 19 tuổi nào cũng có thể làm được, đây không chỉ là sự nỗ lực, đây còn là quyết tâm và "thiên phú".

Cách mà Ngô Soái đang dùng để gắn kết cư dân trấn Nguyện Ước chính là nỗ lực phóng xuất sự nhiệt huyết và chân thành của bản thân ra ngoài rồi lan toả tới tất cả mọi người, tuyệt không dính tới quá nhiều mưu mô hay kỹ thuật gian xảo, người khác nhìn vào hắn sẽ cảm nhận được hình ảnh của một "Dũng Sĩ" chân chính, tràn đầy tinh thần tuổi trẻ, dám nghĩ dám làm, và sẵn sàng đương đầu mọi thử thách, chính vì vậy nên hắn gần như không vấp phải bất kỳ sự phản đối nào, bởi vì hắn chọn cách phá bỏ sự phản đối bằng hành động trên chiến trường, tự mình đoạt về sự công nhận và địa vị, theo một cách không ai có thể phản đối.

Một người khổng lồ đủ sức gánh vác tất cả.

- Được rồi, đi thôi.

7h43p ngày thứ 40 hậu dị biến.

Đoàn xe viễn chinh đã chạy tới ngoại biên thôn Lâm Chương, các tiểu đội trưởng đang thực hiện các bước chỉ đạo cuối cùng để sẵn sàng phát động công kích.

Nơi này là địa điểm phục kích mà nhân loại đã tập trung xây dựng trong suốt mười ngày qua, đây là con đường độc đạo duy nhất kết nối trấn Đông Thành và trấn Nguyện Ước, muốn đi theo "tiếng gọi của Tinh Thạch An Toàn", vậy chỉ có thể đi qua đây. Địa hình xung quanh hẹp ở giữa, cao ở hai bên, với những hẻm núi cheo leo và rừng rậm dày đặc bao quanh bởi dãy Xuyên Sơn hùng vĩ, tạo thành một cái bẫy tự nhiên hoàn hảo để mai phục thi đàn khổng lồ.

Mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng: từ những cạm bẫy giấu kín dưới đất, các điểm hoả lực bố trí trên cao, đến các công sự xây dựng từ container cho nhóm quân chủ lực ẩn mình trong phía sau, tất cả chỉ chờ khoảnh khắc quyết một trận tử chiến.

Thôn Lâm Chương được chọn lựa bởi vì nó mang về rất nhiều địa lợi cho nhân loại. Trong suốt đoạn đường chạy qua khu vực này, sườn núi Xuyên Sơn đều rất cao và dốc, điều này khiến cho các điểm hỏa lực đánh từ trên cao giáng xuống nhận được gia trì thế năng, tăng hiệu quả tấn công, và đứng cao cũng mở rộng tầm nhìn, tăng hiệu quả trinh sát, trong khi đó thây ma rất khó để nhanh chóng trèo lên sườn núi được, có trèo lên mà bị tiêu diệt thì chúng cũng sẽ lăn ngược xuống dưới, tạo thành cản trở cho lớp thây ma sau, núi xác sẽ không thể hình thành được.

Đoạn đường hẹp này còn buộc thây ma di chuyển tập trung, dễ bị tiêu diệt theo dạng quần thể, cùng với việc rừng rậm xung quanh đã được kiểm tra kỹ lưỡng về thảm thực vật, có rất ít thực vật biến dị "mẫn cảm" tồn tại ở đây, quân đội tiến vào sẽ không gặp phải khó khăn hay nguy cơ bất ngờ, khiến việc lợi dụng địa hình càng thêm dễ dàng.

Nơi này chính là một con đập ngăn chặn thây ma tuyệt vời, chỉ cần có thể thành công chặn đầu chặn đuôi, thây ma sẽ rất khó đột phá nổi vòng vây.

Tất nhiên, địa lợi nơi này không phải tuyệt đối, nó vẫn có những điểm yếu hại nhất định.

Nguy cơ bị thi đàn bao vây ngược là vẫn có, nếu chiến đấu thất bại, nhân loại sẽ khó mà rút lui một cách nhanh chóng, bởi vì địa hình hẹp không cho phép phương tiện cơ giới ồ ạt di chuyển, nếu tổ chức không tốt, nhóm quân đi đoạn hậu sẽ phải táng mạng rất thảm.

