Nghe Đế Bắc Thần dứt lời, Bách Lý Hồng Trang lập tức hiểu ý chàng, liền cười duyên một tiếng.
“Ta hiểu rồi, ta sẽ dịch dung một chút.”
“Đeo mặt nạ cũng được.” Đế Bắc Thần lên tiếng.
Trước kia khi hắn cùng sư phụ đến Huyết Địa Thâm Uyên, hắn đã đeo mặt nạ, nhưng đó là khi chưa nắm vững thuật dịch dung.
Lần trước hắn đã được chứng kiến thuật dịch dung của Hồng Trang lợi hại đến mức nào, có lẽ dịch dung sẽ thích hợp hơn.
Suy cho cùng, đeo mặt nạ luôn thu hút không ít ánh mắt và suy đoán của người khác, một khi dịch dung, sẽ kín đáo hơn nhiều.
Bách Lý Hồng Trang mỉm cười, “Ta dịch dung rất nhanh, chàng chờ ta một chút.”
Đế Bắc Thần chỉ thấy Bách Lý Hồng Trang nhanh chóng lấy ra một ít vật liệu, sau đó bận rộn thao tác trên mặt mình.
Một lát sau, một gương mặt xa lạ và bình thường xuất hiện trước mặt Đế Bắc Thần.
Nữ tử trước mắt khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo bình thường, hệt như người lẫn vào đám đông sẽ không bao giờ tìm thấy được, đâu còn dáng vẻ xuất chúng của Bách Lý Hồng Trang lúc trước?
“Thế nào?” Bách Lý Hồng Trang cười hỏi.
Đế Bắc Thần không chút do dự gật đầu, “Rất tốt, như vậy, căn bản sẽ không có ai nhận ra dung mạo vốn có của nàng.”
“Ta cũng giúp chàng dịch dung một phen.”
Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang dừng trên mặt Đế Bắc Thần, phải nói rằng sức hấp dẫn từ gương mặt này của chàng không hề thua kém nàng.
Từ hành động của Bạch Phượng là có thể thấy, nữ tử ở Huyết Địa Thâm Uyên tuy không nhiều, nhưng đều vô cùng phóng khoáng, một nam tử như Đế Bắc Thần chắc chắn có sức hấp dẫn cực lớn đối với họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đế Bắc Thần gật đầu, hắn vốn định dùng mặt nạ, nhưng nếu Hồng Trang muốn giúp hắn dịch dung, hắn tự nhiên không ngại.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lần này, Bách Lý Hồng Trang không hề nghịch ngợm, mà giúp Đế Bắc Thần dịch dung thành một dáng vẻ bình thường.
Như vậy, cả hai người họ đều sẽ không gây chú ý. Bách Lý Hồng Trang còn thay một bộ váy màu vàng nhạt, trông hoàn toàn như một người khác.
Khi Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần cùng đi ra khỏi tửu lầu, nàng nhạy bén phát hiện Tống Minh Kiệt đang ở gần đó, chỉ là Tống Minh Kiệt sau khi thấy nàng cũng không hề tỏ ra chút khác thường nào.
Rõ ràng, Tống Minh Kiệt căn bản không biết nàng chính là người mà hắn vẫn luôn theo dõi.
Chỉ với chút bản lĩnh này, căn bản không phải là đối thủ của nàng.
Cái liếc mắt của Bách Lý Hồng Trang vô cùng tự nhiên, nhưng Đế Bắc Thần vẫn phát hiện ra hành động của nàng.
“Tên Tống Minh Kiệt đó là một hái hoa đạo tặc, hắn cũng là khách quen của Huyết Địa Thâm Uyên. Ở Tuyết Nguyên quốc, hắn cũng khá nổi danh.”
Bách Lý Hồng Trang khẽ nhướng mày, lúc trước đã cảm thấy Tống Minh Kiệt không phải thứ tốt, không ngờ gã này lại là một tên hái hoa đạo tặc.
“Nữ tử Tuyết Nguyên quốc đa phần xinh đẹp, hắn thích nơi này cũng là chuyện bình thường.”
Bách Lý Hồng Trang cười châm chọc, loại hái hoa đạo tặc này trước nay đều là chuột chạy qua đường, ai cũng muốn đánh, thế mà bản thân chúng lại cứ tưởng mình phong lưu phóng khoáng, thật là nực cười.
“Đúng vậy, Tống Minh Kiệt mỗi khi chọc phải người không nên chọc liền sẽ ở lại Huyết Địa Thâm Uyên một thời gian, trước kia ta ở đây cũng đã từng gặp hắn.”
Đế Bắc Thần thần thái nhẹ nhàng, phảng phất như đang kể một câu chuyện cười, chỉ là sâu trong đôi mắt lại lặng lẽ ánh lên một tia lạnh lẽo.
Việc Tống Minh Kiệt làm không liên quan đến hắn thì thôi, đằng này gã lại muốn chọc đến Hồng Trang, hắn tự nhiên chán ghét vô cùng.
Sau khi biết Đế Bắc Thần trước kia đã từng gặp Tống Minh Kiệt, Bách Lý Hồng Trang có chút kinh ngạc, xem ra gã này làm hái hoa đạo tặc đã không phải một hai năm.