Muôn Đời Muôn Kiếp Yêu Nàng

Chương 19



Tự sự của Hứa Tu Trần

 Ta đã chết.

Ta không phụ 563 sinh mạng của hai nhà Hứa - Liễu, chỉ phụ duy nhất Thất muội muội.

Ta đã hứa với nàng sẽ một đời một kiếp một đôi, là ta vô dụng, ta đã không làm được.

Mạnh Bà nói ta chấp niệm quá sâu, canh của bà không có tác dụng với ta, không thể đầu thai, đành để ta làm một cô hồn dã quỷ.

Mạnh Bà còn nói, ta năm đời hành thiện, tích âm đức, nên đã ban cho ta năm trăm năm đạo hạnh.

Ta bay về Liễu gia.

Mỗi lời Thất muội muội ôm t.h.i t.h.ể ta mà nói, ta đều nghe thấy, mỗi sợi râu nàng nhổ, mỗi sợi tóc nàng giật, mỗi lần nàng véo mũi ta, ta đều biết.

Ta đã cố hết sức để đáp lại nàng, nhưng nàng lại không nghe thấy ta, không nhìn thấy ta.

Nhưng ta biết, nàng cảm nhận được ta.

Họ đã bỏ thuốc mê vào hương xông, ta trơ mắt nhìn Thất muội muội thiếp đi.

Thiên Thanh

Ta đã cố hết sức gọi nàng, ta dùng sức lay cơ thể nàng, nhưng đều vô ích.

Họ lén lút chôn t.h.i t.h.ể ta ở đạo quán trên núi Phạm, không để Thất muội muội biết.

Thất muội muội đã tìm ta bảy ngày, ngày thứ tám nàng đột nhiên quên ta, quên sạch sành sanh.

Lúc đầu ta rất đau lòng, sau này mới nghĩ thông.

Quên ta là tốt nhất, quên ta thì nàng có thể sống an lòng.

Thế nhưng, ta đã sai rồi.

Bởi vì, ta đột nhiên phát hiện, địa hồn của Thất muội muội đã mất.

Người mất địa hồn sẽ mất hết tất cả ký ức, hơn nữa, nếu địa hồn mãi không trở về vị trí, con người sẽ không sống được lâu.

Lúc ta chết, Thất muội muội đã mang thai hai tháng, theo ngày tính toán, ngày nàng sinh là Rằm tháng Bảy, tức là Tết Trung Nguyên.

Phụ nữ sinh con, đi một chuyến quỷ môn quan.

Nếu đến lúc đó, địa hồn của Thất muội muội vẫn chưa trở về vị trí, e rằng thiên hồn, nhân hồn và thất phách của nàng cũng sẽ bị ác quỷ nuốt chửng.

Lúc đó sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa.

Ta bắt đầu điên cuồng tìm kiếm địa hồn của Thất muội muội khắp thế gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Năm trăm năm đạo hạnh quá nông cạn, ta cần liên tục nuốt tiểu quỷ để tăng đạo hạnh của mình.

Sau đó, toàn bộ quỷ giới đều đồn đại, núi Phạm có một Hứa Tu Trần, chuyên g.i.ế.c tiểu quỷ.

Không ngờ, cái ác danh này lại dẫn địa hồn của Thất muội muội đến.

Lần đầu nhìn thấy Thất muội muội, ta suýt nữa không nhận ra nàng.

Vận khí của nàng quá yếu, địa hồn gần như trong suốt.

Ta thử nàng, phát hiện nàng không nhớ ta nữa, vì điều này ta đã đau lòng rất lâu.

Nhưng sau này ta nghĩ thông rồi, nếu nàng biết ta đã trở thành cô hồn dã quỷ, e rằng có đánh c.h.ế.t nàng cũng không chịu quy hồn hoàn dương đâu.

Ta đã tìm mọi cách cho nàng ăn, lừa nàng ăn hương hỏa, phơi nắng, tăng vận khí cho nàng.

Nàng vẫn ngây thơ như vậy, những lời ta nói bừa nàng đều tin.

Đều là lỗi của ta, đã không kiểm soát tốt tình cảm của mình, suýt nữa khiến nàng lại yêu ta.

May mà ta đã kịp thời dừng lại, không để nàng tiếp tục lún sâu.

Nhưng muốn địa hồn của nàng trở về vị trí, thì phải để nàng khôi phục ký ức.

Ta đã thử rất nhiều cách, nhập mộng của nàng, làm những món ăn nàng thích, thậm chí để nàng chui vào tim ta, nhưng dường như đều không có tác dụng gì.

Ôi. Thê tử ngốc nghếch của ta.

Sau này ta tình cờ được cao nhân chỉ điểm, nếu muốn Thất muội muội khôi phục ký ức, cách duy nhất là ta nhập vào địa hồn của nàng, truyền hồn lực của ta cho nàng.

Nhưng, nếu ta muốn nhập vào địa hồn của nàng, ít nhất cần một ngàn năm đạo hạnh.

Thế là, ta nghĩ đến Tết Trung Nguyên.

Cửa địa ngục mở, trăm quỷ xuất hiện.

Khi đó, nếu ta hấp thu tinh khí của trăm con quỷ, thì có thể tăng đạo hạnh.

Thế là, Tết Trung Nguyên, ta đã tìm cách dẫn dụ trăm quỷ đến.

May quá, thành công rồi.

Thất muội muội, cuối cùng cũng nhớ ra ta rồi.

Điều hối tiếc duy nhất là, ta hồn phi phách tán, kiếp nào đời nào cũng không thể cùng Thất muội muội làm vợ chồng nữa.

Tuy nhiên, một người như Thất muội muội vô song trên đời, có được một kiếp đã là ân huệ rồi.