Chẳng những vậy, địa hình nơi này cũng hạn chế sự cơ động của nhóm cận chiến giả, gần như sẽ chỉ có một chiều giao tranh trực diện từ trước ra sau, và rút lui cũng là từ trước về sau, khó mà điều chỉnh chiến thuật giữa trận.

Tất nhiên với hoả lực từ súng máy 12ly7 và súng chống tăng, việc rút lui của nhân loại sẽ không tới mức khốn khổ, hoả lực cường độ cao sẽ sẵn sàng yểm trợ bất kỳ lúc nào.

Đối với phe thây ma, nơi này cũng không hoàn toàn là tử địa.

Số lượng thây ma áp đảo chính là lợi thế hàng đầu, chúng có thể dồn lực tấn công liên tục trong không gian hẹp, nếu như thành công phá được phòng tuyến chính, chúng sẽ khiến cho nhân loại phải lấy xương máu ra chống đỡ mà không thể rút lui một cách liên tục được, đồng thời chiến đấu tại đồi núi sơn cước rất mệt mỏi, mà thây ma lại có khả năng thích nghi địa hình tốt, hẻm núi, rừng rậm không cản trở nhiều, chúng rất dễ vượt qua.

Thực tế từ các trận giao tranh du kích trước đây đã chứng minh điều này, thây ma có khả năng cân bằng tốt, nếu hai bên đuổi bắt trong rừng, thây ma còn lâu mới ngã, trong khi nhân loại mà ngã là xem như kiệt sức chờ chết, điều này khiến cho việc cần phải thủ vững ở chiến tuyến hai bên là cũng vô cùng quan trọng.

Ngoài ra thì các chủng thây ma tiến hoá như Thể Sức Mạnh và Thể Tốc Độ rất ưa thích chiến đấu trong không gian hẹp, một loại có thể đánh sống mái tới chết mà không còn bị câu kéo dẫn dắt nữa, một loại có thể tận dụng không gian hẹp mà luồn lách cùng xâm nhập ở tốc độ cao, khiến nhân loại khó mà kiểm soát kiểm soát tốt được. Nếu cả hai loại hình thây ma này cùng thành công xâm nhập phòng tuyến cuối cùng, chúng sẽ xé nát toàn bộ cản trở mà không ai ngăn nổi.

Chẳng qua, thành bại của trận này vẫn nằm ở Thể Thao Túng đang ẩn phía sau.

Thi đàn tại thôn Lâm Chương là một thi đàn level 30, công kích mà nó tạo ra là thứ có sát thương lớn nhất toàn chiến trường.

Mặc dù việc triển khai kế hoạch du kích kết hợp cứu hộ cứu nạn trên diện rộng của nhân loại khiến thi đàn không có nhiều thịt người để ăn, mà bọn chúng ở vùng núi này cũng không tìm thấy thiên tài địa bảo, thế nhưng chúng vẫn như cũ có khả năng thăng giai nhờ vào việc tự cắt giảm số lượng, "ăn thịt" khí tức nhân loại còn sót lại tại trấn Đông Thành, và ăn thịt động vật biến dị.

Huyện Đại Xuyên và huyện Long Dương bên Nam Ô này chủ yếu là rừng núi, bởi vậy nơi này có rất nhiều động vật biến dị, nhiều hơn xa Diễn Giang bên kia, động vật biến dị thích ăn thịt thây ma, mà thây ma cũng không chê thịt động vật biến dị, cả hai bên đều là con mồi và thợ săn, do đó chúng đều dựa vào nhau để tiến hoá cực nhanh.

Cũng may cho nhân loại, dù thi đàn đã đột phá 4 ngày, nhưng do thú đàn tại Đại Xuyên được một con hổ biến dị dẫn dắt nên thây ma chấm mút không được nhiều lắm, chúng khá đói ăn, vậy nên tinh anh thi đàn hiện tại "không quá mạnh mẽ".

Bù lại cho sự "không mạnh mẽ", chúng lại cực kỳ đông đúc về số lượng.

Thi đàn Lâm Chương có tổng quân số hơn 9,1 vạn đầu, trong đó thây ma thường từ level 1 tới level 7 chiếm 8 vạn đầu, level 1 - 3 sấp sỉ 55.000 con, đám này yếu hơn hoặc ngang người thường, di chuyển chậm chạp, tương đối dễ đối phó. Đám quái vật level 4 - 6 có khoảng 24.000 con, đây là sức mạnh trung kiên của thi đàn Lâm Chương, vừa công vừa thủ được, chúng mạnh hơn người thường 1,5-2 lần, linh hoạt hơn đám quái vậy cấp thấp, tấn công cả nhân loại lẫn công sự đều rất hiệu quả, và chống chịu cũng rất ác chiến.

