Mộc Ca đứng trên đỉnh mái nhà, ánh trăng lạnh lẽo rọi xuống thân ảnh cô độc của y. Cổ Mộc Kiếm trong tay vẫn còn vương vấn chút tà khí của Huyết Kiếm Tà Xương, như một vết sẹo đau đớn không thể xóa nhòa.
Bỗng, một luồng Tiên Quang hùng hậu rọi tới, bao vây Phủ đệ Tiên Môn. Hàng chục kiếm tu mặc áo trắng, thêu hình mây lành, xuất hiện như những vị thần giám sát. Họ là đệ t.ử tinh anh của Thanh Vân Phái – môn phái tu tiên danh tiếng nhất vùng.
Người dẫn đầu là một lão giả râu tóc bạc phơ, khuôn mặt nghiêm nghị, chính là ,Chưởng môn Thanh Vân, Phù Sinh Chân Nhân.
Kẻ kia, ngươi là ai? Dám xâm nhập phủ đệ Tiên Môn, thông đồng với Ma Nữ Tà Xương cướp đi Linh Thạch Hộ Mệnh?Phù Sinh Chân Nhân gầm lên, giọng nói vang vọng như sấm sét.
Mộc Ca khẽ nhíu mày. Y biết, mọi lời giải thích lúc này đều vô nghĩa. Tà khí của Lộc Nhan quá mạnh, và cảnh y giao chiến với nàng hẳn đã bị hiểu lầm thành thông đồng.
Vãn bối là Dương Mộc Ca, ta đến đây để ngăn cản Ma Nữ kia. Ta không thông đồng với nàng ta.Mộc Ca cố gắng giải thích.
> Phù Sinh Chân Nhân cười khẩy, giọng đầy khinh miệt: Ngăn cản? Ngươi thân mang Tiên Cốt lại dùng Mộc Linh Chi Pháp ,để phong ấn, chẳng phải là giúp nàng ta trốn thoát sao? Lại còn dám dùng kiếm khí của Tiên Môn đối phó với người của mình! Hơn nữa, ta cảm nhận được một luồng,Thanh Long Chi Lực, cực mạnh từ ngươi. Ngươi chính là hậu duệ của ,Cổ Tiên Tộc, tà ác bị trục xuất năm xưa! Thật là một con Ma Nhân đội lốt Tiên Môn! Bắt lấy hắn!
Tiên Môn đệ t.ử lập tức xông lên, kiếm quang rực rỡ như sao băng. Mộc Ca đau đớn. Từ bỏ những năm tháng tu luyện khổ cực, y chỉ muốn tìm lại Lộc Nhan và báo thù, nhưng giờ đây, y lại bị chính phe Tiên Môn coi là tà ma phản đồ!
Mộc Ca buộc phải rút kiếm chống trả. Y vận dụng kiếm pháp, mỗi nhát kiếm đều mang theo sức mạnh Mộc Linh, uyển chuyển và mạnh mẽ. Y chỉ thủ không công, không muốn làm tổn thương bất cứ ai, nhưng sự nghi ngờ của Tiên Môn quá lớn, họ coi y là đại địch.
Trong cơn hỗn chiến, Mộc Ca bị một đạo **Lôi Pháp** đ.á.n.h trúng, phun ra một ngụm m.á.u tươi. Y biết, nếu cứ tiếp tục ở lại, Tiên Cốt trong cơ thể sẽ bị bại lộ hoàn toàn, và y sẽ không thể thoát thân.
Nhờ vào khả năng di chuyển linh hoạt của Mộc Linh Chi Lực, Mộc Ca dùng một chiêu **"Mộc Ẩn Thuật"** cuối cùng, ẩn mình vào rừng sâu, trốn thoát khỏi vòng vây của Thanh Vân Phái, mang theo vết thương và nỗi đau đớn tột cùng: **Y giờ đây đã trở thành kẻ thù chung của cả Tiên Môn và Ma Giới.**
Cùng lúc đó, tại **Ma Điện Âm U** sâu thẳm trong Ma Vực.
**Tà Xương** quỳ gối trước một chiếc **Bệ Đá Huyết Hồng**, nơi một thân ảnh cao lớn, chìm trong màn sương đen kịt đang ngự trị – đó chính là **Ma Tôn** tối thượng.
Nàng dâng Linh Thạch Hộ Mệnh vừa cướp được, nhưng trong lòng vẫn còn vương vấn hình ảnh Mộc Ca.
