Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 738: Đấu trí



Diệp Tranh nhìn thoáng qua nam nhân đang ngồi thoải mái bên bậc cửa sổ ở kia, tư thế thì tuỳ hứng, khuôn mặt tràn ngập biểu cảm lười biếng, cái cẳng chân lông lá thậm chí còn đang thò ra ngoài trời, khua qua khua lại, hắn lông mày không khỏi cau lại.

Người này tại sao lại có thể bình tĩnh cùng thản nhiên như vậy, gã thậm chí còn không dâng lên bất kỳ dao động cảm xúc nào khi có người lạ xuất hiện, thậm chí không sợ hãi khi thủ lĩnh Long Nha tìm tới?

Không làm gì nên không phải sợ?

Hay có sợ nhưng đang giả bộ bản thân không sợ?

Hay là thần kinh thép, giết người xong cũng không thấy ghê tay, không hề sợ bị lật tẩy?

Lúc này hắn thoáng suy nghĩ một chút liền bước tới chiếc ghế đối diện bàn làm việc thủ lĩnh rồi ngồi xuống, vắt chéo chân, hai tay nắm lại đặt trên đùi, trầm giọng nói:

- Hàn Phong, tôi cần anh phối hợp xác nhận vài điều, anh sẵn sàng hợp tác chứ?

Hàn Phong thong thả bốc miếng bánh bông lan nhân kem trên chiếc đĩa trước mặt lên, ngửi thử mấy hơi, nhấm nháp một chút, gật gù khen ngon:

- Tài nấu nướng của Hương Vẫn Tình quả thật chính là đỉnh cấp.

Phía bên kia, Harry Deuteri chợt sáng cả hai mắt, cậu ta chạy vội tới bên bàn cầm lên miếng bánh bông lan còn lại, kêu nhỏ:

- Victoria Sponge, ôi, cái hương mứt dâu này thơm quá...

Hàn Phong nghe được lời khen này, khoé miệng cười lạnh.

Đồ con lừa, hoá ra chú mày thích bánh Sponge chứ không thích mấy loại bánh Boxty, Brownie hay Lamington bên cạnh.

Vậy là linh hồn tàn khuyết đang tồn tại bên trong chú mày có khả năng cao tới từ một đứa trẻ của nước E, chứ không phải tới từ nước I, U hay A.

Trẻ con vẫn là trẻ con, thấy món ăn ngon quen thuộc với mình liền vểnh đuôi kêu gào vui vẻ, thật sự là dễ dụ.

IQ cao thì cũng sẽ ngu đi trước đồ ngọt mà thôi.

Lừa được phân thân bộc lộ ra một chút danh tính xong, Hàn Phong lúc này mới nhìn qua Diệp Tranh còn đang ngồi đó, thản nhiên hỏi:

- Anh tới vì muốn giải quyết vụ việc của tên Triệu Thương Long sao?

- Tôi nói thẳng nhé, chính tôi đã giết gã đó, bởi vì gã dám uy hiếp tới tôi và trấn Hi Vọng, nếu anh muốn đòi công đạo, vậy kiếm chỗ đánh một trận.

Diệp Tranh nghe được lời này thì không khỏi nhíu mày.

Hắn phán đoán sai lầm rồi.

Hắn cho rằng Hàn Phong vừa rồi biểu hiện bình tĩnh là do đang cố tình giả bộ.

Nhưng dường như không phải thế... Gã bình tĩnh như lúc này đó là do khi nghe tới hai từ "Long Nha", gã đã lập tức "hiểu lầm" việc hắn tới đây ngày hôm nay là để tính sổ vụ án cái chết của Triệu Thương Long.

Đây là một chuyện không hề ổn chút nào. Nếu Hàn Phong "thể hiện sự bình tĩnh đối với vụ án quận Mỹ An" thì hắn có thể dựa vào cái bình tĩnh giả tạo đó để gia tăng kết luận của mình, nhưng nếu người kia "thể hiện sự bình tĩnh đối với vụ án Triệu Thương Long" thì toàn bộ dự định của hắn sẽ phá sản.

Gã này "bình tĩnh thật" chứ không phải "bình tĩnh giả".

Họ Hàn này dường như đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc đối đầu với Long Nha rồi, vậy nên dù có nghe thấy Long Nha, gặp người Long Nha, gã vẫn giữ được bình tĩnh.

Diệp Tranh hôm nay tới đây không phải để tính sổ vụ án Triệu Thương Long, mà là để điều tra vụ án Mỹ An, bởi vậy, dù đã gặp được Hàn Phong, nhưng hắn cũng xem như "gặp sai người" rồi, bởi vì phiên bản Hàn Phong trước mặt không phải là phiên bản mả hắn đang nhắm vào, cũng không phải phiên bản mà hắn có thể buộc tội được.

"Chiếc chìa khoá" mà hắn đem tới đây hôm nay, rất khó có thể mở được "ổ khoá" trước mặt.

Người trước mặt, tuy vẫn là một người, nhưng không phải "Ứng Viên" mà hắn đang tìm kiếm...

Hàn Phong liếc mắt nhìn Diệp Tranh ngồi đó, đếm đến hai giây, khoé miệng âm thầm nhếch lên một đường cong lạnh lẽo.

Đòn do xét hắn vừa tung ra đã lập tức có kết quả rồi.

Thằng này hôm nay mò tới đây để điều tra người ta, còn chủ động đòi người ta hợp tác, vậy mà khi người ta trả lời lại thì gã lại do dự tới hai giây, vậy thì thì chứng tỏ gã đang bối rối.

Bối rối vì câu trả lời nhận được.

Nguyên nhân tới từ đâu nhỉ, chẳng lẽ vì thằng cha họ Diệp kia cũng muốn ăn bánh Victoria Sponge, gã muốn xin một miếng cuối trên đĩa nhưng lại ngại phải trả tiền à?

