Mộc Ca Ký

Chương 2



Sáu năm miệt mài tu luyện, Mộc Ca đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ Sơ Kỳ, nhưng những bí mật về thân thế của y vẫn còn là một bức màn mờ mịt.

Trong một lần diệt trừ Yêu thú cổ xưa, Mộc Ca tìm thấy một chiếc Hộp Ngọc bị chôn vùi trong huyệt động. Bên trong, có một phong thư và một miếng ngọc bội.

Phong thư được viết bằng một loại cổ ngữ, chỉ có Thiên Thư của y mới dịch được.

Nội dung thư: Mộc Ca nhi, khi con đọc được những dòng này, có lẽ ta đã không còn trên đời. Con không phải cốt nhục ruột thịt của ta. Con là hậu duệ cuối cùng của Cổ Tiên Tộc, một tộc đã bị Thượng Giới trục xuất vì nắm giữ Thanh Long Chi Lực. Để bảo vệ con khỏi sự truy đuổi của Tiên Môn và Ma Giới, ta và Mẫu thân con ,người được phái xuống để bảo vệ con, đã dùng thuật pháp phong ấn Thanh Long Tiên Cốt trong thân thể con. Vụ hỏa hoạn ở thôn Cát Sơn... đó là Tiên Môn phái người đến ám sát, nhưng đã bị một Ma Tộc cường đại hơn chặn đứng và lợi dụng Hắc Hỏa để tiêu hủy chứng cứ. Con đường phía trước đầy hung hiểm, con hãy tìm về Cổ Tông Vân Hải để tìm kiếm sự thật và nguồn cội của mình.

Mộc Ca chấn động. Y không phải con ruột của Dương Phụ đã mất, và gia đình y vốn không phải nông dân tầm thường. Y là người mang dòng m.á.u Tiên Tộc bị nguyền rủa, và cái c.h.ế.t của Phụ mẫu y không phải do một người điên, mà là cuộc chiến âm thầm giữa Tiên và Ma!

Miếng Ngọc Bội trong hộp có khắc một chữ "Lộc" nhỏ. Nó không phải của Mộc Ca, mà là một nửa của một cặp ngọc bội. Nửa còn lại, y chợt nhớ, Lộc Nhan đã đeo trên cổ từ thuở bé.

Lá thư thứ hai (được giấu dưới đáy hộp): Đứa trẻ nhà họ Lộc, là cốt nhục của tộc trưởng Cổ Tiên Tộc đời trước. Huyết mạch của nó quý giá hơn con. Ta đã che giấu sự thật này để bảo vệ nó. Con bé có thể là chìa khóa... hoặc là mồi nhử cho tất cả.

Mộc Ca hiểu ra: Lộc Nhan cũng mang trong mình dòng m.á.u Cổ Tiên Tộc. Nàng là mục tiêu chính của cả Tiên và Ma. Và nàng đã chứng kiến toàn bộ bi kịch.

Mối nghi ngờ về nữ t.ử Ma tộc kia dần biến thành nỗi sợ hãi tột cùng trong lòng Mộc Ca.

Sau sáu năm tu luyện và truy tìm, Mộc Ca, giờ đã là một tu sĩ trẻ có tiếng ở cảnh giới Kim Đan Trung Kỳ, biệt danh là "Thanh Mộc Kiếm Khách", đã đặt chân đến Ma Vực.

Tại Ma Vực, y nghe tin về một "Tà Xương Ma Nữ" đang mưu đồ đột nhập vào một Phủ đệ của Tiên Môn để cướp đi một Linh Thạch Hộ Mệnh, tương truyền có khả năng chữa trị mọi thương tích và giải trừ tà chú.

Mộc Ca quyết định theo dõi. Linh Thạch Hộ Mệnh này, y tin rằng, có thể dùng để chữa trị vết thương trên dung nhan Lộc Nhan và làm thức tỉnh tâm trí nàng.

Đêm hôm ấy, trong màn sương mờ ảo của Phủ đệ Tiên Môn, Mộc Ca đã gặp lại Lộc Nhan.

Tiểu cô nương mười hai tuổi ngày nào giờ đây đã trở thành một nữ t.ử trưởng thành, khoác lên mình bộ Hắc Bào thêu hoa văn máu. Gương mặt nàng bị hủy hoại, phải che bằng một chiếc Mặt Nạ Bạc lạnh lẽo. Ánh mắt lộ ra sau mặt nạ chứa đầy sự oán hận và tà khí Ma Giới nồng đậm.

Nàng đứng trên mái ngói, tay cầm một thanh Huyết Kiếm sắc lạnh.

Mộc Ca run rẩy cất tiếng: "Lộc Nhan... là muội sao? Mộc Ca ca đây..."

Nữ t.ử Ma Tộc kia quay đầu lại, giọng nói lạnh lẽo, khàn đặc, không còn sự trong trẻo ngày xưa.