> *“Sư Tôn, Linh Thạch đã được mang về.”* Giọng nàng lạnh lẽo, nhưng hơi run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ma Tôn cười rộ lên một tiếng rùng rợn: *"Ngươi làm tốt lắm, **Nhan nhi** của ta. Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ mà không bị cái tên Dương Mộc Ca kia lay động. Nhưng... ta cảm nhận được sự d.a.o động trong tâm trí ngươi. Ngươi còn nhớ đến hắn sao?"*
Ngọc Đinh Đang
Tà Xương vội vàng cúi đầu, sát khí bùng lên: *"Đệ t.ử chỉ nhớ đến mối thù huyết hải thâm cừu! Hắn là cốt nhục của kẻ đã hủy hoại Phụ mẫu đệ tử! Hắn là **đích tử** của Ma Nhân Dương Mộc Phụ! Đệ t.ử hận không thể lột da xẻ thịt hắn!"*
Ma Tôn vuốt ve mái tóc đen nhánh của Tà Xương, giọng nói đầy dụ hoặc: *"Tốt. Hận thù là Ma lực mạnh mẽ nhất. Hắn thân mang **Thanh Long Tiên Cốt**, nếu không bị tiêu diệt, sẽ là trở ngại lớn nhất của ta. Ngươi... phải mạnh mẽ hơn nữa."*
Hắn ta đặt tay lên trán Tà Xương, truyền vào nàng một luồng **Ma Khí Thuần Hắc** cực đại.
> *"Ngươi mang trong mình dòng m.á.u **Huyết Phượng** cao quý của Cổ Tiên Tộc, lại hấp thụ **Ma Hồn** của ta. Chỉ có **Hận Thù** mới là thứ bảo vệ ngươi. Hãy để Ma lực nuốt chửng những ký ức hạnh phúc giả tạo kia. Ngươi phải mạnh mẽ lên, để chính tay ngươi... **g.i.ế.c c.h.ế.t người mà ngươi hận nhất**."*
Linh hồn Tà Xương đau đớn tột cùng. Trong khoảnh khắc, hình ảnh Mộc Ca ca ôm mình dưới gốc cây cổ thụ, hứa hẹn sẽ bảo vệ nàng trọn đời, bị ngọn lửa hận thù của Ma Tôn đốt cháy thành tro bụi.
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt không còn chút tình cảm nào, chỉ còn sự lạnh lẽo của Ma giới. Nàng đã hoàn toàn bị Ma Tôn chế ngự, hận thù trở thành niềm tin duy nhất.
> *"Đa tạ Sư Tôn khai thị. Đệ t.ử xin thề, dùng Huyết Kiếm này, **tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Dương Mộc Ca!**"*
Mộc Ca lang thang trong rừng sâu, vết thương thể xác không sánh bằng nỗi đau trong tâm can. Y giờ đây không còn là Thiếu Niên Kiếm Khách danh tiếng, mà là **Ma Nhân bị truy nã**.
Tà Xương ngồi trong Ma Điện, luyện hóa Ma Khí. Nàng không còn là Lộc Nhan hiền lành, mà là **Ma Nữ Tà Xương** lạnh lùng, chỉ còn sống vì mục đích báo thù.
Mộc Ca đã trốn thoát khỏi vòng vây của Thanh Vân Phái, y lẩn trốn trong khu rừng rậm rạp phía Tây. Vết thương do Lôi Pháp của Phù Sinh Chân Nhân gây ra không nghiêm trọng, nhưng sự tổn thương trong tâm hồn lại vô cùng sâu sắc.
"Hóa ra... ta là hậu duệ của Cổ Tiên Tộc bị trục xuất. Cha nuôi ta là Dương Phụ... y lại là Ma Nhân, hay là kẻ bị hại? Lộc Nhan... nàng thực sự hận ta đến thế sao?"
Mộc Ca lấy ra chiếc Hộp Ngọc, ngón tay vuốt nhẹ lên chữ "Lộc" trên ngọc bội. Ký ức về thôn Cát Sơn ùa về, khiến trái tim y đau đớn như bị hàng ngàn mũi kim đ.â.m xuyên.
Y biết, muốn minh oan, muốn cứu Lộc Nhan, y phải tìm ra sự thật về Cổ Tiên Tộc. Điểm đến duy nhất: Cổ Tông Vân Hải, nơi được nhắc đến trong phong thư của Dương Phụ.
Cổ Tông Vân Hải nằm ở biên giới phía Tây Bắc, ẩn mình trong những tầng mây mù vĩnh cửu. Đó là một hành trình dài và nguy hiểm.
Trên đường đi, Mộc Ca quyết định thay đổi dung mạo, dùng thuật pháp che giấu Tiên Cốt và Ma khí sót lại trên người, biến mình thành một lãng khách bình thường, chuyên hành hiệp trượng nghĩa.
Y đi ngang qua một thôn trấn nhỏ. Bầu không khí nơi đây u ám, đầy rẫy sự sợ hãi. Mộc Ca nghe được những lời đồn đại kinh hoàng:
"Lại là nàng ta! Ma Nữ Tà Xương kia đã xuất hiện. Nàng ta chỉ g.i.ế.c những kẻ có chức sắc của Tiên Môn và gia quyến của họ! Không, nàng ta còn khủng khiếp hơn! Nàng ta g.i.ế.c cả những người vô tội, những kẻ từng cười nhạo, khinh miệt nàng! Thật sự là Tà Xương Ma Nữ, không còn chút nhân tính!"
"Nghe nói, nàng ta dùng Huyết Chú để biến kẻ thù thành tượng đá, rồi thiêu hủy bằng Hắc Hỏa. Quá tàn độc!"