Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 761: Thần Hi Vọng



Hàn Phong đứng sừng sững giữa chiến trường Lệ Trì, quanh thân bốc lên vô tận tuyết phủ, bàn tay nắm lấy một vầng sáng khổng lồ, nơi hội tụ của muôn vạn đạo khí tức loạn lưu đang sục sôi sinh trưởng.

Năng lượng tích tụ từ tâm trí của hàng nghìn cường giả liên tục đổ về vầng sáng trên tay hắn, tụ tập vào bên trên tấm khiên ngũ giác, gia trì cho linh hồn sơ khai đang dần thành hình. Đồng thời với đó, dưới sự trợ giúp của Tiểu Oánh, năng lượng trời đất cũng từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn tập trung xung quanh nơi này, hoà lẫn với khí tức của biểu tượng Hi Vọng sơ khai, sau đó lan toả đạo khí tức này tới căn nguyên thiên địa.

Hai bút cùng vẽ.

Chân Ngôn Lưu Danh là kỹ năng tồn trữ vô cùng đặc biệt của chức nghiệp Thần Quan, kỹ năng này cho phép ghi dấu hành động, lời nói, năng lượng, khí tức, thông tin của một sự vật hiện tượng nhất định vào căn nguyên thiên địa, tạo thành một "Chân Ngôn" mãi mãi không suy chuyển.

Năng lượng từ thiên địa sẽ liên tục gia trì trên "Chân Ngôn" này, mỗi ngày lại mỗi ngày, khiến cho nó liên tục trở lên lớn mạnh, trở lên thực tế. Cuối cùng rồi sẽ tới một thời điểm "Chân Ngôn" sẽ trở thành chân lý, trở thành sự thật, trở thành "ý trời", và chắc chắn thời điểm đó sẽ đến.

Chỉ cần thiên thời đồng ý mà thôi.

Kỹ năng này mạnh mẽ tới mức nếu như Thần Quan liên tục khắc dấu Chân Ngôn "tôi sẽ trở nên bất tử" cho trời đất nuôi nấng thì Chân Ngôn này rồi cũng sẽ trở thành hiện thực, chỉ là không biết bao giờ mới thành hiện thực, và thành hiện thực theo kiểu gì mà thôi, nhưng có một điều chắc chắn là Thần Quan sẽ liên tục có thêm tuổi thọ từ Chân Ngôn này.

Nếu chỉ là một Chân Ngôn đơn giản như "tôi sẽ trở lại trạng thái toàn thịnh sau đây 30 phút", vậy thì chắc chắn sau 30 phút Chân Ngôn sẽ có hiệu lực, Thần Quan sẽ trở lại đỉnh phong, nếu khắc dấu năng lượng của bản thân bằng Chân Ngôn, vậy thì dần dần đạo năng lượng đó cũng sẽ lớn mạnh hơn xa tải lượng ban đầu.

Kỹ năng Chân Ngôn Lưu Danh của Tiểu Oánh lần đầu tiên được sử dụng trong ngày, dưới sự trợ giúp của luồng năng lượng tinh thuần tới từ tinh thạch ma dược Thể Thao Túng M3 level 30, khả năng liên kết và tồn trữ với căn nguyên trời đất là cực kỳ mạnh mẽ, lúc này đây tất cả đều được gia trì cho lời tuyên ngôn về sự trường tồn của trấn Hi Vọng.

Chỉ trong khoảnh khắc, vầng sáng trắng tuyết trên tay Hàn Phong đã được đề tăng gấp đôi thể tích, uy năng hạo đãng cuồn cuộn khắp nơi, đạo linh hồn tàn khuyết mà hắn đang xây dựng cũng phừng một tiếng bốc cháy dữ dội, hồn hoả ngập tràn.

Uy áp khổng lồ với tần số năng lượng dao động mãnh liệt đè ép khắp toàn bộ chiến trường, thổi bay cả tầng ma tính tới từ thi đàn 14 vạn, đánh cho tất cả loạn lưu trở thành hư vô. Liền kề ngay sau đó, một đạo thanh âm than thở mang theo muôn vàn cảm xúc phức tạp đang từng bước định hình đã vang lên, giống như thể cả thiên địa đang chào đón một ý chí vừa mới thoát thai từ máu lửa.