Ở tầng cấp cao hơn, đám quái từ level 7 - 9 có 13.132 con, đây là "niềm tự hào" của thi đàn Lâm Chương, khi mà số lượng của chúng sánh ngang với số lượng thây ma level 7-9 của thi đàn Minh Thái.

Đám quái này, con thì tay to, kháng thương nhẹ, lực đấm phải ngang võ sĩ boxing, con nhỏ thó lại chạy cực nhanh, phải nhanh gấp ba lần người thường, có thể lao vào tấn công cực kỳ mạnh mẽ.

Thây ma tiến hóa của thi đàn Lâm Chương cũng cực kỳ đông đảo, với tổng cộng 995 đầu quái vật, bằng với 70% số lượng quái vật tiến hoá của thi đàn Minh Thái. Ngoài một đầu Thể Thao Túng level 30 sở hữu siêu năng tâm linh khổng lồ, số còn lại cũng toàn là thứ dữ.

Đám quái vật Thể Sức Mạnh có 338 con, trong đó level 10 - 14 có 181 con. Với sức mạnh gấp 4 - 6 lần sức mạnh người thường, chúng có thể đấm vỡ tường gạch chỉ với vài đòn, bốn năm con tụ vào môt chỗ có thể phá được điểm hoả lực không chút do dự.

Từ level 15 - 19, đám Thể Sức Mạnh có 83 con, chúng mạnh gấp 7 - 10 lần người thường, có thể xé rách rào chắn sắt, bẻ cong cột điện, sút bay hàng rào thép gai, vài con hợp sức có thể lật tung ô tô nhỏ, khai thông công sự chôn cứng dưới đất.

Sau khi đột phá level 20, đám Thể Sức Mạnh bắt đầu trở nên khác biệt hoá với các đòn trọng lực cực kỳ khó chịu, khoảng level 20 - 24 có 45 con, một cú đấm với sức mạnh gấp 15 lần người thường của chúng có thể đập bẹp nóc một chiếc ô tô con, một cú sút liền sút bay nhím chống tăng ra hai mét, đối với đám quái này, toàn quân không tìm ra nổi 45 người có thể solo 1-1 mà lại cho nổi.

Từ level 25 đổ lên, Thể Sức Mạnh sở hữu khả năng phá tan công kích ập tới, lực lượng khổng lồ gấp 16 tới tối đa 25 lần người thường biến chúng thành quái vật bất khả chiến bại, với tổng số 25 đầu Power-2 level 25-28 chúng có thể chịu được đạn hạng nhẹ, lực tay ngang một xe hơi đâm, và dẫm gãy bẹp luôn cả nhím chống tăng.

Tổng số Thể Sức Mạnh level 29 là 4 con, mỗi cú đấm của đám này mạnh ngang với xe bán tải Ford Ranger tông trực diện ở vận tốc 50km/h, có thể dễ dàng phá huỷ tất cả các loại công sự mà nhân loại đã bày ra, trong khi thân thể chúng đã hoàn toàn miễn nhiễm với đạn 7,62mm, không có đạn 12ly7 thì đừng hòng giết nổi, chúng cũng có thể đỡ được một quả PG-2HEAT nếu kịp thời giơ tay cản lại, và một cú sút là đủ để phá tan tường gạch, thật sự chính là quái vật.

Chỉ có một Thể Sức Mạnh level 31, và nó cũng chính là quái vật mạnh nhất thi đàn, để dễ hình dung, nó có thể phá hủy hoàn toàn một tòa nhà nhỏ chỉ bằng vài cú đấm, tốc độ đấm của nó chính là mỗi giây một đòn, và nó có thể đấm như vậy cả ngày.

Tầm cấp Power-3 level 31 đã không quá sợ đạn chống tăng, bởi vì nó có thể đấm nổ đạn trước khi đạn tiếp cận rồi, nếu như không có biện pháp hữu hiệu để chặn nó, vậy có đem 500 phi phàm giả bình thường tới cũng không giết nổi.

Đám Thể Tốc Độ cũng là mối nguy lớn của thi đàn Lâm Chương, cũng may mắn cho nhân loại là số lượng của chúng không quá nhiều, chỉ 247 con.

