Muôn Đời Muôn Kiếp Yêu Nàng

Chương 14



"Muội hà tất gì phải như vậy?"

Là giọng nói của Hứa Tu Trần.

Ta đột nhiên giật mình tỉnh giấc, khuôn mặt của nam tử trong giấc mơ trùng khớp với khuôn mặt của Hứa Tu Trần.

Là hắn!

"Ăn chút gì đi."

Hứa Tu Trần đặt hộp đồ ăn lên bàn.

"Là ngươi đã phụ nàng ấy!" Ta lạnh lùng nói.

Thân hình Hứa Tu Trần khựng lại, không nói gì.

"Vì sao!" Ta lại chất vấn.

Hứa Tu Trần lúc này mới quay đầu nhìn ta, ánh mắt lạnh nhạt vô cảm: "Phụ thì phụ thôi."

Đồ ăn Hứa Tu Trần mang đến, cuối cùng ta cũng không ăn.

Thiên Thanh

Ta quyết định sẽ rời đi.

Nơi đây, ta không muốn ở lại nữa.

Thế nhưng ta không không đi được, xung quanh đạo quán đều đã bị Hứa Tu Trần thiết lập kết giới.

Ta bị nhốt trong quán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta xông ra hết lần này đến lần khác, lần nào cũng bị bật ngược trở lại.

Lại xông ra, bị bật ngược trở về

Bật ngược trở về, lại xông ra.

Cho đến khi ta kiệt sức, vô lực đổ gục xuống giữa sân.

Ta chưa bao giờ cảm thấy vô vọng và tuyệt vọng đến thế.

Hứa Tu Trần bước ra, cúi người ôm ta lên, đi vào phòng ngủ.

"Đừng phí công nữa, muội không ra được đâu." Hứa Tu Trần nói.

"Tại sao không thả ta đi?"

Hứa Tu Trần không trả lời ta, hắn quay người rời đi, chỉ để lại một câu nói.

"Tết Trung Nguyên sắp đến rồi."

Ta bỗng nhiên hiểu ra.

Hứa Tu Trần từng nói, Tết Trung Nguyên, Rằm tháng Bảy, cửa địa ngục mở ra, trăm quỷ được xá tội.

Đến lúc đó, ác quỷ sẽ xuất hiện.

Ta cười khổ một tiếng.

Cũng tốt, ta làm quỷ đã đủ rồi.

Ta bắt đầu mong đợi Rằm tháng Bảy.