- Hi Vọng...

Giữa chiến trường đầy máu khô và khói độc, Hàn Phong lặng lẽ đứng đó, nỗ lực cảm nhận lấy thứ đang liên tục vang lên giữa hư vô: nhịp tim của một một linh hồn mới đang chậm rãi hình thành trong làn xoáy năng lượng hỗn độn. Từng nhịp đập mang theo những tần số nguyên thuỷ, như vang vọng từ buổi bình minh của vũ trụ.

Hắn cảm thấy nó, không chỉ bằng ý thức, mà bằng từng mạch máu, từng sợi cơ run nhẹ trong thinh lặng.

Một cảm giác mãn nguyện sâu sắc, không ồn ào, không dữ dội, mà tĩnh lặng như mặt hồ phản chiếu trời đêm. Hắn cảm nhận được luồng khí tức ấy không phải là thành quả, mà là minh chứng — rằng bản thân đã đi đúng hướng rồi.

Một vị Thần vừa mới được sinh ra.

Không ai nói. Không ai động. Kể cả hắn.

Bởi ngay khoảnh khắc ấy, cả thế giới đang lắng nghe.

Lắng nghe nhịp tim đầu tiên của linh hồn vừa khai mở từ hỗn độn, giữa tro tàn và gạch vụn. Một nhịp đập không hoàn toàn thuộc về loài người, cũng không đến từ thây ma hay máy móc. Nó là hòa âm nguyên thủy, là tiếng gọi của ý chí tồn sinh — mang theo tất cả đau thương, khát vọng và hy vọng còn sót lại trên mảnh đất tận thế này.

Thần chưa có hình, nhưng có khí.

Thần chưa có tên, nhưng có tim.

Và nhịp tim ấy… chính là cột trụ mới của Trấn Hi Vọng.

Cảm giác mãn nguyện đến không thể cười. Nó vượt trên cả niềm vui, như thể hắn vừa nhìn thấy tương lai – không phải bằng mắt, mà bằng linh hồn. Một ngọn lửa âm ỉ cháy trong hắn, không rực rỡ nhưng vĩnh hằng, thầm khẳng định: từ nay trở đi, Trấn Hi Vọng không chỉ có người – mà còn có Thần.

Trong mắt người đời, đó chỉ là một viên biểu tượng băng đá.

Nhưng trong trái tim Hàn Phong — đó là quốc kỳ đầu tiên được giương cao giữa tận thế.

Thần Hi Vọng!

Lúc này hắn chắp hai tay lại, hô to:

- Hi vọng bảo hộ!

Thần Hi Vọng, vị thần được kết tinh từ 7 mặt phi phàm, từ vô số nguồn năng lượng loạn lưu, từ ý chí sắt đá và kiên cường giữa mạt thế, trong khoảnh khắc đã phát ra ánh sáng chói chang của mình.

Lấy Hàn Phong làm trung tâm, tầng quang mang bạch sắc mang theo vô tận năng lượng tuyết phủ chợt phừng một tiếng mở rộng ra bốn phương tám hướng, kết nối tới toàn bộ băng đá rải rác đang có mặt trên chiến trường, liên hợp trước sau lại thành một thể, sau đó cùng nhau triệt để thăng hoa, hoá thành một tấm khiên Băng Giáp vô cùng cự đại.

Tấm khiên vừa xuất hiện liền hoàn toàn che chở cho hàng nghìn phi phàm giả vào trong.

Hàn Phong bàn tay nắm chặt, hai mắt bốc lên ánh sáng trắng bạc mà hả họng gào to:

- Phòng ngự toàn lực đã được mở ra!

- Tổng tiến công!

- Tổng tiến công, giết chết kẻ thù...

"Ngũ Giai - Phổ Thiện Chú!"

Âm thanh hô quát của Hàn Phong vang vọng khắp bốn phương tám hướng, mang theo sắc thái khuấy động cổ vũ tinh thần tới tận cùng, cùng với đó là luồng tâm trí thiên hướng thiết huyết khát máu cũng cuồn cuộn được rải ra đính kèm.