Cấp 10 - 14 có 125 con, chúng nhanh gấp 4-6 lần người thường, tránh né và luồn lách cực tốt, là mối uy hiếp thường trực của cận chiến giả.

Cấp 15 - 19 có 66 con, chúng chạy nhanh gấp 7 - 10 lần người thường, hệt như chiếc exciter đang rượt chó vậy, móng vuốt cực khủng của dễ dàng xé toạc vỏ tôn của Vios, và chúng đã trang bị một lần thoát xác giải nguy, giết được vô cùng không dễ.

Tới level 20 - 24, Thể Tốc Độ có 39 đầu, chúng nắm giữ sự nhanh nhẹn vượt xa tốc độ phản ứng của người thường, có lẽ phải gấp 10-15 lần người thường, cùng với khả năng vặn vẹo thân thể tới bẹo hình bẹo dạng. Cận chiến 1-1 với chúng mà không có đòn khống chế chính là tự sát, và ngay cả với nhóm đông 4-1 cũng khó có thể giết được chúng, bởi Fast-2 trên level 20 có tới hai hoặc ba lần thoát xác.

Cấp 25 thật sự là màn lột xác của Thể Tốc Độ, dù chỉ có 17 con trên level 25, nhưng chúng có tới 3 con đạt level 29, đám quái vật này nhanh gấp 20 lần người thường, thậm chí hơn cả thế khi "bốc khói", việc khống chế một lần với chúng nó là vô nghĩa, bởi bướu thịt sau lưng có thể hấp thu sức mạnh rất hiệu quả, và chúng chắc chắn có ba lần thoát xác.

Nếu có bất kỳ Fast-2 level 29 nào tấn công ra ngoài, vậy nhân loại buộc phải nhấc toàn bộ lưới hoả lực 7,62 và 12ly7 lên để bắn áp chế, bằng không chắc chắn sẽ có vài người chết.

May mắn cho nhân loại, không có Thể Tốc Độ level 30.

Thể Phòng Hộ là xương sống sống còn của thi đàn, với tổng số 167 con, chúng sở hữu khả năng che chắn nhỉnh hơn cả thi đàn Hàm Nghiêm tại huyện Long Dương.

Đám Thể Phòng Hộ level 15 - level 19 có tổng cộng 93 con, bọn này đơn thuần phóng xuất Quang Giáp, giới hạn mỗi đầu nếu chống chịu đơn độc là một viên PG-2HEAT phá giáp, hai viên tiêu diệt, hoặc một viên PG-7V là chết thẳng cẳng.

Đám Shield-2 level 20 tới 24 có 45 con, mỗi đứa đều mang theo ít nhất hai lượt Phản Chuyển trên người.

Dưới sự tính toán cẩn mật, Phản Chuyển có thể vô tác dụng trong đại chiến chung, thế nhưng khả năng phòng ngự Quang Giáp của chúng lại mạnh tới bất hợp lý, nếu không có 2 viên PG-7V, vậy đừng hòng phá nổi Quang Giáp của chúng, 45 con Shield-2 này sẽ ngốn ít nhất 90 viên đạn chống tăng quý báu.

Đám Shield-2 level 25 tới 29 có tổng cộng 27 đầu, chúng sẵn sàng chống lại 2-3 viên PG-7V liên tục, nhưng điểm khó chịu nhất là chúng sở hữu khả năng chia sát thương để giảm thiểu thiệt hại.

Với ba con quái vật S3 level 29 dẫn đầu, chúng sẽ liên tục chia sát thương tới 9 vạn thây ma không ngưng nghỉ, để cho nhân loại khó mà đục được tầng quang giáp quần tụ, tiêu hao sẽ là cực kỳ khổng lồ.

Sự tồn tại của "Có Hoạ Cùng Chịu" khiến khả năng phòng ngự của thây ma tăng lên ít nhất là gấp năm lần so với việc đứng đơn lẻ.

Xui xẻo cho nhân loại, có 2 đầu Shield-3 level 30 đứng cạnh nhau, hai quái vật này là "gần như bất hoại" nếu như không có sát thương dứt điểm, bởi chúng vừa trâu, vừa "bất hợp lý" với kỹ năng triệt tiêu công kích.

