Cuối cùng ta vẫn không ăn được thịt tra nam, bởi vì Hứa Tu Trần bị cảm nắng, ngất xỉu rồi.
May mà ta ăn bao nhiêu hương hỏa không phí hoài chút nào, có thể dễ dàng đỡ Hứa Tu Trần lên, ôm về phòng ngủ, đặt lên giường.
Sống ở đạo quán lâu như vậy, lần đầu tiên ta bước vào phòng ngủ của Hứa Tu Trần.
Phòng hắn đơn giản vô cùng, một giường, một chăn, một gối, không có gì khác.
Chỉ có bức tranh mỹ nhân treo trên đầu giường là gây hứng thú cho ta.
Nữ tử trong bức tranh dịu dàng thanh tú, khuôn mặt kiều diễm đáng yêu, phong thái duyên dáng.
Đây chắc là thê tử của Hứa Tu Trần, quả nhiên là vưu vật ở nhân gian.
Ta cúi đầu nhìn cái bụng nhỏ nhô ra của mình, trong lòng chua xót.
Haiz.
Không thể so được, không thể so được.
"Tránh ra!"
Không biết từ lúc nào, một nữ tử mặc đồ đen lại xuất hiện trong phòng ngủ của Hứa Tu Trần, không kiên nhẫn đẩy ta sang một bên.
"Ngươi là ai! Dám đẩy ta?"
Ta đang bực bội vì ôm một bụng lửa giận không có chỗ xả, tên này lại tự tìm đến rồi.
Thiên Thanh
"Ta bảo ngươi tránh ra, ngươi không có tai sao!" Nữ tử đó không kiên nhẫn hét lên.
Hây! Ta đang nổi nóng đây này.
"Ta không tránh đấy".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Ngươi còn làm lãng phí thời gian nữa, hắn sẽ c.h.ế.t đó!" Nữ tử giận dữ nói.
Ta kinh ngạc.
Không phải chỉ là bị cảm nắng thôi sao?
Lúc này, Hứa Tu Trần từ từ mở mắt, vẫy tay về phía nữ tử mặc đồ đen: "Đừng quát nàng ấy".
"Cút đi!" Nữ tử mặc đồ đen hằn học nói.
Hứa Tu Trần lại nhìn về phía ta, yếu ớt nói: "Làm phiền cô nương quỷ tạm lánh đi một chút."
Bước ra khỏi phòng ngủ của Hứa Tu Trần, ta càng nghĩ càng tức tối.
Cô nam quả nữ, ở riêng một phòng.
Đáng ghét hơn nữa, ta lại nghe thấy trong phòng truyền ra tiếng rên rỉ của Hứa Tu Trần.
Dường như là cố ý kìm nén, nhưng ta lại nghe rõ mồn một.
Vừa nãy còn thề non hẹn biển với thê tử, giờ lại lằng nhằng với nữ tử khác.
Bức chân dung của thê tử hắn vẫn còn treo trên đầu giường kia mà!
Tra nam!
Tra nam!
Không được! Vì công lý, ta cũng phải xông vào!
Ta đứng dậy định xông vào, nhưng không ngờ lại bị bật ngược trở lại.
Móa nó!
Lại là kết giới!