Lấy hắn làm trung tâm, gợn sóng thiết huyết khoảnh khắc đã vang vọng toàn bộ chiến trường, khuấy động tâm trí của hàng nghìn phi phàm giả, khiến cho suy nghĩ chiến đấu của bọn họ điên cuồng sinh sôi nảy nở, sau đó bắt đầu sôi lên sùng sục.

Mặc dù hắn không phải tổng chỉ huy chiến dịch, thế nhưng khi cơn bão năng lượng loạn lưu xung quanh được Băng Giáp tạm thời đẩy lùi, an toàn ngắn ngủi được thiết lập, cùng với Phổ Thiện Chú tăng cường tối đa những luồng tâm trí thiên hướng chiến đấu, thêm vào khí tức thần thánh cuồn cuộn bao phủ lấy xung quanh, tiếp thêm táo bạo, liều lĩnh cùng can đảm, tất cả khiến cho liên quân chính phủ tự động dâng lên vô tận dũng khí, được tiếp thêm một tỉ đạo tinh thần chiến đấu, lúc này bọn họ đều dùng hết sức bình sinh mà lao lên phía trước, phóng xuất ra tất thảy năng lực của mình.

Chỉ trong khoảnh khắc, mưa công kích khủng bố đã từ trận địa nhân loại cuồn cuộn xuất hiện ở cả bốn khu vực chiến trường, hàng chục nghìn dải màu sắc khuynh hướng tấn công đã đồng loạt đổ ập xuống cả vạn thây ma đang gầm rú điên dại, muốn cùng nhau quyết một trận tử chiến.

Cả vạn đạo công kích mang theo áp lực vô cùng tận, dễ dàng xé rách hoàn toàn tầng mang tính đang bao phủ xung quanh, triệt để đổ ập xuống tiền tuyến thi đàn, bao phủ 2 vạn thây ma vào bên trong. Năng lượng loạn lưu nổ tung như cả vạn quả lựu đạn, cày nát tất cả phản kháng, hỏa quang rực trời.

Hàng nghìn cỗ xác thịt lập tức bị xé toạc thành từng mảnh đẫm máu, văng tung tóe như hoa tàn trong bão lửa, kéo theo đó là dư ba lam tràn khắp nơi, chấn nát lớp trước lớp sau, lớp trong lớp ngoài, cả một vùng trận địa đã ngập trong biển máu.

Không khí đặc quánh mùi cháy khét và tử khí, khiến cả trời đất như đang nghẹt thở.

Lũ thây ma gào rú trong tuyệt vọng, song không thể thoát khỏi cơn thịnh nộ của thiên tai phi phàm. Chỉ sau vài chục nhịp tim, tám phần khu vực tiền tuyến đã biến thành một bãi tro tàn nhuộm đỏ màn đêm, hơn 2,5 vạn thây ma đã bị toàn diệt.

Đoàn trưởng tiểu đoàn 2 Tam Giang Tào Khang sau khi nhìn tới cảnh tượng hoành tráng này, chẳng những không mừng rỡ, trái lại khuôn mặt còn biến thành tái nhợt.

- Chết... Chết tiệt... Tại sao lại...

Thương khung cao xa, cơn lũ quét của ma lực linh hồn đã tích tụ xong xuôi, khoảnh khắc mưa công kích phi phàm của nhân loại vừa mới chấm dứt, chúng liền cuồn cuộn đổ xuống báo thù.

- Oeeeeeeeeeee...

- Oeeeeeeeeeee...

- Oeeeeeeeeeee...

- Mùuuuuuuuu...

- Thơmmmmmm...

Hàng chục đạo công kích khổng lồ được gom góp từ uy năng của 13 vạn thây ma đã được hai đầu Thể Thao Túng điên cuồng đánh ra, thời điểm thực sự vô cùng đáng hận.

Hàn Phong đứng tại trung tâm trận địa 4, sau khi cảm nhận được uy áp khổng lồ đang trên đà đổ tới, hắn không khỏi vặn vẹo cười to:

- Tới tốt lắm!

- Thuật Sĩ Hằng Nhiệt! Thành hình vào hôm nay cho ta!

Theo tiếng hét của hắn điên cuồng phát ra, lũ quét từ năng lượng ma lực khoảnh khắc đã đổ xuống đỉnh đầu, mãnh liệt nhấn chìm toàn bộ tầng Băng Giáp đang bao phủ liên quân nhân loại vào bên trong, nhốt kín hơn 5000 người vào trong chiếc nồi áp suất khát máu của đói khát cùng tà ác.