Chỉ cần đòn nào có dấu hiệu đục đương Quang Giáp, đòn đó sẽ bị triệt tiêu ngay, nhân loại khó mà thịt được chủ lực thây ma đang trốn phía dưới.

Trong xui có hên, không rõ có phải mỗi Thể Phòng Hộ tại mỗi vùng lại có khả năng khác nhau hay không, nhưng đám quái vật Shield-3 tại Lâm Chương này yếu hơn Shield-3 tại Minh Thái khá nhiều. Dựa theo test trước trận, bọn chúng chỉ kích hoạt đòn "tất đỡ" được một lần mỗi 30 giây mà thôi, điều này khiến cho nỗ lực phá giáp của nhân loại là hoàn toàn khả thi.

Đồng thời dù là Thể Phòng Hộ ở đâu cũng có "giới hạn" nào đó mà nhân loại chưa thể dò ra, bởi vì chúng không thể spam "tất đỡ" cả ngày để xoá sát thương được. Không ai biết chúng sẽ dùng được bao nhiêu lượt xoá sát thương, chỉ biết chúng chỉ có thể kích hoạt trong thời khắc sinh tử tồn vong mà thôi.

Thể Bộc Phá là ngôi sao của thi đàn Lâm Chương với tận 243 con, gấp đôi số lượng tại trấn Hàm Nghiêm. Trong đó đám Bomb1 level 15 - 19 có tới 177 con, bọn này bắn bộc đạn hạng xoàng, sát thương khó phá nổi lưới B40, nhưng tốc độ không chậm, mỗi phút một viên, bắn từ sáng đến chiều không nghỉ, nếu như nhân loại không đề phòng, để chúng bắn xả láng, vậy bốn lượt bắn liên tiếp là rách lưới.

Đám Bomb-2 trên level 20 có thể bắn đạn chùm, tạo sát thương rất rộng, tuỳ theo cấp độ từ 20 - 24, chúng có thể tạo ra đạn chùm từ ba cho tới năm mảnh. Mỗi đạn mẹ đều xé được lớp lưới B40 chống bộc đạn thứ nhất, số đạn chùm sau còn có khả năng nhất định xé tiếp lưới thứ hai, thật sự là vô cùng khó nhằn. Số lượng của chúng còn đông tới khó thở, lên tới 53 con, nếu để chúng thoải mái bắn, chỉ khoảng 30 phút là phe nhân loại sẽ bị phá hết công sự cản đạn.

Chỉ có 12 Thể Bộc Phá từ level 25 - 29, khả năng của chúng không ổn định, ngoài sát thương lớn, thi thoảng chúng sẽ bắn "đạn lây nhiễm", với thây ma hoặc nhân loại trúng phải mảnh đạn con từ đạn chùm sẽ biến thành một đầu "Bomb-1" mini, tự phát nổ khi chết, giống hệt như tự bạo vậy, vô cùng khó chơi.

Chỉ có một đầu Bom-3 level 30 duy nhất, nhưng khả năng của khiến cho người ta vô cùng sợ hãi...

Tổng quan lại, việc nhân loại có giữ chân được đám quái vật khủng khiếp này bằng các đòn pháo kích diệt quỷ hay không sẽ quyết định trận này có thắng được hay không, nếu để bọn chúng nhàn nhã tới độ sổng ra ngoài trước buổi trưa, vậy thì tốt nhất nên rút lui toàn quân là vừa.

Ngô Soái nhìn về phía đông bắc nơi Hàn Phong vừa rời đi, bàn tay âm thầm nắm chặt lại, khí thế quanh người cứ như vậy bốc lên ngùn ngụt, sau đó hắn hít sâu một hơi nín xuống, thân thể theo đó dần lơ lửng lên cao.

Đứng bên cạnh Ngô Soái là Thường Biểu, phó đội trưởng đại đội dự bị, lúc này hắn ta cũng hít sâu một hơi rồi giơ tay phất lên, hô lớn:

- Pháo kích!

- Khởi động 8 quả.

- Cường độ duy trì, 120s/quả!

Theo mệnh lệnh của "tổng tham mưu trưởng" được ban bố, đạn pháo diệt quỷ lập tức phụt phụt phụt phun ra khỏi nòng súng rồi bắn về phương xa, vẽ lên trên bầu trời một mảnh thê lương đen kịt.

Đại chiến đã chính thức nổ ra một cách toàn diện.

- Oeeeeeeeeee...

...

Phía đông bắc, "Sơn Quân Uyên".