Haha, bỏ qua cái bánh đi, nguyên nhân gã bối rối hẳn là tới từ việc gã muốn điều tra một chuyện, nhưng người được hỏi lại đưa ra câu trả lời cho một chuyện khác không hề liên quan, vậy nên mạch tư duy và những đoạn hội thoại được chuẩn bị từ trước của kẻ này mới bị khựng nhịp, và tâm trí gã cũng chưa kịp định hình lại "những câu cần hỏi tiếp theo".

Thằng này là người của Long Nha, tới đây tìm hắn - hung thủ giết thành viên Long Nha - điều này là hợp lý. Thế nhưng gã lại do dự khi nhắc tới chuyện của Long Nha, vậy chỉ có thể đến để điều tra chuyện khác.

Chuyện gì đây, về nước chống chịu, về Nhân Dục Đạo Tràng sao?

Nghĩ tới đây, Hàn Phong nheo mắt nhìn về phía Diệp Tranh, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của đối phương, trong đầu lẩm nhẩm đếm tới ba, tới bốn, tới thời điểm thủ lĩnh Long Nha chuẩn bị lên tiếng, hắn lại trước hết cướp lời:

- Nếu anh muốn đàm phán về việc Nước Chống Chịu của trấn Hi Vọng, vậy thì tôi không có gì để nói với anh đâu.

- Tôi không muốn bán công thức Nước Chống Chịu, đây là thiết luật, gã họ Triệu kia chết chính là vì đòi công thức từ chỗ tôi đó.

- Tôi cũng chuẩn bị thay đổi chính sách rồi, không cho buôn bán kiểu gối đầu nữa, từ nay chỉ có trả thẳng tiền tươi thóc thật.

Diệp Tranh bị chặn họng lần hai, trong lòng không khỏi cảm thấy bực mình.

Cái thằng họ Hàn này buổi chiều vừa mới giết người xong, lúc này đầu óc vẫn nghĩ tới ba cái chuyện ruồi bu kiến đậu, thảo nào mà nhìn gợi đòn như vậy.

Lúc này Diệp Tranh đang định lên tiếng, thằng nhóc Harry Deuteri đứng bên trái bàn dài lại tiếp tục chen ngang:

- Nếu anh muốn hỏi thông tin về Nhân Dục Đạo Đức, vậy chúng tôi cũng không có gì để nói đâu. Ả thủ lĩnh bên kia quá mạnh, đã bắt cóc vài người của chúng tôi rồi, chúng tôi đánh không lại ả, không muốn dây dưa vào.

Lần này thì Diệp Tranh đã hoàn toàn trở nên bất lực.

Hàn Phong, chẳng lẽ hắn ta thật sự không liên quan tới những chuyện ở quận Mỹ An sao, hắn ta rung đùi bình thản như vậy chỉ là do sớm chuẩn bị quyết tâm từ chối tất cả hợp tác với chính phủ mà thôi?

Không, dù thái độ của họ Hàn có thể giải thích thông qua suy luận được, các thông tin mà gã từ chối cũng khiến "tỉ lệ phạm tội" của gã giảm xuống một mảng, thế nhưng tên này vẫn có 98% khả năng là hung thủ gây ra vụ án tại quận Mỹ An.

99% giảm xuống 98%, vẫn không thể thoát khỏi diện tình nghi.

Thủ lĩnh Long Nha lúc này giơ tay phất một cái, thu hút lấy sự chú ý của hai người một lớn một bé đang tranh nhau mấy cái bánh ngọt ở kia, đồng thời ho khụ một tiếng nữa, đoạt lại quyền chủ động cuộc hội thoại về phía mình, sau đó trầm giọng nói:

- Hàn Phong, chiều nay trong khoảng 14h tới 17h, anh đã ở đâu?

Hàn Phong lông mày hơi giãn ra, sau đó lại nhíu lại.

Gã này hỏi lịch sinh hoạt từ 14h-17h hôm nay, vậy thì chứng tỏ gã không đến hỏi nước chống chịu hay Dục Vọng Thượng Nhân mà đang nghi ngờ người ra tay phá hoại tại quận Mỹ An chiều nay là hắn, và thằng này tới đây để tìm cách buộc tội...

Chẳng những vậy, kỹ năng tứ giai Sướng Trước Khổ Sau của hắn vừa mới được kích hoạt, một đòn khống chế không rõ tác dụng đã bị chặn lại, vậy thì chứng tỏ thằng họ Diệp phía trước đã ra tay?

Gã dùng đòn khống chế nhằm ép hắn nói ra sự thật sao?

Đòn mê hồn thuật? Đòn dụ dỗ? Đòn trấn áp tinh thần? Đòn đọc não?

Không cần biết gã đã ra đòn gì, chỉ cần biết gã đã dùng đòn phi phàm, vậy là đủ hiểu gã có khả năng, và tỉ lệ cao sẽ đạt thành mục đích nếu hắn không chống đỡ.

Thêm vào đó, họ Diệp trước mặt đặt câu hỏi kết hợp đòn phi phàm, vậy chứng tỏ đòn ẩn giấu đó có sự gắn kết tới các phương diện như câu hỏi, thể tâm trí, thể linh hồn.

Một đòn dùng bình phàm kích hoạt phi phàm, có chút tương tự như "Thao Túng Tâm Lý" của Tường Vi...

Phương án đối phó tạm thời trước mắt là dùng Phá Tâm Linh và Thanh Tâm Chú để ổn định tâm trí, ngăn chặn sự trinh sát của đối phương, đồng thời với đó là không tương tác với câu hỏi, tránh kích thích năng lượng phi phàm ẩn giấu trong bình phàm.

Mụ già Dục Vọng Thượng Nhân kia có một kỹ năng gọi là "Gọi Dạ Bảo Vâng", ai trả lời tới tên mụ là mụ liền biết được. Kẻ gọi là Diệp Tranh trước mặt, chưa biết chừng cũng có những kỹ năng tương tự, thậm chí chức nghiệp liên quan, vậy thì tốt nhất là không bước vào bất kỳ hội thoại nào mà gã mong muốn.