Ùnggggggggggg...

Chỉ trong khoảnh khắc nhân ma hai bên tiếp xúc, tần số trái dấu kịch liệt ma sát cùng đối chọi bài xích, sóng năng lượng loạn lưu hoàn toàn bùng phát, âm thanh nổ tung như sấm động vang lên trên chín tầng trời điên cuồng chấn vỡ không gian rồi giáng thẳng vào tâm thần của hàng nghìn người xung quanh, đập nát toàn bộ phản kháng.

Hồn hoả đen kịt cuồn cuộn phủ xuống tấm khiên năng lượng bạch sắc, đốt cho phi phàm lực phòng ngự bốc hơi thành muôn vạn đạo trơ trọi tuyết phủ.

Rắc... Rắc... Rắc...

Hàn Phong đứng dưới tấm khiên năng lượng khổng lồ chằng chịt dấu vết nứt vỡ, nhìn tới tuyết phủ trắng xoá đang cuồn cuộn dâng cao, nhìn tới hàng tỉ đạo tâm trí vô minh bị Hồn Áp đập nát rồi kêu gào thảm liệt bốc hơi, hắn hai mắt không khỏi xuất hiện vằn máu hưng phấn.

Tốt tốt tốt! Rất tốt, rất tốt, đòn đánh rất tốt!

Linh hồn của Thần Hi Vọng hiện tại ẩn chứa hàng tỉ đạo tâm trí vô minh của cả chục nghìn người, trong số này có yêu, có hận, có thích, có ghét, có tiếp nhận, có bài xích, có tin tưởng, có hoài nghi, đủ mọi loại cảm xúc hỗn toạn, chúng chính là độc lực gây hỗn loạn, là ô nhiễm gây hoen ố, là thứ thừa thãi cần phải loại bỏ, cần phải có ngoại cảnh tới thử thách, toàn bộ tâm trí hỗn loạn này, phải được tẩy trừ cùng chưng cất.

Bản thân Hàn Phong không thể nhanh chóng thanh tẩy nguồn ô nhiễm này, nếu như chỉ dựa vào nỗ lực cá nhân, vậy sẽ vô cùng mất thời gian. Thế nhưng thây ma tuyệt đối có khả năng đó, uy năng phi phàm từ 14 vạn thây ma bên kia chính là ngọn hồn hoả mạnh nhất tại tỉnh Diễn Giang, nó đang mạnh mẽ thiêu độc tính của tâm trí nhân loại, đánh nát tất cả hỗn loạn về với hư vô, xoá sạch toàn bộ nhân tính xấu xa, khiến cho linh hồn Hi Vọng triệt để trở thành tinh thuần, hoàn toàn lột xác.

Thần của trấn Hi Vọng, chắc chắn phải của trấn Hi Vọng.

Hàn Phong chính là muốn lợi dụng cơ hội này để luyện thành pháp thân hoàn toàn tinh khiết cho Thần, càng khắc vào linh hồn Thần đối thủ truyền kiếp - thây ma.

Uy năng ma tính cuồn cuộn giáng xuống khiên năng lượng bạch sắc, toàn bộ bị uy năng Băng Giáp cùng với linh hồn tàn khuyết tập hợp từ hàng nghìn người cản lại, tuyết trắng nhanh chóng xuất hiện rồi phủ kín trời đất, cả một khu vực bán kính 1,2km đã biến thành băng sơn. Năng lượng tâm trí hỗn loạn ẩn chứa bên trong tấm khiên đân bị đánh tới bốc hơi, kêu gào tới thảm thiết, cuối cùng tiêu biến giữa trời đất.

Hàn Phong đứng tại trung tâm chiến địa số 4, mồm miệng hộc đầy máu đỏ, trên tay là tấm khiên ngũ giác màu trắng tinh, cũng chính là pháp thân của Thần Hi Vọng. Tấm khiên này đang liên tục nứt vỡ rồi lại lành lại, lại nứt vỡ, lại lành lại, nỗ lực tự mình thay tẩy cùng giãy dụa giữa lằn ranh sinh tử.