Sở dĩ nơi này được gọi là "Sơn Quân Uyên" là do đây là nơi ngự trị của hang ổ thủ lĩnh thú đàn, một thung lũng cực kỳ rộng lớn và rậm rạp, nằm giữa dãy Xuyên Sơn của huyện Đại Xuyên và dãy Bích Sơn của huyện Long Dương.

Con hổ biến dị level 30 chính là đang sống tại nơi này.

Mà loại sở dĩ lựa chọn lùa thây ma tới thôn Lâm Chương để giao chiến, chính là muốn sát khí từ chiến trường bên kia sẽ lan tới nơi này, kích động con hổ đang nấp phía dưới.

Hai bên chỉ cách nhau hơn 5 cây số mà thôi, uy hiếp như vậy bao phủ vào khu vực lãnh thổ của động vật biến dị là hành vi cực kỳ nghiêm trọng, chắc chắn sẽ gây ra phản ứng nặng nễ

Hàn Phong đứng trên một nhánh cây ngửa đầu hít sâu một hơi nước tiểu, sau đó lắc lắc đầu.

Cái mũi nhạy bén của hắn dùng trong đô thị thì rất ổn, nhưng dùng trong rừng thì rất tệ.

Động vật biến dị được khuếch đại bản năng hoang dã lên gấp nhiều lần, trong đó có bản năng sinh tồn, phản trinh sát, lẩn trốn, hắn chỉ có thể ngửi thấy mùi của rất nhiều thú vật, nhưng không thể xác định được nó là mùi của con nào với con nào, và những con đó đang trốn ở đâu, hắn chỉ biết hương vị mạnh mẽ kia đều đang liên tục toả ra những dấu hiệu đe doạ và đuổi khách mà thôi.

- Oeeeeeeee...

Đúng lúc này, âm thanh oe oe chói tai do Thể Thao Túng la hét đã vọng tới phía này, chấn cho toàn bộ Sơn Quân Uyên cũng phải run lên một chút.

Ngay sau đó, một khí tức vừa lạnh lẽo vừa hung bạo khởi nguồn từ vực sâu hun hút bên kia thoáng chốc bùng nổ như sóng triều, đè ép thanh âm oe oe xuống, lan tràn ra bốn phương tám hướng, đem toàn bộ run rẩy quanh khu vực này dẫm nát tới triệt để.

Uy áp này, chính là mang theo vô tận tức giận, phẫn nộ, cùng với kiêu ngạo ngang tan

Hàn Phong đứng trên ngọn cây, cả người lập tức nhũn ra như chó dấp nước, đũng quần cũng mơ hồ xuất hiện vài vệt ẩm ướt.

Chúa sơn lâm, bình thường đã vô cùng khủng bố, chỉ một tiếng gầm đã khiến cho tất cả sinh linh phải khiếp sợ, chúa sơn lâm biến dị còn khủng bố hơn nhiều, chỉ là một chút uy áp phát ra, con hổ khốn kiếp kia đã ép cho Thể Năng Lượng của hắn bị kìm hãm như thể ăn phải nho biến dị, mười phần có lẽ không phát ra được bảy phần.

Đây là kìm hãm theo kiểu cực đoan, khiến cho tâm lực bị đánh tới tan rã, năng lượng "sợ không dám phóng xuất", tuyệt đối không phải trạng thái yên ả bình lặng như nho biến dị tạo thành.

Con hổ ngu này chắc chắn là đã đột phá level 31, nhận về thêm kỹ năng thiên phú rồi...

Nghĩ tới đây, Hàn Phong không khỏi nuốt vào một ngụm nước bọt, lớn tiếng hô lên về phía thung lũng:

- Gàooooooo...

"Hổ đại vương, tôi là Hàn Phong, là chủng tộc phi phàm giả đang chịu sự cai quản của ngài... Hôm nay tôi tuân lệnh ngài đi dẹp bỏ đám nhân loại hôi thối đang tụ tập bên kia, kính xin ngài ban cho một chút sức mạnh để chống cự. Gào!"

Hàn Phong nói xong liền lập tức vung tay ném ra mười bình rượu nho biến dị, mười bình lá ớt biến dị, mười lọ nước cỏ ba lá biến dị, tất cả đều ném về phía thung lũng bên kia.

- Gàoooo...

"Hổ đại vương, đây là sản vật mà giống loài phi phàm giả chúng tôi muốn hiếu kính ngài. Gào!"

