Kình Vãn Mục ngạc nhiên khi Thích Huyết Nhiễm quay lại.
Nhưng khí thế của cô...
Thích Huyết Nhiễm xông đến hai tay nắm lấy cổ áo của anh rồi cúi đầu hôn xuống.
Kình Vãn Mục trợn cả mắt lên nhìn cô quên cả đẩy ra.
Thích Huyết Nhiễm dùng hết tất cả kinh nghiệm của mình, môi lưỡi hòa quyện với anh.
Nhưng Kình Vãn Mục là một tên không có chút kinh nghiệm nào cho việc này. Đến mức anh quên cả thở.
" Thở đi! "_ Thích Huyết Nhiễm tách ra nhìn anh ra lệnh.
Như vậy, anh mới thở.
" Đi đến bệnh viện với tôi. "_ Thích Huyết Nhiễm
" Tôi không đi. "_ Kình Vãn Mục mặt đỏ bừng nhìn đi hướng khác.
Thích Huyết Nhiễm kéo mặt anh lại cúi đầu xuống hôn. Lần này cô hôn lâu hơn cả lần trước nữa.
Kình Vãn Mục có thể cảm nhận được nhịp tim của mình đang đập nhanh một cách bất thường khi Thích Huyết Nhiễm làm như vậy với anh.
Thích Huyết Nhiễm tách ra nhìn anh, người đang cố lấy hơi để thở.
" Có chịu đến bệnh viện không? "
" Tôi..."
" Nếu anh không đi thì tôi sẽ hôn chết anh ở đây đấy! "
Thích Huyết Nhiễm nghiến răng ken két, cuối cùng cũng đồng ý.
Nếu còn phản kháng thì anh sẽ bị bệnh tim mà chết sớm mất.
Thích Huyết Nhiễm ngồi bên cạnh nhìn nữ điều dưỡng đang băng bó vết thương cho Kình Vãn Mục.
Bác sĩ kiểm tra rồi, bảo rằng may mà đã lệch ra khỏi chổ hiểm nếu không sẽ rất nguy hiểm vì đây là đâu.
Có điều mất máu hơi nhiều, Thích Huyết Nhiễm trực tiếp bảo bác sĩ truyền 1 bịch máu cho anh.
Cô đi thanh toán hết tất cả thủ tục rồi quay lại chờ anh, chỉ cần truyền xong bịch máu thì có thể đi về.
Thích Huyết Nhiễm nhìn thấy nữ điều dưỡng liên tục liếc nhìn anh, thậm chí là cố làm lâu hơn để được nhìn anh. Xong rồi lại còn nhìn Kình Vãn Mục một cách luyến tiếc.
Thích Huyết Nhiễm nhìn mà nhức hết cả mắt.
Hai người im lặng ở trong phòng.
Thích Huyết Nhiễm mở điện thoại lên giải trí một chút.
Kình Vãn Mục lại bày ra vẻ mặt uất hận như cô ăn hết của nhà anh vậy.
" Anh bày ra vẻ mắt đó làm gì? "_ Thích Huyết Nhiễm
Kình Vãn Mục xoay mặt đi hướng khác.
" Đồ điên. "_ Thích Huyết Nhiễm mắng chửi một tiếng.
" Ăn gì không? Đợi bịch máu này truyền xong là gần 1 tiếng đó? "_ Thích Huyết Nhiễm nhường anh một chút.
" Cháo đi. "_ Vãn Mục lên tiếng.
Thích Huyết Nhiễm xì một tiếng rồi đứng dậy khập khiễn đi ra ngoài.
Kình Vãn Mục nhìn cô liền cau mày, muốn nói thì cô đã đóng cửa lại.
May là lúc nãy mảnh thủy tinh chỉ làm trầy da cô chứ không có làm cô bị chảy máu. Nhưng khi đi thì chân vẫn hơi nhức và hơi rát nhẹ nên cô mới đi khập khiễn.
Đợi Kình Vãn Mục truyền máu, ăn xong rồi hai người cùng nhau về. Ra đến cổng bệnh viện Thích Huyết Nhiễm kêu anh mau đặt xe.
" Tôi đâu có đem theo điện thoại. "_ Kình Vãn Mục
" Điện thoại tôi thì hết pin rồi. "_ Thích Huyết Nhiễm giơ chiếc điện thoại tối đen cho anh em.