Xung quanh tấm khiên, bốn phân thân Người Bất Tử đang gắng sức xả ra uy năng phi phàm của bản thân, cùng một chỗ hợp lực chống chọi lại thử thách của ma tính trên trời, cũng như dồn sức "đỡ đẻ" cho linh hồn thứ tám đang trên đà tân sinh, người nào người nấy mồm miệng cuồng phun huyết dịch vì phi phàm phản phệ.

Harry Deuteri bị Hồn Áp đánh tới nhỏ đi một vòng, lại bị linh hồn của Thần Hi Vọng liên tục hút mất căn nguyên, hai mắt không khỏi xuất hiện mờ đục như thể sắp mất đi ánh sáng. Sau khi hộc ra một ngụm máu trắng xoá, cậu ta rốt cuộc không chịu được nữa mà ngã vật ra đất, hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này thì không khỏi ngoạc mồm chửi ầm lên:

- Phế vật!

Thằng phân thân vô dụng này, lúc nào cũng sợ chết, có khi còn đang giả chết!

Một lát sẽ cho mày biết tay!

Harry Deuteri mất khống chế, Băng Hồi bị ngắt mạch giữa chừng, vòng tròn hỗ trợ phi phàm và cống hiến hồn lực cũng lâm vào gián đoạn, Thần Hi Vọng chỉ có thể gần đạt tới ngưỡng hoàn mỹ, không thể trở lên hoàn mỹ.

Hàn Phong cũng không dám cố quá nữa, hắn lúc này phất tay một cái, quyết đoán thu hồi lại toàn bộ năng lượng hàn băng từ bốn phương tám hướng xung quanh lại, tất cả tập trung vào tấm khiên ngũ giác khắc dấu biểu tượng Hi Vọng, càng không quên thu thập tất cả băng tuyết ẩn chứa uy năng Hồn Áp và Thao Túng Giác Quan mà hai đầu Thể Thao Túng vừa mới giáng xuống, sau đó nhồi toàn bộ đồ thừa cho phân thân Uyển Thanh nắm giữ tiến hành khử độc.

Đến tận đây, kế hoạch lợi dụng chính phủ để trục lợi cho bản thân của hắn đã chính thức đi được 2/3 quãng đường.

Đòn Hồn Áp khổng lồ không còn gì ngăn cản, uy năng hạo đãng còn thừa cứ như vậy ập thẳng xuống hơn 5000 người đnag trốn phía dưới, năng lượng tâm linh như phong bạo tuyệt vọng, đánh cho hàng trăm người yếu nhược nhất ngay tại chỗ phun đầy máu tươi.

Sĩ khí toàn quân đại giảm.

Trung tâm thi đàn, năng lượng khổng lồ lại bắt đầu cuồn cuộn ngưng tụ, một đòn tấn công khủng bố dự báo mang theo sức sát thương lớn hơn cả đòn vừa rồi bắt đầu tích luỹ ra hình ra dáng, bầu không khí trên chiến trường biến thành cực độ đáng sợ. Đồng thời với đó, hơn 400 thây ma tiến hoá đã được phái ra ngoài, trong đó có tới hơn 250 thây ma Thể Tốc Độ, tất cả tấn công về phía bốn đường chiến tuyến mà nhân loại đang gắng gượng trấn giữ.

Thành công luyện được một phân thân như ý, còn để cho dư ba Hồn Áp tích tụ từ lâu đánh cho liên quân chính phủ tơi bời hoa lá, thậm chí dụ được chủ lực địch tấn công về phía này, Hàn Phong lúc này không khỏi âm thầm cười lạnh bình phẩm một câu rất tốt, sau đó hắn lập tức bày ra một bộ mặt hốt hoảng mà quay qua Hắc Tề bên cạnh kêu to:

- Chết tiệt, đòn công kích của địch nhân quá mạnh, tôi không thể đỡ nổi hoàn toàn, mau làm ra đối ứng.

Hắc Tề khuôn mặt sớm đã biến thành tro tàn.

Tại sao... Tại sao...

Vừa rồi là tại sao chứ...

Làm sao toàn bộ đội ngũ liên quân lại đột nhiên phát điên mà xả hết tiềm năng ra ngoài chỉ nhằm tập kích lũ lính lác cấp thấp, để rồi giờ đây khi quân đoàn thây ma tiến hoá từ phía trung tâm thi đàn đang trên đà phi thân đổ tới, bọn họ bên này làm sao có thể chống cự lại...