Nghĩ ra phương án đối phó từ suy luận và những trải nghiệm gặp phải trong quá khứ, Hàn Phong khoanh tay trước ngực, thản nhiên hỏi ngược lại người trước mặt:

- Anh là một "Điều Tra Viên" à?

Hắn chọn dò xét ngược lại xem thằng họ Diệp phía trước rốt cuộc có năng lực gì.

Diệp Tranh không khỏi hơi nhíu mày.

Thằng họ Hàn này rất cảnh giác, cũng rất có nghề, gã đã bằng cách nào đó chặn được đòn khống chế của hắn rồi.

Lại nói, nếu vừa rồi Hàn Phong lên tiếng trả lời, dù đáp án của đối phương có là thật lòng hay nguỵ biện đi chăng nữa, hắn cũng có thể dựa vào năng lực phi phàm để xác định chính xác thông tin mà mình muốn biết, thế nhưng đối phương lại không trả lời, mà là đặt câu hỏi ngược, vậy thì rất khó.

Năng lực phi phàm của hắn rất cần đối phương đáp lại để có thể vận dụng tối đa hiệu quả...

Mặc dù vậy, không cần câu trả lời hoàn chỉnh, chỉ cần đối phương vẫn tiếp tục đáp lại, dù là đáp lại theo kiểu gì đi chăng nữa, đó cũng khiến thông tin bị lộ lọt.

Diệp Tranh ngồi thẳng lưng, chỉnh lại cà vạt trên cổ áo, bình tĩnh nói:

- Hàn Phong, Anh có gặp khó khăn gì trong quan hệ với chính phủ không?

Kẻ trước mặt thật sự rất khó chơi, gã tỉnh táo, bình tĩnh, khôn ngoan, nhạy bén, và cực kỳ cảnh giác, do đó Diệp Tranh quyết định chọn cách tiếp cận khác, kéo dài hội thoại ra.

Không đạt được câu trả lời thực sự chất lượng, vậy thì lấy số lượng lời giao tiếp qua lại bù vào, vẫn như cũ có thể làm chủ hội thoại, đạt được mục đích.

Hỏi vòng vo bên ngoài, kiểu gì thằng kia cũng sẽ dần lòi đuôi cáo!

Hàn Phong nghe câu hỏi thứ hai của thủ lĩnh Long Nha gửi tới, lông mày dần cau lại.

Thằng này không trả lời lại câu hỏi "làm nghề gì", "có phải Điều Tra Viên" không, vậy thì rất có khả năng hắn đã đoán trúng rồi.

Gã họ Diệp này là một "Điều Tra Viên" phi phàm, nắm giữ kỹ năng "Thẩm Vấn", hoặc "Hỏi Cung", và các câu hỏi liên tiếp được gã ta đưa ra là cách khai thác thông tin của mục tiêu theo kiểu phi phàm...

Đòn khống chế đã bị chặn lại kia, có vẻ như là đòn "Ép Cung"...

Chẳng những vậy...

Câu hỏi thứ nhất, gã không đạt được câu trả lời, tới lượt đối đáp thứ hai, gã không cố gặng hỏi câu thứ nhất nữa, không muốn đào sâu hay dồn ép, mà lại đổi chủ đề hỏi qua chuyện khác, nhẹ nhàng và gián tiếp hơn, điều này chứng tỏ gã rất có kinh nghiệm tra khảo, là một đối tượng cực kỳ nguy hiểm.

Có vẻ gã muốn kéo dài hội thoại ra, thu thập thêm thông tin nhỏ lẻ, từ đó kết nối thành một luồng thông tin lớn hơn, "Ép Cung" dần dần, vẫn như cũ đạt thành mục đích kết luận chính xác.

Bao giờ các "Điều Tra Viên" chẳng đánh lạc hướng người được hỏi bằng các câu hỏi "rác" như vậy chứ, thật sự là khó chơi.

Phương án tốt nhất bây giờ không phải là hỏi ngược lại, mà là không đáp lại luôn, ngậm luôn mồm lại là xong.

Ta ngậm mồm vào thì xem ngươi điều tra gì được nào, muốn "Ép Cung" sao, ta sẽ gọi Đại Hắc Cẩu tới cho người ép nước đái chó luôn.

Ngoài đời thì "nghi can" cũng có quyền im lặng trước toà đó.

Nói là như vậy, thế nhưng làm sao cho việc "ngậm mồm" này diễn ra tự nhiên nhất mới là điều quan trọng...

Hừm, giả bộ tiêu chảy rồi đi ỉa là tốt lắm.

Dù sao vừa rồi hắn mới ăn một đống bánh ngọt, giờ mà tự dưng buồn ỉa hoặc nôn mửa luôn ra đây thì hẳn là không khiến "Điều Tra Viên" trước mặt nghi ngờ đâu nhỉ?

họ Diệp mà nghi ngờ thì cho gã hỏi cục cứt xem nó là cục cứt thật hay giả luôn.

Việc rặn ỉa bây giờ dễ hơn việc trả lời câu hỏi nhiều.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong đang chuẩn bị đứng lên chui vào phòng vệ sinh thì chợt ngưng lại.

Hắn là thủ lĩnh trấn Hi Vọng, là người mạnh nhất tại nơi này, hắn đã hấp thu vô số tài nguyên phi phàm và tiền bạc tại nơi này, còn tự trang bị rất nhiều kỹ năng phi phàm tăng cường tâm trí cho mình, vậy thì khi gặp chuyện hắn còn cần phải trốn chạy sao?

Không khỏi quá mức phế vật đi.

Đồng ý rằng né tránh là một cách giải quyết tốt, còn là cách giải quyết phù hợp nhất ở thời điểm hiện tại, thế nhưng đây cũng là cách giải quyết mang về ít lợi thế nhất, và cũng dễ đoán định nhất, nếu cứ né tránh thành bản năng, vậy thì trong trường hợp không thể né tránh nữa lại phải làm sao đây?

Lúc đó lại trốn vào đâu, liệu có phải ở đâu cũng có nhà vệ sinh để trốn không?

