Mưu Kế Của Chim Hoàng Yến

Chương 3



Lúc này, Chu Sâm Phi và mọi người chạy đến.

Tôi run rẩy vì lạnh, nhìn về phía Chu Sâm Phi.

Chu Sâm Phi cởi áo khoác, ngồi xổm xuống dùng áo khoác quấn chặt lấy tôi.

Tôi rúc vào lòng anh ta, suy nghĩ xem làm thế nào để trả thù Trương Quý Nhiễm.

Lần đầu giao đấu, tôi nhất định phải cho cô ta biết tôi lợi hại như thế nào.

"Sâm Phi... Cứu em!"

Trương Quý Nhiễm đang vùng vẫy kêu cứu dưới nước.

Chu Sâm Phi nói với thuộc hạ: "Vớt cô ấy lên."

Sau khi Trương Quý Nhiễm lên bờ, khóc lóc uất ức: "Cô ấy trượt chân rơi xuống nước, em thấy vậy liền nhảy xuống cứu cô ấy. Ai ngờ cô ấy vừa lên bờ, đã đ.ấ.m em một cái vào mặt, em mới bị tuột tay chìm xuống nước..."

Vết bầm tím trên mặt Trương Quý Nhiễm là bằng chứng rõ ràng.

Hội chị em của cô ta nhân cơ hội lên tiếng: "Thẩm Lê Sơ! Cô quá độc ác!"

"Nhiễm Nhiễm nhà chúng tôi tốt bụng cứu cô, cô lại muốn hại c.h.ế.t cô ấy!"

Tôi ôm bụng, ngửa mặt lên trời kêu gào: "Anh Sâm, con của chúng ta... mất rồi!"

Khách khứa đều hít một hơi lạnh.

Vừa rồi họ còn ghét bỏ, khinh thường tôi, như thể tôi là nữ phụ độc ác.

Bây giờ lại nhìn tôi với vẻ mặt đầy thương cảm, quay sang chỉ trích Trương Quý Nhiễm và hội chị em của cô ta.

"Im miệng đi, cô ấy vừa mất con, đừng kích động cô ấy nữa."

"Chắc chắn là cô ấy quá sợ hãi, mới lỡ tay đánh Trương Quý Nhiễm."

"Cô chỉ bị đánh một cái, còn cô ấy thì mất con."

"Nếu cô tốt bụng như vậy thì đừng bám riết lấy chuyện này nữa."

Chu Sâm Phi bế thốc tôi lên, nhanh chóng đi về phía phòng ngủ.

Tôi ôm cổ Chu Sâm Phi, đắc ý nhìn Trương Quý Nhiễm.

Trương Quý Nhiễm đứng chôn chân tại chỗ, trên mặt đầy vẻ không cam lòng và ghen ghét.

4

Trong phòng tắm, tôi bị Chu Sâm Phi ép lên tường gạch men.

Lúc tôi đối chất với con tốt thí kia, Chu Sâm Phi đã nhìn ra tôi đang nói dối.

"Buông em ra!”

"Chu Sâm Phi... Anh không có bao!”

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Không phải em muốn có con sao? Bây giờ tôi cho em một đứa!"

Tôi quay đầu nhìn vào gương, Chu Sâm Phi hôn lên cổ tôi một cách vội vàng và hung dữ, vẻ mặt tôi mang theo sự khoái trá và đắc ý.

Năm năm rồi, anh ta có động lòng với tôi hay không, tôi không biết.

Nhưng anh ta chắc chắn có ham muốn về thể xác với tôi.

Tôi cầm lấy hộp t.h.u.ố.c lá của anh ta, châm một điếu.

Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi: "Tập trung một chút."

Tôi cười, phả khói vào mặt anh ta: "Quá kích thích, em hút điếu thuốc bình tĩnh lại một chút."

Sau đó, anh ta càng điên cuồng hơn.

...

"Hôm nay, em đã phạm rất nhiều lỗi.”

"Tự kiểm điểm lại, nói ra tất cả những lỗi của mình."

Chu Sâm Phi bế tôi vào phòng ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi cố gắng suy nghĩ.

"Em không nên nói dối mình có thai."

"Tiếp tục."

"Em không nên... đánh bạch nguyệt quang của anh."

Chu Sâm Phi nắm lấy gáy tôi: "Em hoàn toàn không biết mình sai ở đâu, không sao... Chúng ta còn nhiều thời gian."

Tôi vùi mặt vào gối.

Gần đây anh ta tập gym điên cuồng, thể lực càng tốt hơn.

Tôi muốn chạy trốn.

Chu Sâm Phi túm lấy mắt cá chân tôi, kéo tôi lại tiếp tục.

Anh ta hôn lên đôi môi sưng đỏ của tôi, lau đi nước mắt của tôi:

"Khóc đáng thương như vậy, đã biết mình sai ở đâu chưa?"

Tôi không kìm nén được, bỗng nhiên một tia sáng xẹt qua trong đầu: "Em không nên, lúc ngã xuống lại che chở cho chiếc vòng tay trước."

"Ừ."

Tôi cười nói: "Em biết ngay là anh Sâm xót em mà."

Chu Sâm Phi vuốt ve lưng tôi, hỏi: "Tôi cho cô ấy ở lại, em có ghen không?"

"Đương nhiên, em yêu anh như vậy, ghen c.h.ế.t đi được."

Anh ta ngồi dậy, châm một điếu thuốc, giọng điệu và vẻ mặt đều thờ ơ:

"Hừ, yêu tôi cái khỉ gì, em chỉ yêu tiền của tôi thôi."

Tôi chẳng biết xấu hổ nói: "Em đâu có nông cạn như vậy? Em còn thèm muốn thân thể của anh nữa."

Tôi lấy điếu thuốc trong tay anh ta, hút hết nửa điếu còn lại.

Lúc này, quản gia đến báo, bạch nguyệt quang bị sốt.

"Em ngủ đi, tôi đi xem cô ấy thế nào."

Đàn ông trở mặt nhanh hơn lật bánh tráng.

Thực ra, tôi có chút đau lòng, chỉ một chút thôi.

Tôi trùm chăn kín đầu, ngủ một giấc say sưa.

5

Sáng hôm sau thức dậy, tôi thấy Chu Sâm Phi đang đứng trên ban công hút thuốc.

Cũng không biết anh ta về lúc nào.

Trên người Chu Sâm Phi toát ra vẻ cô đơn sâu sắc.

Ở bên nhau năm năm, anh ta giống như một câu đố, tôi không thể nào nhìn thấu.

Anh ta giàu có, đẹp trai, dáng người chuẩn, lại còn tuyệt vời trên giường.

Đối xử với tôi hào phóng, cho tôi tài nguyên để khởi nghiệp, còn tận tình dạy tôi rất nhiều thứ.

Anh ta thực sự là một người đàn ông rất có sức hút.

Thấy tôi tỉnh, anh ta kéo cửa kính trượt, bước vào.

Đi đến ôm tôi vào lòng.

Người anh ta rất lạnh, mang theo hơi lạnh của sương đêm.

Không khí quá tốt, tôi không nhịn được hỏi điều mình bận tâm nhất: "Em là thế thân của Trương Quý Nhiễm sao?"

"Em đoán xem."

"Em nghĩ là không phải."

Tôi nịnh hót anh ta: "Tìm thế thân là hành vi đê tiện của tra nam, anh Sâm cao thượng, khinh thường làm chuyện đó."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com