Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 1007: Nơi đặc thù



“Gã này đã xem ta là mục tiêu tối nay rồi.”

 

Đôi mắt phượng đen như mực ánh lên nụ cười châm chọc, Bách Lý Hồng Trang thần thái nhẹ nhàng, một Tống Minh Kiệt, nàng căn bản không để vào mắt.

 

Còn về những thủ đoạn đê tiện mà hái hoa đạo tặc hay dùng, nàng lại càng rõ như lòng bàn tay.

 

Là một y sư, nàng tự nhiên cũng có hiểu biết nhất định về phương diện này, huống chi, nàng trước nay luôn có hứng thú với những thứ mình chưa biết.

 

Nếu Tống Minh Kiệt dùng những biện pháp đó để đối phó nàng, nàng cũng sẽ khiến Tống Minh Kiệt suốt đời khó quên.

 

“Chẳng qua chỉ là một tên hề nhảy nhót thôi.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Giọng Đế Bắc Thần lạnh lùng, loại người đê tiện vô sỉ này, chỉ cần nhắc đến tên đã khiến người ta mất cả khẩu vị.

 

Nếu Tống Minh Kiệt dám dùng loại thủ đoạn bỉ ổi đó với Hồng Trang, hắn sẽ khiến gã hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này.

 

Bách Lý Hồng Trang cũng chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của Đế Bắc Thần, liền cười nói: “Những trò vặt của hắn đối với ta đều vô dụng, chàng không cần lo lắng.”

 

Mặc dù hôm nay Đế Bắc Thần không đi cùng nàng, nhưng nàng biết chàng vẫn luôn chú ý đến tình hình của mình.

 

Nghĩ bụng, nàng cảm thấy chán ghét hành động của Tống Minh Kiệt, nhưng người phẫn nộ hơn cả chắc hẳn là Đế Bắc Thần.

 

Nghe Bách Lý Hồng Trang nói, Đế Bắc Thần khẽ gật đầu, xem ra Hồng Trang đã sớm có chuẩn bị.

 

Bách Lý Hồng Trang đi bên cạnh Đế Bắc Thần, một đường tiến sâu vào Huyết Địa Thâm Uyên. Càng đi vào trong, nàng càng phát hiện số lượng tu luyện giả xung quanh càng ít.

 

Hơn nữa, không ít người sau khi thấy hướng đi của Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần, ánh mắt nhìn họ đều lộ ra một tia kính sợ.

 

“Huyết Địa Thâm Uyên là một nơi rất thần kỳ, tuy có rất nhiều ác nhân cùng hung cực ác ở đây, nhưng vẫn là một nơi rèn luyện tốt trong mắt nhiều tu luyện giả.”

 

Bách Lý Hồng Trang khẽ nhướng mắt, nàng hiểu Đế Bắc Thần nói vậy tất có thâm ý, xem ra, bên trong này e rằng sẽ có một màn đặc sắc hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đi được một lúc, Bách Lý Hồng Trang phát hiện trước mặt đột nhiên xuất hiện một cổng đền, hệt như một cánh cửa hoàn toàn mới.

 

Và con phố sau cổng đền lại trở nên náo nhiệt hẳn lên, dù có một khoảng cách nhất định, nàng vẫn có thể cảm nhận được sự huyên náo ở đó.

 

“Chính là nơi này.”

 

Đế Bắc Thần nhìn về phía trước, vẻ mặt lộ ra một tia cảm khái. Nhớ lại năm xưa, nơi này đối với hắn chính là một cơn ác mộng.

 

“Chủ nhân, khí tức của tu luyện giả ở đây mạnh hơn rất nhiều so với khu vực gần Huyết Khí Tháp.”

 

Trong mắt Tiểu Hắc ánh lên vẻ kinh ngạc, không ngờ Huyết Địa Thâm Uyên này lại có sự khác biệt một trời một vực, thực lực tu luyện giả ở đây và nơi lúc trước hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

 

“Huyết khí ở đây dường như còn nồng đậm hơn cả khu vực gần Huyết Khí Tháp, đúng là một nơi nguy hiểm.” Tiểu Bạch kinh ngạc nói.

 

Tiểu Hắc liếc nhìn Tiểu Bạch, “Ngươi không phải là sợ đấy chứ?”

 

“Ta mà sợ à?” Tiểu Bạch cười khẽ, “Chuyện đời gì mà ta chưa từng thấy qua? Chút cảnh tượng nhỏ này mà dọa được ta sao?”

 

“Vậy thì còn tạm được.”

 

Tiểu Hắc bĩu môi, hiển nhiên rất hài lòng với câu trả lời của Tiểu Bạch.

 

Bộ lông vốn mềm mượt của Bạch Sư lúc này đã dựng lên vài phần, đôi mắt cảnh giác nhìn xung quanh, đây là phản ứng tự nhiên của nó khi cảm nhận được nguy hiểm.

 

Cảm nhận được sự thay đổi của Bạch Sư, Bách Lý Hồng Trang vuốt ve bộ lông của nó, giúp nó an tâm hơn.

 

Nàng cũng có thể cảm nhận được bầu không khí không tầm thường đó, nhưng, nàng không hề sợ hãi.

 

Đế Bắc Thần nắm lấy tay Bách Lý Hồng Trang, cười nhạt nói: “Sẽ không sao đâu.”

 

Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu, Đế Bắc Thần luôn có thể khiến nàng an tâm.