Sơn Quân Uyên là hang ổ của một con hổ biến dị có nguồn gốc từ sở thú, nó mang theo sự căm hận rất lớn đối với con người, bởi vậy đã nhiều lần xua binh tập kích con người.

Dựa theo diễn biến đã thực hiện trước đó, để lừa cho con "hổ nhà" không tấn công căn cứ nữa, Hàn Phong và cư dân trấn Nguyện Ước đã chấp nhận "từ bỏ thân phận nhân loại" để trở thành một giống loài mới, gọi là "phi phàm giả", toadn bộ trấn Nguyện Ước chấp nhận thần phục vua hổ, cống nạp sản vật cho nó, đổi lấy cuộc sống yên bình, song song với đó hắn còn "vu oan" cho thây ma mới là nhân loại, đang chịu sự trừng phạt của trời đất vì đã gây hại cho động vật, đồng thời còn lên kế hoạch lùa thi đàn tới thôn Lâm Chương gần thung lũng này để đánh nhau, tiếp tục vu oan cho đám "nhân loại" hôi thối có ý đồ tập kích Quân Sơn Uyên, kích động con hổ biến dị kia ra tay đối phó thây ma.

Vài ngày qua Ngô Soái đã nhiều lần mang xác thây ma tới đây "hiếu kính" con hổ này rồi, cũng âm thầm bắt vài thây ma tiến hoá thả vào cạnh Sơn Quân Uyên để đổ tội cho thi đàn rồi, hôm nay chính là ngày Hồn Áp của Thể Thao Túng chính thức bao phủ nơi này, tạo ra uy hiếp thực chất nhất từ trước tới nay.

Ai cũng đều biết, con hồ kia đã từng sống cả đời trong sở thú, chịu cảnh đòn roi mua vụ, chỉ khi mạt thế ập tới nó mới có thêt thoát khốn. Chính vì vậy nó vô cùng ghét bỏ con người, một khi đã bị kích thích, nó chắc chắn sẽ phản kháng.

Chẳng qua Hàn Phong đã đánh giá sai sự sợ hãi của con hổ này với "con người" rồi.

Sau âm thanh gào thét đầu tiên nhằm thể hiện sức mạnh, con hổ ngu xuẩn kia không còn gầm lên đáp trả nữa, toàn bộ Sơn Quân Uyên lâm vào trong im lìm như thóc. Thậm chí con hổ kia còn không thèm ngoi ra ngoài ăn thiên tài địa bảo, có vẻ như nó đã bị uy áp trong tiếng hét của Thể Thao Túng doạ cho vỡ tim rồi...

Hàn Phong nhìn tới cảnh này, chờ tới ba phút sau cũng không có đáp lại, trong lòng thầm hô hỏng bét.

Thi đàn Lâm Chương cực kỳ mạnh mẽ, nếu như không có sự trợ giúp của con hổ biến dị ngu như con lợn kia, vậy thì nhân loại thua là cái chắc!

Trong lúc hắn sắp không nhịn được phải ném ra chục viên tinh thạch ma dược quý giá để "hiếu kính" tiếp, phía thung lũng bên kia đã dồn dập vang lên một chuỗi thanh âm vô cùng chói tai.

Phạch phạch phạch phạch phạch...

Rầm rầm rầm rầm....

"Đinh! Gà biến dị level 29..."

"Đinh! Khỉ biến dị level 29..."

Từ dưới Sơn Quân Uyên phóng ra hai sinh vật biến dị mang theo uy áp vô cùng mạnh mẽ, một là con khỉ biến dị to như cỗ xe đầu kéo với bộ lông đen rập rạp, chân tay dài thòng lòng cuồn cuộn cơ bắp liên tiếp nhảy qua các lùm cây biến dị, một khác là con gà tre nhỏ xíu với bộ lông rực rỡ bảy màu và phần mào bốc cháy như hoả diễm, hai cánh liên tục vỗ mạnh mà bay trên không trung như chim.

Cả hai con thú mạnh mẽ này đều lao thẳng tới phía Hàn Phong mà ngoạc mồm kêu to:

- Khẹc khẹc khẹc...

"Phi phàm giả, trông ngươi khá giống ta đó, ngươi có phải là giống khỉ không lông hay không? Khẹc!"

- Cục tác cục cục cục... Ó ó ó...

"Cục xì lầu ông bê lắp..."