Mọi người nhìn chăm chú hai vị khách mời mới, thầm nghĩ trong lòng:
Bọn họ rốt cuộc có lai lịch lớn cỡ nào mà vừa hay Mã Hóa Long và Sa Ảnh Nhi rút lui, đã ngay lập tức thế chỗ được?
“Hahahaha——”
“Các bạn đoán xem tôi là ai?”
Nam khách mời khoác áo choàng đen, đeo mặt nạ hình mèo chạy tới, vừa chạy vừa vẫy tay:
“Đoán đúng cũng không có thưởng đâu nhé!”
Mọi người:
…
Chán c.h.ế.t đi được…
Nam mặt mèo chạy tới trước mặt mọi người, liếc trái liếc phải:
“Tiểu Chỉ điên đâu rồi? Cô ấy chưa dậy à?”
Mọi người nhìn về phía sau lưng hắn.
Mắt hắn mọc ở chỗ nào vậy?
“Tiểu Chỉ——”
Hắn chụm tay quanh miệng, hét lớn,
“Cô ở đâu? Tôi đến thăm cô đây!”
“Tôi ở đây.”
Giọng Phong Chỉ vang lên sau lưng hắn.
“Anh tìm tôi có chuyện gì không?”
“Tiểu Chỉ."
Nam mặt mèo quay đầu lại, đôi mắt ngập tràn vui sướng:
“5555, cuối cùng tôi cũng gặp được cô rồi!”
Nói rồi, dang hai tay lao tới ôm Phong Chỉ.
Phong Chỉ né sang phải.
Nam mặt mèo ôm trúng… Lý Cửu đang đứng phía sau cô.
Vì hai người cao gần bằng nhau, nên…
Môi của nam mặt mèo đập thẳng vào môi của Lý Cửu…
Mọi người ôm mặt.
Thật là…
Không nỡ nhìn…
Thảm khốc tận cùng…
Hạt Dẻ Rang Đường
Bi kịch của cuộc đời…
“Phì! Phì phì phì——”
“Ọe! Ọe ọe ọe——”
Nam mặt mèo và Lý Cửu cùng lúc đẩy nhau ra, quay lưng đi.
Một người lấy khăn tay ra sức lau miệng.
Một người thì nôn khan về phía mặt đất.
Phong Chỉ khoanh tay sau lưng, nhìn hắn:
“Anh tìm tôi làm gì?”
Nam mặt mèo định nói gì đó…
Thì Hồng Thiếu lên tiếng:
“Khoan đã, khoan đã!”
“Mời hai vị khách mời mới bước ra, đồng thời tháo mặt nạ, để mọi người được biết hai vị rốt cuộc là ai!”
“Tôi tin danh tính của hai người chắc chắn sẽ khiến mọi người phải bất ngờ…”
Dù chỉ cách vài mét, nam mặt mèo vẫn vừa đi vừa ngoái lại nhìn Phong Chỉ đầy lưu luyến.
Khi hắn và cô gái đeo mặt nạ người ngoài hành tinh đứng cạnh nhau.
Hồng Thiếu bắt đầu đếm:
“1, 2, 3…”
“Tháo mặt nạ!”
Cả hai cùng lúc tháo mặt nạ, vẫy tay chào mọi người.
“Hahaha, tôi là Phong Hầu, mọi người không ngờ tới chứ gì?”
“Xin chào mọi người, tôi là Mai Tư Nặc."
Vừa nói xong, cả hai đều sững sờ, nhìn đối phương, cùng hét lên:
“Phong Hầu!?”
“Mai Tư Nặc!? Là thật sự là cô? Cô còn dám xuất hiện trước mặt chúng tôi!?”
Phong Hầu kích động, giơ mặt nạ mèo trong tay lên, ném thẳng về phía Mai Tư Nặc:
“Đồ trà xanh bạch liên, con của tiểu tam! Cô ăn ở nhà tôi bao nhiêu năm, hưởng thụ miễn phí, mà hết lần này đến lần khác hại chúng tôi, đúng là lòng lang dạ thú, không biết xấu hổ!”
Mai Tư Nặc cũng bị chọc tức, vung mặt nạ người ngoài hành tinh lên đập thẳng vào mặt nạ mèo của hắn, vừa đập vừa mắng:
“Lòng lang dạ thú là nhà mấy người thì có!”
“Tôi đâu có xin các người nuôi tôi, là các người tự ý nhận nuôi tôi đấy chứ!”
“Tôi sống với các người suốt tám năm, còn lâu hơn cái con điên kia, vậy mà em ruột của các người vừa về, lập tức trở mặt với tôi…”
“Cô im miệng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Phong Hầu quát lớn:
“Cô đâu phải do ba chúng tôi nhận nuôi! Cũng không phải chúng tôi đề nghị nhận nuôi cô!”