Toàn bộ phi phàm giả tại tỉnh Diễn Giang này hắn còn dám chống lại, việc lớn của chính phủ tại quận Mỹ An hắn còn dám phá phách, chỉ là một thủ lĩnh Long Nha mới tới, dù có vẻ mạnh đi chăng nữa thì đã sao, hắn phải sợ sao?

Thủ lĩnh Long Nha đời trước đã bị hắn đá khỏi vị trí, tên này mới lên thay, hắn lại không đá được phát nữa sao.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong thò tay cầm cốc trà xoài lên uống một ngụm, thản nhiên hỏi lại:

- Tổ chức Long Nha của các anh có thẩm quyền ra sao đối với các quyết sách của căn cứ chính phủ địa?

Nói xong, hắn lập tức động niệm:

"Kỹ năng tứ giai - Biết Người Biết Ta!"

Theo kỹ năng bậc tứ giai phóng xuất ra ngoài, trên người Hàn Phong khoảnh khắc đã xuất hiện một vầng hào quang tâm trí vô hình vô sắc, bao phủ trong phạm vi bán kính 10 mét.

Đây chính là vòng hào quang "Trăm Trận", nó có thể cưỡng ép tạo ra một cuộc đấu trí giữa hắn và người lây dính, trong cuộc chiến này, chỉ cần hắn có thể áp đảo tâm trí đối phương, vậy thì hắn sẽ nhận được một điểm tích luỹ "Trăm Thắng", gia tăng rất nhiều sức mạnh mẽ của Thể Tâm Trí.

Thật ra một người mạnh mẽ như Diệp Tranh không phải đối tượng thích hợp để đấu trí, bởi vì nếu như thất bại, hắn sẽ nhận về tích luỹ "Bại", sẽ bị thương Thể Tâm Trí khá nghiêm trọng, nhưng thì sao chứ, hắn đã "Biết Người" rồi, càng "Biết Ta" rất rõ ràng rồi, hắn phải "Thắng", tuyệt đối không "Bại" được!

Hắn chọn đương đầu thử thách này.

Đối diện Hàn Phong, Diệp Tranh không nhận được câu trả lời mà chỉ nhận về một câu hỏi khác, hắn cũng không vội vàng, lúc này thong thả tiếp tục hỏi:

- Anh có mong muốn cải thiện quan hệ với chính phủ không?

Hỏi xong, Diệp Tranh lập tức động niệm kích hoạt kỹ năng phi phàm:

"Kỹ năng tứ giai - Chiêu Mộ Nhân Thủ!"

"Kỹ năng chức nghiệp Chuyên Viên Tuyển Dụng hệ trinh sát - Đọc Sơ Yếu Lí Lịch!" (CV)

"Kỹ năng chức nghiệp Chuyên Viên Tuyển Dụng hệ khống chế - Hợp Đồng Bất Bình Đẳng!"

"Kỹ năng tứ giai - Tri Âm Tri Kỷ!"

"Không trả lời vào câu hỏi có đúng không, vậy thì cứ nói tiếp đi, tôi vẫn có cách nhìn thấu toàn bộ nội tình của anh!"

Liên tiếp bốn kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ đã được Diệp Tranh kích hoạt, kỹ năng trụ cột Chiêu Mộ Nhân Thủ được dựng lên, "cuộc phỏng vấn xin việc vào công ty Diệp Tranh" cũng đã chính thức diễn ra.

"Đọc Sơ Yếu Lí Lịch" cho phép hắn đọc được một vài thông tin cơ bản từ "Ứng Viên" Hàn Phong, bao gồm tên tuổi, cấp độ, tổng số lượng kỹ năng, tổng số lượng tiềm năng...

Tuy nhiên, đây chỉ là CV do "Ứng Viên" cung cấp, không rõ tính thật giả, cần hắn đi phỏng vấn vào chi tiết.

Để xác định chính xác tính thật giả, hắn cần phải tạo một cuộc phỏng vấn bằng cách đặt các câu hỏi cho đối phương, chờ đợi đối phương trả lời, sau đó dựa vào câu trả lời này để xem "Bản CV" kia là thật thà hay bịa đặt.

Hắn hỏi "Ứng Viên" Hàn Phong rằng "có gặp khó khăn gì trong quan hệ với chính phủ hay không", chỉ là muốn cài cắm phi phàm lực mà thôi, mục đích là đòi ra câu trả lời bất kỳ về chủ đề "khó khăn".

Chỉ cần người kia dám trả lời một chút nhỏ khó khăn ở đâu, vậy thì thông tin về toàn bộ bộ kỹ năng bậc tứ giai mà đối phương đang sở hữu sẽ lộ hết trước mặt hắn, bởi vì các kỹ năng nhất nhị tam tứ giai đều sẽ "gặp khó" trong vòng phỏng vấn vào công ty Diệp Tranh mà hắn đang bày ra, sẽ không thể che giấu hay qua mắt được "Chuyên Viên Tuyển Dụng" cấp độ tứ giai đang cầm CV sơ bộ này được.

Hắn lại hỏi đối phương "có mong muốn cải thiện quan hệ với chính phủ hay không", đó là muốn hỏi "Ứng Viên" tình trạng hiện tại và đường hướng tương lai muốn phát triển theo hướng nào, là muốn cải thiện cái gì. Chỉ cần đối phương trả lời một chút, dù là muốn hay không muốn, hắn đều có thể trinh sát ra "Ứng Viên" muốn gì, từ đó xác định phương hướng cộng điểm tại bảng tiềm năng của "Ứng Viên", là muốn cộng vào thể lực, hay trí lực, hay chống chịu, và cộng bao nhiêu...

Chỉ cần dựa vào câu trả lời của hai câu hỏi này, gần như tất cả thông tin chi tiết về bảng thuộc tính của "Ứng Viên" Hàn Phong đang nắm giữ sẽ lộ ra hết, không thể lừa dối bằng bất kỳ hình thức che giấu tâm trí nào.

