Muôn Đời Muôn Kiếp Yêu Nàng

Chương 10



Rồi, ta bị Hứa Tu Trần kéo vào trái tim hắn.

Hứa Tu Trần khẽ vỗ ngực: "Ngoan nào, ngủ ngoan đi."

Chẳng nói đâu xa, ngủ ở trái tim của Hứa Tu Trần đúng là rất thoải mái, mát lạnh.

Ta nhanh chóng ngủ thiếp đi, còn mơ một giấc mộng rất dài.

Trong mộng, một cô bé đuổi theo một thiếu niên.

Thiếu niên ôm một chú chó nhỏ trong lòng.

"Tam ca ca, Tam ca ca, sau này lớn lên muội gả cho huynh, huynh cho muội sờ chú chó nhỏ được không?" Cô bé đầy mong đợi cầu xin thiếu niên.

Thiếu niên mỉm cười, xoa xoa cái đầu tóc xù của cô bé nói: "Thất muội muội, một chú chó nhỏ thôi mà đã bán mình rồi sao?"

Cô bé toe toét cười, cái miệng móm mém thiếu răng cửa trông vô cùng đáng yêu ngây thơ.

Hai người đuổi theo chú chó chạy.

Càng chạy, cô bé trở thành một thiếu nữ cập kê, thiếu niên đã cột tóc, mặc áo binh giáp, đứng thẳng tắp như cây tùng mạnh mẽ.

"Tam ca ca, muội đợi huynh lập công danh sự nghiệp trở về cưới muội."

Thiếu niên tháo ngọc bội đeo ở cổ, đặt vào lòng bàn tay cô bé, cưỡi tuấn mã, phi nhanh đi.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa.

Sau khi lập công trở về, thiếu niên đã là một đại tướng quân.

Cả thành reo hò, hoa gấm rực rỡ.

Việc đầu tiên đại tướng quân trở về thành không phải là về triều phục mệnh, mà là đứng trước Liễu phủ: "Trong lòng vãn sinh chỉ yêu Thất muội muội, kính xin Liễu công tác thành."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô bé ngồi trên xích đu trong sân, khóe miệng nở nụ cười, rạng rỡ hạnh phúc.

Tam ca ca của nàng đã đến cưới nàng rồi.

Nàng cuối cùng cũng sắp gả cho Tam ca ca mà nàng ngày đêm mong nhớ.

Phần đời còn lại, một đời một kiếp một đôi.

"Thánh chỉ đến!"

Giọng thái giám the thé phá vỡ dòng suy nghĩ của cô bé.

"Thánh chỉ đến! Phi Hổ tướng quân nghe chỉ."

"Thần ở đây!"

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: công chúa An Dương là ấu nữ của Trẫm do Hoàng hậu sinh ra, thân phận tôn quý. Từ nhỏ thông minh lanh lợi, trẫm vô cùng yêu thương. Phi Hổ tướng quân phẩm hạnh cao quý, phong thái đường hoàng, lại chưa có gia thất, kết hôn với công chúa là trời đất tác hợp, trẫm vô cùng hài lòng. Nay phong công chúa An Dương gả cho Phi Hổ tướng quân, mọi lễ nghi giao cho Lễ bộ Thượng thư. Công bố khắp trong ngoài nước, để mọi người đều biết."

Đọc xong thánh chỉ, công công cung kính hành lễ với Phi Hổ tướng quân: "Lão nô xin chúc mừng Đại tướng quân, ồ không, là Phò mã gia! Tiếp chỉ tạ ơn đi."

Nam tử lại không vươn tay, chỉ kiên quyết nói: "Thần không thể tiếp chỉ."

"Đại tướng quân suy nghĩ kỹ đi!" Thái giám khuyên nhủ.

Nam tử khấu đầu, không có ý định tiếp chỉ.

Thiên Thanh

"Đại tướng quân à, ngài ngốc sao, cô nương nhà họ Liễu làm sao có thể so sánh với công chúa An Dương? Hơn nữa, nếu Đại tướng quân thực sự coi trọng cô nương nhà họ Liễu đó, đợi sau khi cưới công chúa thì nạp làm thiếp là được."

Đại tướng quân ngẩng đầu nhìn Liễu phủ, cau mày rồi đứng dậy tiếp nhận thánh chỉ, quay người rời đi.

Cô bé không nghe thấy động tĩnh, lo lắng, liền chạy ra cửa xem.

Nhưng lại thấy nam tử tiếp nhận thánh chỉ, quay người rời đi.