" Thích Huyết Nhiễm!! Vậy mà lúc nãy cô cứ xem video rồi cười là sao? "_ Kình Vãn Mục nghiến răng.
" Tôi làm sao biết được anh cũng không mang điện thoại chứ? "_ Thích Huyết Nhiễm chóng hông cãi lại.
" Ít nhất thì cô cũng phải chừa lại chút pin chứ? "
" Anh bảo anh cứ im thin thít nên tôi mới xem điện thoại cho đỡ chán chứ. "
Kình Vãn Mục không cãi nổi nữa liền bỏ đi trước.
Thích Huyết Nhiễm hừ một tiếng rồi nhảy theo anh.
" Tôi nói này, anh mà cứ như vậy là chẳng có người yêu đâu nhé! "_ Thích Huyết Nhiễm
" Cô thì có chắc? "_ Kình Vãn Mục đứng lại nhìn cô.
" Gì vậy? "_ Đột nhiên anh đứng lại còn nhìn cô nên cô hơi ngơ ngác.
" Leo lên. "_Kình Vãn Mục khom người.
" Hả? Không sao tôi đi được mà. "_ Thích Huyết Nhiễm xua tay từ chối.
Kình Vãn Mục thì quấn băng cả đầu lại còn cõng cô, người ngoài nhìn vào thì cô còn đâu là mặt mũi chứ?
" Cô nói nhiều quá đấy! Từ đây về đến nhà biết bao xa không? "_ Kình Vãn Mục bực bội lên tiếng.
" Bởi vậy mới nói, anh cõng tôi nổi không? "
Anh ngất giữa đường Thích Huyết Nhiễm lại phải lôi anh về thì khổ nữa.
" Tôi bảo cô lên thì cô cứ lên đi. "_ Kình Vãn Mục gắt lên.
Thích Huyết Nhiễm bĩu môi nhảy lên lưng anh.
" Kình Vãn Mục, anh hung dữ quá. Tôi chẳng thích con trai hung dữ chút nào. "_ Thích Huyết Nhiễm lầm bầm sau lưng anh.
Kình Vãn Mục...
" Thích Huyết Nhiễm! Còn cô thì nặng chết đi được! "_ Kình Vãn Mục sốc cô lên cho dễ cõng hơn rồi bước đi.
" Aaaa không được chê tôi béo, mau thả tôi xuống đi. "
Thích Huyết Nhiễm nghe thấy liền giãy lên muốn trèo xuống nhưng Kình Vãn Mục khỏe quá.
" Yên! "
Thích Huyết Nhiễm lập tức ỉu xìu, cằm tựa vào vai anh nhìn miếng băng gạt trên đầu anh.
" Kình Vãn Mục, anh định vào trường nào? "
" Hỏi làm gì? "
" Tò mò thôi. "
" Vậy còn cô? "
" Thanh Hoa. "
" Ờ! "
" Còn anh? "
" Kệ tôi. "
Thích Huyết Nhiễm ?
" Ba anh đi làm rồi à? "_ Thích Huyết Nhiễm lại lên tiếng.
" Công tác, hai ngày nữa mới về. "_ Kình Vãn Mục
" Vậy người lúc nãy là mẹ của anh à? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn má của anh.
Nghe cô hỏi, Kình Vãn Mục đứng lại vài giây rồi bước tiếp.
" Sau này thấy bà ta thì né ra. "_ Kình Vãn Mục
" Vậy còn anh? Sao anh không né? "
Mà còn để bản thân bị thương.
Thích Huyết Nhiễm biết chắc bà ấy biết anh chảy máu nhưng vẫn cay nghiệt mắng chửi chứ không đưa anh đi bệnh viện.
" Né rồi. "
Nhưng vẫn trúng!
" Kình Vãn Mục! Đừng để bản thân bị thương... Thân thể rất quý giá! "_ Thích Huyết Nhiễm thì thầm vào tai anh.
" Cô đang cảm ơn tôi vì hôm qua tôi cõng cô về đấy à? "_ Kình Vãn Mục
" Không có... Hôm qua tôi có làm gì anh không? "
Kình Vãn Mục tối sầm mặt.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***