"Dương Mộc Ca." Nàng gọi tên y như gọi một kẻ thù không đội trời chung. "Ngươi dám gọi tên ta sao? Kẻ đã bị Hắc Hỏa thiêu hủy cả thôn, kẻ đã khiến Phụ mẫu ta c.h.ế.t thảm!"

Mộc Ca đau đớn: "Không phải ta! Lộc Nhan, đó là Hắc Hỏa của Ma Tộc! Ta đang truy tìm kẻ đứng sau tất cả!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lộc Nhan cười khẩy, tiếng cười nghe như tiếng chuông vỡ vụn.

"Tìm kẻ đứng sau? Ngươi nghĩ ta là một hài t.ử ngây thơ sao, Mộc Ca? Ta đã nhìn thấy rõ ràng! Phụ thân ngươi, Dương Mộc Phụ, chính là kẻ đã bùng phát Hắc Hỏa. Hắn là một Ma Nhân ẩn mình trong nhân tộc! Ngươi là cốt nhục của hắn, mang trong mình dòng m.á.u tà ác! Ngươi cũng sẽ như hắn!"

Nàng giơ Huyết Kiếm lên, mũi kiếm nhắm thẳng vào trái tim Mộc Ca. Ma khí cuồn cuộn tỏa ra từ thân thể nàng, hoàn toàn đối lập với tiên cốt của Mộc Ca.

"Đừng gọi ta là Lộc Nhan. Ta là Tà Xương Ma Nữ của Ma Giới. Mục đích duy nhất của ta là báo thù cho Phụ mẫu, và g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi! Trả lại mối nợ m.á.u của thôn Cát Sơn!"

Mộc Ca đau đớn tột cùng, không muốn tin vào sự thật này. Nhưng ánh mắt thù hận và ma khí trên thân Lộc Nhan là không thể chối cãi.

"Lộc Nhan! Ta sẽ không ra tay với muội! Hãy tỉnh táo lại đi!" Mộc Ca rút Cổ Mộc Kiếm, nhưng chỉ dùng kiếm khí để phòng thủ, không hề có ý đồ làm tổn thương nàng.

Lộc Nhan không chút do dự, lao vào Mộc Ca như một cơn lốc hủy diệt. Huyết Kiếm của nàng mang theo sát khí kinh hoàng, mỗi chiêu đều nhằm vào yếu huyệt.

"Không đ.á.n.h ta? Sợ làm bẩn tay ngươi sao, Tu Tiên Cốt ư ? Ngươi luôn là kẻ giả nhân giả nghĩa! Ngày xưa giả vờ thân thiết để dò xét Phụ mẫu ta, bây giờ giả vờ lương thiện để tránh tội! C.h.ế.t đi!"

Trong cuộc giao chiến, Tàn Nhan để lộ ra một Ấn Ký Ma Tộc trên cổ tay. Đó là Ấn ký "Phệ Hồn", dấu hiệu của những kẻ đã bị Ma Tộc tẩy não và truyền thụ Ma pháp cực độ.

Mộc Ca chợt hiểu ra: Lộc Nhan đã bị Ma Tộc lợi dụng và khống chế!

Y quyết định không thể tiếp tục né tránh. Y vận dụng Thanh Long Chi Lực, khiến Cổ Mộc Kiếm hóa thành một thanh Lục Kiếm phát sáng rực rỡ, áp chế Ma khí.

Tiên – Ma giao chiến trên mái nhà, tiên quang và tà hỏa đan xen. Sức mạnh của hai người đều kinh thiên động địa. Nhưng Mộc Ca không nỡ ra tay, chỉ tìm cách phong ấn Lộc Nhan.

Mộc Ca dùng một chiêu "Mộc Linh Trói Buộc", một kết giới từ cây cối và linh lực bao bọc lấy Lộc Nhan.

"Lộc Nhan, ta nhất định sẽ tìm ra sự thật về cái c.h.ế.t của Phụ mẫu chúng ta. Ta thề, ta sẽ giải thoát muội khỏi Ma Tộc! Xin muội, hãy tin ta một lần!"

Lộc Nhan bị trói buộc, nhưng ánh mắt vẫn đầy thù hận. Nàng nghiến răng, dùng Huyết Chú đốt cháy kết giới, nhưng trước khi thoát ra, nàng ném về phía Mộc Ca một lời nguyền độc địa:

"Tin ngươi? Ta thà tin vào quỷ dữ! Ngươi là tai họa của ta! Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi, Dương Mộc Ca! Mộc Ca, ta đã mất đi tất cả vì ngươi. Ngươi hãy chờ xem, ta sẽ khiến ngươi nếm trải cảm giác bị phản bội, bị mất đi người thân!"

Nói rồi, Lộc Nhan biến mất trong màn đêm đen kịt, mang theo Linh Thạch Hộ Mệnh. Mộc Ca đứng đó, thân thể run rẩy, trong lòng là một vết thương sâu hoắm và nỗi đau không thể diễn tả.

Thanh mai trúc mã đã tương tàn. Tiên và Ma đã đối đầu. Mối tình đầu êm đềm đã hóa thành mối hận thù không đội trời chung.

 

Ngọc Đinh Đang