Mối Hôn Sự Bán Chịu Dao
Liễu Tân Nguyệt đảo tròn mắt, quay người sang, chìa ngón tay trắng nõn thon dài về phía ta:
"Muốn muội về cũng được thôi, nó phải quỳ xuống dập đầu ba cái cho muội."
"Muội là chủ mẫu, nó là thiếp, dập đầu cho muội thì có gì là không được chứ?"
Tạ Minh Xuyên thoáng do dự, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp với Liễu Tân Nguyệt.
Vẫn như mọi khi, chẳng có gì thay đổi.
"Tống Thanh Thư, nàng dâng trà cho chủ mẫu đi."
Đôi mày đang nhíu chặt của Liễu Tân Nguyệt giãn ra, ánh mắt khóe mày đều lộ vẻ đắc thắng.
Nàng ta vênh váo ngồi xuống ghế, liếc mắt ra hiệu cho nha hoàn đi rót trà.
Chén trà nóng bỏng nhanh chóng được bưng tới, hơi nóng vẫn còn bốc lên nghi ngút.
Ta vẫn đứng thẳng lưng ở bên cạnh, vẻ mặt dửng dưng.
Cơn giận vừa mới nguôi đi của Liễu Tân Nguyệt lại bùng lên.
Nàng ta không nén nổi cơn tức nữa, đứng bật dậy đi tới trước mặt ta, giơ tay định tát vào mặt ta.
"Tiện nhân!"
"Á!"
Tiếng hét thất thanh vang vọng trong phòng.
Liễu Tân Nguyệt đột nhiên ôm chặt lấy người, mặt cắt không còn giọt máu, toàn thân run b.ắ.n lên:
"Đau, đau quá!"
Ta quay sang Tạ Minh Xuyên đang ngơ ngác không hiểu gì, tỏ vẻ vô tội xua tay:
"Ta có chạm vào nàng ta đâu."
15、
Tạ Minh Xuyên mím môi, đôi mắt phượng xinh đẹp lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn:
"Được rồi Tân Nguyệt, đừng làm loạn nữa."
Liễu Tân Nguyệt mặc kệ hắn, tiếng la hét càng lúc càng thảm thiết.
"Cứu mạng! Có sâu bọ, có sâu bọ đang cắn ta!"
"Đau c.h.ế.t mất!"
"Biểu ca, là Tống Thanh Thư! Chắc chắn là con tiện nhân Tống Thanh Thư đó hạ độc hại muội!"
Nghe nàng ta nói vậy, đến cả nha hoàn Thạch Lựu cũng thấy hơi chướng tai gai mắt.
Thạch Lựu lúng túng liếc Tạ Minh Xuyên một cái, rồi bước lên cố ngăn Liễu Tân Nguyệt lại:
"Phu nhân, thiếu gia đang nhìn kìa..."
Thấy mọi người không ai tin mình, Liễu Tân Nguyệt càng kích động hơn.
Nàng ta vừa la hét vừa điên cuồng xé rách bộ giá y đỏ rực, tinh xảo lộng lẫy trên người:
"Trên áo này có sâu! Nhiều sâu lắm!"
Nàng ta trợn mắt kinh hoàng, như thể đang chạm phải thứ gì đó vô cùng khủng khiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chỉ tiếc là, những người còn lại chẳng ai tin nàng ta.
Tạ Minh Xuyên thấy nàng ta làm loạn đến mức này, vừa tức giận vừa bực bội:
"Tân Nguyệt, đủ rồi đấy!"
"Từng đứa một đứng đực ra đấy làm gì? Còn không mau đưa phu nhân về phòng!"
Chuyện này, đúng là bọn họ đã đổ oan cho Liễu Tân Nguyệt rồi.
Giờ Tý đã điểm, bộ giá y kia đã biến thành áo cưới ma.
Liễu Tân Nguyệt mặc nó trên người, sẽ phải chịu nỗi đau như bị ăn xương gặm thịt, quả thật có cảm giác như bị sâu bọ cắn xé.
Hơn nữa, bộ giá y này một khi đã mặc lên người, sẽ dính chặt vào da thịt.
Muốn cởi được bộ giá y này, trừ phi phải lột đi cả một lớp da thịt.
Ai bảo nàng ta cứ thích mặc áo cưới của người khác làm gì?
Đã mặc vào rồi, thì cứ mặc luôn đi.
16、
Liễu Tân Nguyệt vốn là lá ngọc cành vàng, từ nhỏ đến lớn chưa từng trầy da tróc vảy, làm sao chịu nổi cơn đau thấu xương này.
Cơn đau khủng khiếp từ lâu đã đánh gục lý trí của nàng ta.
Giờ đây trong đầu nàng ta chỉ còn một ý niệm duy nhất, đó là phải cởi bằng được bộ giá y đáng nguyền rủa này ra.
Thạch Lựu cố lao đến ôm lấy nàng ta, nhưng căn bản không giữ nổi.
Liễu Tân Nguyệt lúc này đã phát điên, sức lực vô cùng lớn, nàng ta vừa la hét vừa điên cuồng xé toạc quần áo trên người.
Ngày thường nàng ta thích sơn móng tay đỏ, bộ móng tay được nuôi vừa dài vừa nhọn.
Bình thường, để giữ gìn bộ móng tay xinh đẹp này, nàng ta đã tốn không biết bao nhiêu công sức.
Chỉ là lúc này đây, bộ móng tay đó lại hại c.h.ế.t nàng ta rồi.
Nàng ta vừa gào thét vừa cào cấu quần áo trên người, móng tay dài ngoằng đ.â.m sâu vào da thịt.
Mỗi lần giật xuống một mảnh vải, là kéo theo cả một mảng da thịt đầm đìa máu.
Trong phút chốc, người ta không thể phân biệt nổi, màu đỏ tươi kia rốt cuộc là máu, hay là màu của giá y.
Tất cả mọi người trong phòng đều c.h.ế.t khiếp trước cảnh tượng kinh hoàng này.
Đến lúc này, kẻ ngốc đến mấy cũng nhận ra có chuyện chẳng lành.
Mấy nha hoàn sợ đến mức vừa hét toáng lên vừa lùi lại phía sau, không một ai dám xông lên ngăn cản.
"Tân Nguyệt! Tân Nguyệt nàng sao thế?"
"Mau! Mau đi mời đại phu!"
Tạ Minh Xuyên vừa sốt ruột vừa tức giận, quay sang đạp thẳng vào người Thạch Lựu đang lùi lại bên cạnh:
"Lũ ăn hại! Thiếu phu nhân mà có mệnh hệ gì, ta lột da hết đám các ngươi!"
Đám nha hoàn bà v.ú lúc này mới như bừng tỉnh khỏi cơn mê, vội vàng xông lên giữ chặt Liễu Tân Nguyệt.
Náo nhiệt thật đấy, còn hay hơn cả tiết mục náo động phòng gấp trăm lần.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com