Tiềm năng đâu mà chống cự lại đây...

Phó đoàn trưởng tiểu đoàn 2 Tam Giang hai mắt xuất hiện vằn máu mà quay qua Hàn Phong kêu ầm lên:

- Hàn Phong, mau thi triển lại đòn phòng ngự vừa rồi một lần...

Ông ta còn chưa nói hết câu đã chợt ngưng lại, sau đó là hoàn toàn im bặt, bởi vì ông ta biết điều đó là không thể nào.

Một đòn phòng ngự quần thể mạnh mẽ như vừa rồi ẩn chứa lượng năng lượng vô cùng lớn, lại còn được kết hợp từ cả hai người với thực lực tầm cấp đoàn trưởng, vậy thì tuyệt đối không dễ dàng đánh ra trong thời gian ngắn nữa.

Thủ lĩnh trấn Hi Vọng nỗ lực chặn lại một đòn toàn lực của thi đàn, hiện tại đã bị thương hộc máu, nếu bắt hắn ta thi triển lại, e là chuyện phi lí.

Nghĩ tới đây, ông ta không khỏi cuống tới đỏ cả mặt.

10 giây, chỉ có dưới 10 giây để phản ứng trước khi đòn tấn công quần thể tiếp theo giáng xuống.

Hàn Phong cũng giả bộ cuống lên mà hô to:

- Giờ làm sao, giờ làm sao?

- Hay là chúng ta rút lui đi, bỏ chạy đi!

Hắc Tề nghe được đề xuất này, lâp tức lắc đầu:

- Tuyệt đối không thể lùi lại, buộc phải thủ vững trước, sau đó mới rút lui từ từ.

- Hồn Áp sắp tới, hai chiêu "Mù" và "Thơm" kết hợp cùng nhau cực kỳ đáng sợ, với tình hình trước mắt, nếu ồ ạt rút lui, vậy thì toàn quân sẽ bị thây ma giết sạch!

Hàn Phong nghe tới đây, trong lòng ha ha cười to.

Hắc Tề! Con mẹ nhà ông, cả buổi trưa kè kè bên cạnh để giám sát tôi có đúng không, hiện tại đã giúp tôi một đại ân rồi!

Hắn lúc này lập tức ném vẻ mặt hoảng hốt đi mà thay vào đó là thái độ điên tiết, chửi ầm lên:

- Con mẹ nhà các người! Cái gì mà không thể rút lui chứ! Lại còn chỉ cho phép rút lui từ từ từng bộ phận. Có phải các người đang định ra lệnh cho binh lính thuộc quân đoàn Hi Vọng của tôi đi lại cản đoạn hậu để các người rút lui có đúng không?!

- Các người là một lũ chó chết, tôi đã cử binh tới đây hỗ trợ rồi mà còn định dồn chúng tôi vào chỗ chết à.

- Đừng hòng!

Sau khi chửi xong, hắn lập tức cướp loa phóng thanh trong tay đối phương rồi hả họng gào ầm lên:

- Tôi là Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng!

- Toàn bộ binh lính thuộc tiểu đoàn Hi Vọng nghe lệnh, lập tức dìu tất cả những người bị thương bên cạnh lui lại.

- Toàn bộ tiểu đội trưởng thuộc tiểu đoàn Hi Vọng mau cùng tôi lao lên tuyến đầu, cản lại áp lực thây ma.

Nói xong, hắn dừng lại trong hai giây, sau đó tiếp tục gào lên:

- Con mẹ các người, còn không mau thực thi mệnh lệnh!

Ra lệnh xong, hắn lập tức ném loa phóng thanh đi rồi xách theo Tiểu Oánh bên cạnh phóng thẳng về tiền tuyến trận địa số 1, nơi mũi tấn công của thây ma tiến hoá đang điên cuồng đổ tới.

Hắc Tề đứng bần thần tại chỗ, trong lòng đột nhiên lộp bộp một tiếng kêu to hỏng bét, khuôn mặt tái nhợt của ông ta run lên, lẩm bẩm đoán:

- Chẳng lẽ mình trúng kế rồi...

