13
Cuối cùng nhờ Tống Doanh Nguyệt đưa cha hờ đến cứu ta ra ngoài.
Thái y đến trị thương cho ta nói vết thương của ta được xử lý rất tốt, không có vấn đề gì lớn đâu, chỉ cần nằm yên nghỉ ngơi một khoảng thời gian là khỏi.
Tiễn thái y rời đi, cha hờ cứng mặt nhìn ta: "Chuyện này không phải vô tình bất ngờ đâu con."
Ta gật đầu: "Con nhận ra rồi."
Buổi đi săn mùa thu tiến hành trong bãi săn của hoàng tộc, theo lý thuyết, ngoại trừ một số ít con mồi hung dữ ra thì không có nguy hiểm gì khác.
Cộng thêm thời tiết mấy ngày nay cũng đẹp, tuy thỉnh thoảng có mưa, nhưng cũng chỉ toàn mưa nhỏ lác đác, không đến nỗi khiến đất mềm ra, khiến đá lớn sạt lở.
Cho nên khả năng lớn nhất là có ngươi cố tình làm chuyện này.
"Là nhị hoàng tử." Mặt cha hờ đen hơn mực, "Thế mà hắn không dám dè chừng cái gì, sớm tinh mơ đã phái người đến đe lão phu, dù không nói toẹt ra, nhưng xác định chắc chắn là chuyện hắn làm."
"Này là hắn muốn dùng tính mạng của con, ép ta chớ có đối nghịch với hắn."
Ta xoa giữa chân mày, đã biết nhị hoàng tử chẳng phải kẻ rộng lượng gì từ lâu, nhưng thật lòng không tưởng lại hẹp lòng hẹp dạ thành ra vậy.
Nghĩ hẳn ngày đó ta khước từ lời khuyên của Bùi Tranh, cũng là trở mặt hẳn với nhị hoàng tử.
Có điều...
Ta nhếch môi: "Có qua có lại, nếu nhị hoàng tử đã chuẩn bị cho chúng ta một phần quà lớn như vậy, thế chúng ta cũng phải chuẩn bị trả lại quà mới đúng."
Ta chống mắt lên xem, là nhị hoàng tử bày mưu tính kế đỉnh, hay là cốt truyện ta thuộc ràu ràu đỉnh hơn nhé.
Chưa được nửa tháng, một bí mật lớn từ trong cung truyền khắp phố phường.
Lời đồn nói ngũ hoàng tử c.h.ế.t non của bệ hạ, thật ra chính là kẻ thất bại đầu tiên trong trận chiến tranh giành ngôi báu.
Cái c.h.ế.t của ngũ hoàng tử không phải bẩm sinh đã yếu kém thuật sống trong cung, mà bị đầu độc từ trong bụng mẹ.
Lời đồn vừa xuất hiện, nơi được dân chúng để ý đến nhất chính là phủ nhị hoàng tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/minh-nguyet-kieu-kieu/chuong-10.html.]
Giang nam thương nhớ tình ai
Ngoài gã ra, bệ hạ có năm đứa con trai, đại hoàng tử và tam hoàng tử tầm thường hơn cả bình thường, nên trước khi ngũ hoàng tử sinh ra, đã nhận đất phong, nhiều năm qua luôn sống trong yên phận.
Còn tứ hoàng tử từ khi bảy tuổi đã mắc bệnh không khỏi nổi, có thái y thẳng thắng tuyên bố hắn không sống được quá hai mươi tuổi.
Cho nên ngay khi mẫu phi của ngũ hoàng tử có thai, bệ hạ đã rất chú tâm đến đứa con này.
Nhưng trời không chiều lòng người, ngũ hoàng tử đẻ ra chưa được ba ngày đã chết.
Từ nay về sau, hậu cung mãi không sinh ra một đứa trẻ mới nào.
Trẻ con c.h.ế.t non vốn là chuyện bình thường.
Huống chi lúc ngũ hoàng tử sinh ra cũng không khỏe mạnh lắm, cho nên lúc trước ai cũng nghĩ là ngũ hoàng tử trời sinh yểu mệnh.
Nhưng hiện giờ, tin tức trong thành truyền đi không có tri giác, truyền đi rất nhanh, không thể không khiến người ta sinh nghi.
Nếu đúng là ngũ hoàng tử bị người ta hạ độc chết, thế kẻ được lợi lớn nhất ở đây, chắc chắn là nhị hoàng tử có cơ thể khoẻ mạnh, tài học khá nổi bật kia.
Chứng kiến lời đồn ngày một nghiêm trọng, sắp sửa lay chuyển danh dự của hoàng tộc, vì để an dân tâm, đủ loại quan lại thượng thư cầu xin bệ hạ tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của ngũ hoàng tử.
Tuy nhị hoàng tử luôn lấy chứng cứ chứng minh bản thân trong sạch ra thề thốt với bệ hạ.
Bệ hạ vẫn hạ chỉ, lệnh Đại Lý khanh tự đích thân giám sát điều tra phá án.
Trong cung chỉ bỗng chốc thôi đã khiến người người đứng ngồi không yên, sợ bị hắt bát nước bẩn này lên người mình.
Nhị hoàng tử vì đối phó với những lời chất vấn và buộc tội của đám quan viên kéo đến ầm ầm, tất bận đến nỗi sứt đầu mẻ trán.
Ngay lúc náo nhiệt nhất này, một tin tức khác không người để ý bắt đầu mon men tràn ra đường phố.
Người con gái Bùi tướng quân đưa về từ biên quan bỗng biến mất không một tiếng động, Bùi tướng quân như phát điên lật tung cả thành lên tìm người.
Nghe tin tức từ miệng thủ hạ tuôn ra không ngừng, ta tiếp tục thành thơi sung sướng cho cá ăn, ngắm hoa ở trong phủ.
Mồi cá vừa rải vào trong hồ, vô số con cá vùng vẫy tranh mồi, mặt hồ trong thoáng chốc không làm sao yên được.
"Ầm ĩ hết lên đi, càng ầm ĩ thì câu chuyện nó mới càng trở nên đặc sắc."