Tất nhiên, thủ lĩnh trấn Hi Vọng rất cảnh giác, hắn ta không chịu hợp tác tham gia cuộc phỏng vấn mà cứ liên tục đánh trống lảng.

Đối với các "Ứng Viên" cứng đầu không chịu gia nhập công ty phi phàn do Diệp Tranh thành lập, hắn sẽ dùng tứ giai "Tri Âm Tri Kỷ".

Thông qua sự giao thoa tình bạn của cầu tâm trí mà "Tri Âm Tri Kỷ" mang lại, hắn có thể bắt được những rung động thật lòng mà đối phương đang phát ra cho "bạn tốt", từ đó thì "Đọc Sơ Yếu Lý Lịch" sẽ phát huy tác dụng lớn nhất.

Kể cả không chịu tham gia phỏng vấn với "Chuyên Viên Tuyển Dụng" thì khi ngồi bên cạnh "Tri Âm Tri Kỷ" cũng sẽ phải bộc lộ một chút sự thật, nói gì cũng sẽ dần trở thành lời thật lòng.

Càng nói nhiều, thông tin lộ ra càng nhiều, bao gồm cả hệ thống chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu, thành tựu chiến đấu, phong cách chiến đấu... Và cả ngày ăn mấy lần, có tắm hay ở bẩn, bố mẹ là ai, nhà ở đâu, người yêu cũ tên gì... Tất cả đều lộ hết, giống hệt như một bản sơ yếu lí lịch chi tiết về cuộc đời vậy, không thể làm giả hay che giấu được.

Một khi đã đọc được hết CV mà đối phương cung cấp, Diệp Tranh có thể dùng kỹ năng chức nghiệp hệ khống chế - "Hợp Đồng Bất Bình Đẳng" nhằm "deal lương" ở mức thấp, tức hạn chế đối phương dùng điểm tiềm năng, hoặc đề ra "hình phạt nội quy" bằng cách cấm đối phương sử dụng vài kỹ năng tứ giai, từ đó phong ấn sức mạnh của "Ứng Viên" lại, thậm chí ở mức cao còn có thể "ký hợp đồng nô lệ", khiến cho đối phương buộc phải tuân theo chỉ đạo của giám đốc là hắn.

Tất nhiên, toàn bộ những điều kiện kể trên chỉ có thể hoàn thành khi hắn đọc xong CV, hay ít nhất là đọc được một phần tương đối, đủ để hạn chế một chút, bằng không thì "cuộc phỏng vấn" sẽ không đạt hiệu quả cao...

Hàn Phong ngồi đối diện Diệp Tranh, hắn có thể cảm nhận tứ giai "Sướng Trước Khổ Sau" của mình đang liên tục căng lên, báo hiệu cho việc kẻ trước mặt đang gia tăng áp lực khống chế, rất có thể là gia tăng thêm chỉ số thể lực trí lực, hoặc gia tăng thêm một kỹ năng khác, điều đó khiến hắn càng thêm hừ lạnh.

Thằng này đúng chính xác nắm giữ chức nghiệp "Điều Tra Viên" rồi, gã cứ hỏi loạn xạ như vậy, đó là do gã đang dùng kỹ năng tứ giai "Hỏi Cung" hoặc "Phỏng Vấn" kết hợp "Ép Cung".

Giờ mà giao tiếp nhiều với gã, vậy thì gã sẽ càng mò ra được nhiều sai lầm, lúc đó thì có khả năng hắn sẽ bị "Còng Tay", "Buộc Tội", "Trấn Áp", hay "Tạm Giam", "Truy Nã" gì gì đó, lúc đó thì hỏng bét ngay.

Chẳng những vậy, hắn đã bật hào quang "Trăm Trận" lên rồi, trận chiến này không thắng không được, vậy cứ đánh lạc hướng rồi dắt gã đi vòng vòng, cho gã đi mà tựư "Thẩm Vấn" mình.

Khó quá thì gọi Người Bất Tử tới thế thân, để cho mấy thằng kia bị họ Diệp bắt đi cũng được, hoặc dùng "Ai Thông Minh Hơn Học Sinh Lớp Năm", để cho Harry Deuteri đang bú bình bên trời Âu hỗ trợ trả lời giúp mấy câu hỏi khó nhằn là được!

Quyết định xong, Hàn Phong một bên ăn bánh, một bên dò hỏi:

- Long Nha là tổ chức phục vụ cho lợi ích của ai?

Đối diện, Diệp Tranh vẫn thong dong hỏi:

- Anh có muốn tham gia Long Nha không?

Đối với hỏi này, chỉ cần "Ứng Viên" nói có, vậy sẽ bị liệt vào danh sách "ứng viên tiềm năng" luôn, một nửa CV sẽ bị lộ, kho đó thì "Hợp Đồng Bất Bình Đẳng" sẽ bắt đầu viết được một vài điều khoản rồi.

Hàn Phong tất nhiên không rảnh đi làm răng rồng làm trò gì, hắn cũng chẳng lắc đầu, chẳng gật đầu, tiếp tục hỏi:

- Người đứng đầu Long Nha tên là gì?

Hỏi xong, hắn tâm thần lập tức động niệm kích hoạt Nhẫn Năng Lượng level 4, viên tinh thạch ma dược level 29 trên đó bắt đầu phát ra uy năng khổng lồ, bơm vào trên tứ giai "Sướng Trước Khổ Sau".

Hắn lười so đấu tích luỹ tiềm năng với họ Diệp, cứ để gã đi so đấu với khối năng lượng tinh thuần tới từ Thể Sức Mạnh level 29 đi, xem xem đấu đến ngày kia liệu gã có thắng được không.

Chấp gã gọi cả thằng trai đẹp Trầm Thành kia tới hỏi chung một thể cũng không hề hấn gì.

Chỉ cần thằng này không phá được tứ giai Sướng Trước Khổ Sau, vậy thì trận này hắn thắng chắc.

......

Mặt trăng sớm đã lên cao.

