suốt ngày ru rú trong doanh trại, không thấy mặt mũi đâu."
"Đến tam nhi tử, ta còn tưởng sinh được đứa lanh lợi,
nào ngờ lại thành một kẻ vênh váo, mở miệng ngậm miệng đều là:
'Nữ nhân, nàng đã khơi gợi hứng thú của ta'!
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mặt mũi ta bị hắn làm cho mất sạch!"
Tề Vương phi ôm đầu than thở:
“Cô không biết đâu, ta ra ngoài không dám dắt hắn theo,
Sợ hắn mở miệng ra là vạ miệng làm nhục tổ tông ba đời!"
"Ai ai cũng nói ta cưng con quá mức,
Nhưng nào có cưng nựng gì, chẳng qua là…
Mất mặt quá, không dám để hắn lộ liễu thôi!"
Cảm giác tìm được tri kỷ,
Tề Vương phi kéo ta thổ lộ hết bao năm ấm ức,
vừa trò chuyện vừa cười hi hi bóc quýt đút cho Tiểu Đậu Nha ăn không ngớt.
"Vừa gặp Trường Lạc, ta đã có cảm giác nólẽ ra nên là con gái ta mới đúng.
Thông minh, cứng cỏi, lại giỏi võ nghệ,
Giống ta hồi bé như đúc!"
"Hỏi kỹ mới biết, con bé là đệ tử của sư tỷ ta.
Hóa ra cái bà tiên sinh dạy Trường Lạc — người bị thiên hạ coi là dị loại,
chính là sư tỷ của ta."
“Cô vì nó mà mời tiên sinh, dạy kỹ nghệ, chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ.
Làm sao ta không cảm động cho được?"
Ta cũng không ngờ,
hóa ra vị tiên sinh phản đối "tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử" ấy
lại chính là sư tỷ của Tề Vương phi.
Càng không ngờ hơn,
Tiểu Đậu Nha trước mặt người ngoài lại khen ta hết lời.
Hàn huyên đến hứng khởi,
Tề Vương phi nắm tay ta khăng khít,
muốn lập tức kết nghĩa kim lan:
"Tỷ muội à, muội nhất định chính là muội muội thất lạc của ta!
Hôm nay nghe muội nói, còn hơn đọc mười năm sách!
Sau này muội có ta làm chỗ dựa,
ai dám nói nửa câu xấu về muội,
ta đập chếc hắn!"
Chúng ta dùng bữa tại phủ Tề Vương,
lúc rời đi còn được chất đầy một xe lễ vật.
Hệ thống bên tai ta liên tục tru tréo:
"Loạn rồi! Loạn hết cả rồi!"
Nhưng ngay sau đó,
nó cười âm u rợn người:
"Ta đã nói mà, kịch bản sao có thể dễ dàng sụp đổ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Con mụ Tề Vương phi này dám khinh thường nam chính nhà ta,
nghĩ muốn 'cải tạo' hắn?
Nằm mơ đi!
Còn không đến bảy ngày nữa,
bà ta sẽ bị làm nhục đến chết!"
Nghe vậy, ta rùng mình một cái,
Tiểu Đậu Nha bên cạnh ta cũng khẽ run rẩy.
09
Ta lại rùng mình lần nữa.
Nhưng... ta vừa run, Tiểu Đậu Nha bên cạnh cũng run theo là sao?
Chẳng lẽ... Tiểu Đậu Nha này cũng nghe được ta trò chuyện cùng hệ thống?
Tựa như để chứng thực suy đoán của ta,
Tiểu Đậu Nha do dự mãi, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng:
"Tề Vương phi là người tốt, chẳng phải mẫu thân thường dạy, người tốt thì nên trường thọ hay sao?"
Trời ơi...
Ta biết ngay mà, ta đoán không sai!
Từ lúc bước vào Tề Vương phủ,
từ khi nghe Tề Vương phi kể về Tiểu Đậu Nha khen ta,
ta đã có dự cảm bất thường rồi!
Ta kích động đến mức tay chân run rẩy.
Ai lại không muốn việc tốt mình làm ra được người đời biết đến, được người trong lòng trân trọng?
Ta nghiêm túc gật đầu với Tiểu Đậu Nha:
"Đúng, người tốt, đương nhiên phải sống lâu trăm tuổi!"