Thây ma lũ lượt đẩy tới, nhân loại lại trên đà rối ren.

2,4 vạn thây ma cấp thấp vừa mới bị cả vạn đạo công kích phi phàm chém giết thảm liệt dường như không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào tới thi đàn, bởi vì chết trận chỉ là thây ma level 1 - level 3, thuộc vào dạng kiến hôi tiêu hao, giữ nhiệm vụ thu hút sát thương là chính, chết liền chết. Trong khi đó, cả chục vạn thây ma cấp trung, cấp cao, và gần một vạn thây ma tiến hoá mới là mối uy hiếp lớn nhất, trong lúc này đây bọn chúng đang điên cuồng xung kích tiến lên.

Thi đàn Lệ Trì có trí thông minh vượt xa tất cả các thi đàn mà nhân loại từng đối diện, chúng đã hiểu sơ lược về chiến thuật, hiểu rõ địch mạch ta yếu, địch yếu ta mạnh, hiểu rõ thời điểm nên thủ, khoảnh khắc nên công, và hiện tại chính là thời điểm tấn công.

Nhân loại đã bước sai một bước, tổng số dư năng lượng trong toàn bộ trận hình đã đột ngột thâm hụt tới không thể vãn hồi, cả sức tấn công lẫn sức phòng ngự đều chạm đáy phong độ, đây chính là thời điểm nhân loại yếu nhất, bọn nó chắc chắn phải lợi dụng tối đa.

Trận địa số 3, dưới nghiêm lệnh của Hàn Phong vừa mới ban bố, Sử Thắng đành phải cắn răng một cái ra lệnh cho hơn 200 phi phàm giả lui lại, sau đó dắt theo Kha Thành và 5 tiểu đội trưởng khác lao về tiền tuyến trận địa 1.

Hắn ta biết mệnh lệnh của Hàn Phong là phản chiến thuật, thậm chí có khả năng gây ra vỡ trận ở cấp độ cao, chẳng qua, bất chấp viễn cảnh đáng sợ có thể xảy tới, hắn ta hiểu rằng lệnh này không thể không thực thi, bởi vì một khi làm trái, đó chính là bay đầu.

Người kia đã dặn dò rõ ràng trước khi ra trận rồi...

Tuyệt đối không cho phép ai được chết tại Lệ Trì.

Người khác có thể chết, người của trấn Hi Vọng, tuyệt đối không thể chết.

Trận hình nhân loại cũng bởi vì một mệnh lệnh này của Hàn Phong mà lâm vào rối loạn.

Phi phàm giả thuộc binh đoàn Hi Vọng ngay khi vừa nghe thanh âm chỉ huy của thủ lĩnh và phó thủ lĩnh liền cấp tốc thu lại vũ khí rồi vác theo đồng đội bị thương bên cạnh tiến hành rút lui, bọn họ cũng không quản người bên cạnh là ai, là người Hi Vọng, người Xuân Hà, hay người Tam Giang, lúc này cứu được liền cứu. Trong khi đó, mệnh lệnh hô quát thủ vững trận địa của chỉ huy các cấp thuộc liên quân chính phủ lại đi ngược lại mệnh lệnh rút lui này, khiến cho tình hình trở lên đại loạn.

Sinh tử tới gần, ai là người giữ được can đảm bình tĩnh?

Rất ít.

Sinh tử tới gần, ai là người dễ dàng lâm vào sụp đổ?

Rất nhiều.

Tính chất nghiêm trọng và gấp gáp trong lời nói của Hàn Phong đã phủ bóng ma chết chóc và khẩn thiết xuống toàn bộ bốn khu vực trận địa nhân loại.

Không chỉ phi phàm giả thuộc binh đoàn Hi Vọng bỏ chạy, hàng trăm phi phàm giả khác cũng bắt đầu quyết đoán bỏ chạy về phía sau, đặc biệt là các phi phàm giả được chính phủ cưỡng ép chiêu mộ thời gian gần đây, bọn họ mặc kệ cái gì mà mệnh lệnh thủ vững, tất cả đều phá vỡ trận hình mà bỏ chạy tới tán loạn.

Đại loạn, vỡ trận.

- Oeeeeeeeeeeee...

------


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com