Trong phòng chủ tịch, một bên liên tục đặt câu hỏi, bên còn lại cũng "trả lời" bằng cách hỏi ngược lại, qua qua lại lại đâu đó cả năm sáu chục câu, Harry Deuteri ngồi bên cạnh ngáp ngủ liên tục.

Sau đó thằng nhóc này bị sai vào bếp nấu mì gói.

Hàn Phong một bên ăn bát mỳ to như chậu rửa mặt đang nghi ngút bốc khói, một bên tò mò hỏi:

- Người yêu cũ của anh có phải tên là Đào Đại Tư, béo tới hơn 100 cân, mặt chi chít mụn trứng cá, đúng không?

Trầm Thành ngồi ở đối diện, mặc dù bên ngoài nhìn vẫn trầm ổn, thế nhưng mồ hôi đít sớm đã toát hết ra ngoài.

Hắn phải liên tục kích hoạt bốn bản kỹ năng bậc tứ giai, mức tiêu hao là vô cùng khổng lồ, thế nhưng dường không thu lại bao nhiêu hiệu quả, "Bản CV" mà hắn thu được vô cùng hỗn tạp, khó mà "ký hợp đồng" được, bởi vì "Ứng Viên" trước mắt đã chặn hết phi phàm lực rồi.

Đúng, chặn gần như hết rồi.

Thằng họ Hàn này chẳng những đưa ra được đấu pháp hợp lý bằng cách né tránh trả lời, đã vậy thực lực của gã còn mạnh tới độo khiến cho người ta tuyệt vọng.

Gã rốt cuộc là có bao nhiêu điểm thể lực trí lực tích luỹ vậy, hắn ở chỗ này hao hết 2 bình tiềm năng, đồng thời dùng thêm 2 trang bị level 4, 3 trang bị level 3 hệ phục hồi, vậy mà vẫn không trinh sát được cái nịt gì có giá trị cả.

Có trinh sát ra được là thằng này có một em vợ rất xinh, đồng thời gã là một thằng đại lừa đảo, cực kỳ bẩn bựa, thường xuyên ngắm trộm đũng quần bảo mẫu, thích ngửi ngực thư ký, thích ăn trộm lạp xưởng cá biến dị của phòng vật tư, đồng thời thích nhất là trà xoài, chấm hết!

Đây là thông tin chính xác mà hắn thu được sau khi "Tri Âm Tri Kỷ" thành công đột phá một khoảnh khắc...

Cái này thì "ký hợp đồng" gì được đây, cấm gã không được ăn lạp xưởng, không được uống trà xoài nữa à, nhưng gã đang ăn mỳ cơ mà, trà xoài cũng uống hết lâu rồi...

Hắn rốt cuộc đã gặp phải cái dạng "Ứng Viên" gì thế này, xem như còn mạnh hơn cả giám đốc...

Chẳng lẽ lại phải dùng tới bộc phá lực...

Nghĩ tới đây, Diệp Tranh không khỏi ngồi thẳng dậy, hít sâu một hơi, sau đó hỏi thẳng:

- Hàn Phong, chiều nay tại quận Mỹ An đã xảy ra một chuyện tương đối nghiêm trọng, có phải anh là người đã ra tay không?!

Hàn Phong nghe câu hỏi này, lại cảm nhận được luồng phi phàm lực dao động chấm dứt, khoé miệng không khỏi nhếch lên.

Câu hỏi vừa rồi là câu hỏi bình phàm, không áp dụng kỹ năng gì cả, tức là thằng họ Diệp trước mặt quyết định bỏ qua giao phong rồi.

Hắn lúc này bên ngoài tỏ ra hồ nghi một chút, sau đó cắn răng trong ba giây, khuôn mặt đỏ lên, cuối cùng là hậm hực hừ một cái, thản nhiên đáp lại:

- Đúng, là tôi ra tay đấy!

Nghe được câu trả lời này, Diệp Tranh thiếu chút đã lật bàn đứng dậy rồi chửi má nó.

Hắn hỏi hết gần một nghìn thể lực trí lực cũng chỉ là muốn đạt thành một câu trả lời này thôi, vậy mà nãy giờ hắn lại cứ hỏi đi đâu đâu, vòng vèo muốn "ký hợp đồng" cái gì ó,oo nhưng chẳng hỏi hay ký được gì cả, kết quả vừa quyết định bỏ cuộc, hỏi thẳng lần cuối, muốn dò xét thông qua dao động cảm xúc, có ai ngờ thằng họ Hàn kia lại thừa nhận luôn.

Biết thế hỏi từ đầu cho phải nhanh không.

Lúc này hắn nghẹn một hơi, cắn răng chất vấn:

- Hàn Phong, tại sao anh lại nhẫn tâm ra tay như vậy, anh có biết rằng rất nhiều người đã bởi vì thế mà hi sinh, đồng thời toàn bộ nỗ lực của chính phủ cũng đã sụp đổ hay không?

Hàn Phong nghe được lời này, trên mặt xuất hiện biểu cảm hoang mang, sau đó là có chút cười đắng chát, cuối cùng là lạnh lùng đáp:

- Tôi chẳng có gì để giải thích về hành động đó, tôi giết người đó, dám làm thì dám nhận, có gì mà giải thích chứ, anh đạt được câu trả lời rồi thì về đi, chính phủ khác có cách xử lý!

Diệp Tranh nhìn biểu cảm của Hàn Phong, lại nghe được sự "hậm hực" trong âm điệu của hắn, sự nghi hoặc trong lòng thoáng chốc bùng lên.

Làm sao thằng này nhận dễ như vậy, còn cảm giác rất nóng đầu vô tri?

Hắn nheo mắt lại hỏi:

- Anh thật sự là can đảm, dám phá hỏng việc lớn của chính phủ, lại còn tự mình thừa nhận tất cả. Anh không sợ chính phủ sẽ dẫn quân qua bên này san phẳng trấn Hi Vọng của anh sao?

Hàn Phong nghe vậy, ha ha cười lớn, tiếng cười vô cùng thê lương:

- Hahahaha...