“Lúc bố tôi và con tiểu tam kia nhận nuôi cô, ba anh emchúng tôi đang đi du học nước ngoài, hoàn toàn không biết gì hết!”
“Chúng tôi vừa về đến nhà, thì cô đã nhập hộ khẩu nhà tôi, ở nhà tôi cả nửa tháng, còn… còn dọn vào phòng của Tiểu Chỉ nữa…”
Mọi người tại hiện trường:…
Tổ sản xuất đúng là “chơi lớn” thật…
Vậy mà cũng mời được hai “hung thần” này tới chương trình…
Chuyện này mà không lên top hot search mới lạ!
Nhưng đúng là quá kích thích, đến cả khách mời cũng nghe đến mê mẩn.
Khán giả xem livestream sau khi bất ngờ xong thì bắt đầu hả hê:
[Cãi nhau rồi! Vừa gặp mặt đã cãi nhau! Quá kích thích! Quá buồn cười! Mọi người đi ngang đừng lướt qua!]
[Chỉ cãi nhau thôi thì chưa đủ! Mau đánh nhau đi! Đừng có kiểu con nít vung mặt nạ, phải như chiến binh quật nhau bằng chai rượu, bằng ghế, đánh đến đổ m.á.u mới đã!]
[Các người phải bóc ra thêm nhiều drama nhà giàu và bê bối hào môn nữa! Tôi vì chương trình này mà bỏ qua leo núi suốt cả kỳ nghỉ đó!]
Tại hiện trường.
“Nếu các anh không hài lòng tôi đến vậy, tại sao không đuổi tôi đi từ đầu?”
Mai Tư Nặc gào lên giận dữ:
“Nhà họ Phong trọng nam khinh nữ, dù bố ruột của các anh là loại rác rưởi cỡ nào thì vẫn xem các anh là người thừa kế chính thống, dốc lòng bồi dưỡng.”
“Nếu các anh phản đối kịch liệt, tôi không tin ông ta sẽ vì một đứa con nuôi mà bỏ qua cảm xúc của ba người con ruột!”
Cư dân mạng và mọi người tại hiện trường đều âm thầm gật đầu.
“Cô có biết lúc đó cô trông đáng thương thế nào không?”
Phong Hầu gào lại:
“Gầy gò nhỏ bé, tóc vàng úa, nhìn là biết thiếu dinh dưỡng, còn trốn sau lưng Mai Đại, nói chuyện nhỏ xíu như mèo kêu, ánh mắt toàn sợ hãi.”
“Mai Đại còn rưng rưng nước mắt kể rằng, hôm đó đi hưởng tuần trăng mật với bố tôi, lúc ra ngoài dạo phố đêm lễ, đi ngang trại trẻ mồ côi, thấy mấy đứa nhỏ đang chơi.”
“Chỉ có cô ngồi chồm hỗm dưới đèn đường, bày sách ra bàn nhỏ, chăm chú làm bài tập.”
“Họ vừa thấy cô đã xót lòng, lại thấy cô giống Mai Đại, nên động lòng trắc ẩn, quyết định nhận nuôi cô.”
“Mẹ kiếp!”
Phong Hầu càng nói càng tức, cúi xuống nhặt cát dưới đất ném vào người Mai Tư Nặc:
“Dù có là mèo hoang chó hoang chui vào nhà chúng tôi, đói đến meo meo, chúng tôi cũng cho ăn một miếng.”
“Huống hồ cô lúc đó là một đứa trẻ mồ côi đáng thương, mà nhà chúng tôi lại giàu như vậy. Ba anh em chúng tôi làm sao có thể đuổi cô ra ngoài chứ?”
“Ai ngờ Mai Đại là tiểu tam của bố tôi, còn cô lại là con gái ruột của bà ta! Chúng tôi xem các người là người một nhà, các người lại muốn tu hú chiếm tổ, thật sự tức c.h.ế.t chúng tôi rồi!”
Khán giả online – offline gật đầu rần rần.
Đặt mình vào hoàn cảnh đó, chuyện chấp nhận em gái nuôi cũng có thể hiểu được…
Mai Tư Nặc nghiêng người tránh, nheo mắt, giơ tay che cát bị ném tới, giận dữ nói:
“Tôi ở nhà các anh 8 năm, tôi làm sai chuyện gì chưa?”
“Còn gọi các anh là anh suốt 8 năm trời.”
“Kết quả, em gái ruột các người vừa về, lập tức đuổi tôi và mẹ tôi đi. Nói đến lạnh lùng, ai sánh bằng các người chứ?”