- Diệp Tranh, anh có biết vì sao tôi liên tục hỏi anh rằng Long Nha đang phục vụ lợi ích của ai không?

- Bởi vì tôi đã nhìn thấu bản chất của Long Nha rồi! Các anh chỉ là một đám lính đánh thuê phục vụ cho lợi ích của một nhóm nhỏ lãnh đạo chính phủ mà thôi!

- Anh được cử qua bên này hỏi cung tôi, thực chất cũng là vì bọn họ muốn cho anh qua mà thôi, để anh cướp lấy lợi ích cho họ, kéo Long Nha vào vòng xoáy giao tranh của họ.

- Không cần anh hôm nay tới tra hỏi, ngày mai cũng sẽ có người của chính phủ tới tra hỏi tôi. Hôm nay anh hỏi tôi những câu gì, ngày mai họ cũng hỏi y như vậy.

- Và rồi anh biết gì không, họ sẽ dùng những câu trả lời của tôi để biến nó thành bằng chứng rằng tôi đã ra tay phá rối cái gì gì đó.

- Dù cho tối nay và ngày mai tôi có trả lời lời thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ bị ép phải trở thành hung thủ mà thôi, và trấn Hi Vọng cũng sẽ bị chính phủ tấn công mà thôi.

- Bởi vì dù cho tôi có đang chơi gái ở căn cứ thì cũng sẽ được đủ mọi lý do sắp sẵn để gán cho cái danh "khủng bố" mà thôi.

- Đám người bên kia sông Lệ muốn giết tôi lâu rồi, thèm khát nơi này lâu rồi.

- Đã vậy thì tôi thừa nhận luôn cho xong, khỏi phải mất thời gian của các anh hỏi lòng vòng nữa.

- Hàn Phong tôi đây, có cái gì không dám đương đầu chứ!

- Các anh muốn giết tôi sao, chiếm trấn Hi Vọng sao, hừ hừ, chỉ cần tuyên bố thẳng một câu như ban đầu tôi đã nói đó, là muốn đánh nhau một trận, vậy là xong, việc gì phải nguỵ tạo bằng chứng lắm thế?

- Giờ tôi cho anh bằng chứng xác đáng luôn này, tôi đã giết cả chục người ở Mỹ An đó, bảo chính phủ gom quân đi, sáng mai đánh nhau luôn một trận sống mái!

- Mẹ kiếp nó!

Hàn Phong nói xong liền ném luôn bát mỳ ra ngoài cửa sổ.

Phía đối diện, Diệp Tranh đã hoàn toàn im lặng.

Tỉ lệ Hàn Phong là hung thủ, sau thái độ của hắn, và câu "tôi đã giết cả chục người tại Mỹ An" kia, đã từ 49% giảm xuống chỉ còn 3%

Cảm xúc phẫn nộ cùng bất lực của thủ lĩnh trấn Hi Vọng lúc này là thật, bởi vậy nên hắn mới thẳng thừng "thừa nhận giết cả chục người" ở Mỹ An là giả, bởi bì nhưng thực tế chỗ kia chỉ có 8 người chết mà thôi...

Họ Hàn này, có lẽ những ngày qua liên tục bị chính phủ đổ lỗi, bởi vậy nên gã mới uất ức như vậy, sau một trận giao phong phi phàm, có lẽ gã đã kiệt sức rồi, chán ngấy phải chứng minh trong sạch rồi, vậy nên mới muốn làm càn.

Nghĩ tới đây, Diệp Tranh không khỏi nheo mắt lại.

Tình hình tại tỉnh Diễn Giang này phức tạp hơn hắn tưởng...

Và sự kiện tại quận Mỹ An cũng không đơn giản như bề ngoài...

Là kẻ nào lại có thể sắp đặt ra một âm mưu khủng bố như vậy, ban đầu là đổ tội cho Lê Yến, sau là đổ cho Thể Thao Túng, lại tìm cách cô lập hắn, cuối cùng là dụ hắn nghi ngờ thủ lĩnh trấn Hi Vọng Hàn Phong...

Ai là người có thế lực lớn như vậy, và ai được lợi nhất trong sự kiện lần này...

Harry Deuteri đứng phía bên kia chợt ngáp ngủ một cái, sau đó nhỏ giọng nói với Hàn Phong:

- Hàn Phong, chúng ta định đánh nhau với chính phủ thật sao, vậy kế hoạch tấn công Nhân Dục Đạo Tràng bao giờ thì triển khai...

Hàn Phong hừ nhẹ một tiếng nói:

- Đánh hết một thể, sợ cái đéo gì, san phẳng Tam Giang trước lại san phẳng Bình Sơn, ả tiện nhân tại Nhân Dục Đạo Đức kia cũng không phải thần thánh, kỹ năng ngũ giai cũng không thắng được số đông! Liều chết với ả!

Harry Deuteri mắt mèo biến thành xanh lét, cậu ta nhanh chóng lui lại một bước, run rẩy nói:

- Nga, tôi không muốn chết a...

Diệp Tranh ngồi ở bên kia chợt nhíu mày.

Trấn Hi Vọng định đánh nhau với Nhân Dục Đạo Tràng à...

Hắn lúc này đứng lên, thản nhiên nói:

- Hàn Phong, anh không cần kích động như vậy, chính phủ sẽ không dẫn quân qua đánh nhau với các anh đâu mà lo.

- Chuyện này tôi cần điều tra thêm, chắc chắn sẽ tìm cho ra thủ phạm!

- Còn nữa, Long Nha chúng tôi không đánh thuê cho ai cả. Long Vương là thần bảo hộ đất nước, không phải thứ để anh tuỳ tiện nghĩ xấu!

Hắn ta nói xong, dưới chân nhún một cái, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.

Hàn Phong ngồi yên tại chỗ, một lúc sau, hắn bên tai nghe thấy một thanh âm thông báo từ hệ thống:

"Đinh! Nhận được gia trì 8 tích luỹ "Thắng", gia tăng 8% lưu lượng Thể Tâm Trí!"

Nghe được thanh âm lạnh lẽo này, hắn khoé miệng khẽ nhếch lên một đường cong hưng phấn.

Em gái nó nữa, tốn bao công sức, cuối cùng cũng thành công áp đảo được thằng họ Diệp kia rồi!

- Hahahaha...

Âm thanh cười to tới vô cùng sung sướng của thủ lĩnh trấn Hi Vọng vang vọng khắp không gian đêm đen, chấn cho vô số bụi băng vỡ náy thành mảnh vụn.

Đứng tại góc phòng, Harry Deuteri không khỏi nuốt xuống một ngụm nước bọt, lúc này cậu ta run giọng hỏi:

- Hàn Phong, người gọi là Diệp Tranh kia thực sự sẽ chuyển qua nghi ngờ Nhân Dục Đạo Tràng chứ...

Hàn Phong ngừng cười, nhe răng nói:

- Chúng ta đã tiết lộ bà già Dục Vọng Thượng Nhân có sở hữu kỹ năng ngũ giai, đây là chi tiết vô cùng có giá trị, bởi vì chỉ có sự xuất hiện của kỹ năng ngũ giai mới giải thích được việc Thể Thao Túng cảm thấy uy hiếp, từ đó xuất hiện dị biến phát điên, giáng xuống 137 đạo Hồn Áp liên tục.

- Diệp Tranh rất "thông minh", gã sẽ liên hệ được, từ đó quay qua đều tra Dục Vọng Thượng Nhân là cái chắc.

- Chúng ta có sẵn một núi băng tuyết ẩn chứa kỹ năng của Dục Vọng Thượng Nhân trong Nhẫn Trữ Vật, từ ngày mai cứ liên tục dùng chúng để xả ra khắp nơi, vụ oan giá họa cho ả ta đang ra tay, vậy thì bằng chứng về việc Nhân Dục Đạo Tràng có ra tay tại Mỹ An sẽ càng thêm chắc chắn.

- Để chắc chắn hơn, cứ cho tên Nhạc Vũ thoắt ẩn thoắt hiện là được!

- Chẳng những vậy, chúng ta còn gieo vào đầu Diệp Tranh suy nghĩ "ai được lợi", haha, ngoài Nhân Dục Đạo Tràng có khả năng và có động cơ ra tay ra thì Lục Kiếm Hoành cũng được lợi, bởi vì cuộc chiến tiêu hao tại quận Mỹ An sẽ khiến máu huyết của dân chúng tiếp tục chảy, gã cũng sẽ được lợi.

- Nếu họ Lục dám tiếp tục tham ô máu huyết của cư dân trong thời điểm này, vậy thì kiểu gì thì thằng họ Diệp kia cũng phát hiện ra, từ đó nghi luôn họ Lục là hung thủ.

- Có hai tầng nghi vấn này, chúng ta sẽ hoàn toàn thoát thân, hahaha...

Harry Deuteri gật gù.

Thật ra thì cậu ta cũng nghĩ ra được tình huống sẽ phải diễn tiến như vậy, nhưng lúc này cậu ta lại nói:

- Nếu Diệp Tranh không làm theo dự định, đem chuyện anh chính miệng thừa nhận đã quấy phá tại quận Mỹ An ra thì sao?

- Hắn ta có khả năng cao đã ghi âm cuộc trò chuyện tối nay, cắt ghép một hồi, kiểu gì cũng khiến anh rơi vào bất lợi.

- Khi đó thì chính phủ sẽ có cớ để ra tay tấn công trấn Hi Vọng...

Hàn Phong nghe vậy, quay qua Harry Deuteri, cười lạnh:

- Hắn ta ghi âm, chúng ta còn ghi âm kết hợp ghi hình!

- Khi trước anh đã hỏi chú rồi mà, tại sao anh lại cố tình để viết tích của mình ở lại tại chiến trường?

- Hừ, chính là muốn tự đổ lỗi cho mình!

- Anh mày muốn chính phủ nghi ngờ, dùng cái nghi ngờ nửa vời đó làm cớ, tổ chức tấn công trấn Hi Vọng.

- Khi đó thì chúng ta cũng sẽ có cớ để phản kháng lại.

- Chỉ cần kéo dài cuộc chiến giữa phe chính phủ và trấn Hi Vọng khoảng một tuần, vậy thì chính phủ sẽ tự thua, bởi vì 20 vạn thây ma tại Lệ Trì, 16 vạn thây ma tại quận Mỹ An, 19 vạn thây ma tại quận Lai Nguyên sẽ không bao giờ ngồi im một chỗ, chúng sẽ tấn công các căn cứ người sống sót của chính phủ.

- Mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải phá rối công việc của chính phủ tại Mỹ An, mục tiêu cuối cùng của chúng ta là khiến chính phủ bị sa lầy, có thể là vào cuộc chiến với Nhân Dục Đạo Tràng, có thể là tự nội chiến, có thể là chiến đấu với trấn Hi Vọng.

- Bất kể chính phủ tham gia vào cuộc chiến nào, họ cũng đều sa lầy, sau đó tự thua!

- Cho tới khi thây ma vây kín căn cứ của họ rồi, anh mày sẽ tung bằng chứng ngoại phạm xác đáng ra, khi đó thì chính phủ sẽ bị dồn vào thế bất nghĩa!

- 1,6 vạn cư dân tại bờ đông sông Lệ sẽ tiến hành mạt sát giới cầm quyền vì tham gia chiếm tranh phi nghĩa, lúc đó thì anh mày sẽ đứng lên lãnh đạo nhân dân kháng chiến, chống lại lũ độc tài bất nhân kia.

- Hahahaha...

Harry Deuteri đứng phía trước bàn chủ tịch, trên khuôn mặt đã tràn ngập kinh hãi, hai chân liên tục lui lại mười mấy bước, còn dựa hẳn vào tường thở dốc.

Sau đó cậu ta lập tức khóc toáng lên:

- Meo meo... Huhuhu...