Nắm Bắt

Chương 4



" Đọc địa chỉ đi. "

Thích Huyết Nhiễm đọc địa chỉ nhà mình cho anh.

" Nông thôn à? Từ đây đến đó hơi xa đó, cô đủ tiền về không? "_ Kình Vãn Mục nhìn số tiền hiện trên điện thoại rồi nhìn cô.

" Chắc là sẽ đủ. "_ Thích Huyết Nhiễm gật đầu.

Kình Vãn Mục không hỏi thêm mà đặt xe cho cô.

" Đợi 10 phút nữa người ta sẽ đến đưa cô về. "_ Kình Vãn Mục

" Cảm ơn anh. "_ Thích Huyết Nhiễm mỉm cười nhìn anh.

Kình Vãn Mục cầm lấy trái dâu trên bánh kem bỏ vào miệng, chu đến giật cả mắt khiến cho Thích Huyết Nhiễm không nhịn được mà phụt cười.

" Cô cười cái khỉ gì? "_ Kình Vãn Mục nuốt xuống trái dâu rồi nhìn cô một cách hung dữ.

" Không có gì. "

" Sao anh lại ở đây vậy? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn anh.

" Chán thôi. "_ Kình Vãn Mục

" Nằm đây lâu quá là chết đó. "_ Thích Huyết Nhiễm

" Cô câm miệng lại được không? "_ Kình Vãn Mục

" À "_ Thích Huyết Nhiễm

" Anh định bao giờ thì về nhà? "_ Thích Huyết Nhiễm

" Kệ tôi. "_ Kình Vãn Mục

" Oh "_ Thích Huyết Nhiễm

" Hôm nay tôi vừa trút được gánh nặng của mình đấy, tôi diễn đến mệt rồi. "_ Thích Huyết Nhiễm

" Cô tự nhiên kể chuyện của mình cho người khác vậy à? "_ Kình Vãn Mục nhìn cô.

" Không, vì tôi cảm thấy chúng ta sẽ không gặp nhau nữa và... anh sẽ không kể chuyện ngày hôm nay ra ngoài. "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn anh.

" Hừ! Ngày mai tôi sẽ cho cả thành phố biết. "_ Kình Vãn Mục nhếch môi.

" Ờ! "_ Thích Huyết Nhiễm lấy trái dây trét đầy kem rồi bỏ vào miệng, chua chua ngọt ngọt dễ chịu hẳn.

" Cô con mẹ nó. "_ Kình Vãn Mục nghiến răng nghiến lợi tức đến mức muốn đánh cô một cái.

" Sắp tới nhà tôi sẽ chuyển vào thành phố. "_ Thích Huyết Nhiễm

" Vào làm gì? Chẳng phải nói là nhà nghèo sao? "_ Kình Vãn Mục

" Nhưng mà giàu rồi. "_ Thích Huyết Nhiễm

" Vậy uổn công tôi vừa thanh toán chuyến xe cho cô quá vậy? "_ Kình Vãn Mục nhìn cô đến trợn cả mắt.

" Thật à? Bao nhiêu để tôi trả cho anh. "_ Thích Huyết Nhiễm lấy chiếc điện thoại cũ của mình ra.

Kình Vãn Mục liếc nhìn điện thoại cô rồi từ chối.

" Xem như quà sinh nhật cho cô đấy. "_ Kình Vãn Mục

" Vậy thì cảm ơn anh. "_ Thích Huyết Nhiễm cất điện thoại vào trong túi áo.

" Thôi khỏi, coi như tôi làm phước đi. "_ Kình Vãn Mục

" Chúc anh sớm thành Phật. "_ Thích Huyết Nhiễm

" Má nó! Thích Huyết Nhiễm! "

Kình Vãn Mục siết chặt tay nhìn cô, nếu là thằng nào đó là bị ăn đấm rồi.

Thích Huyết Nhiễm bị dáng vẻ này của anh làm cho buồn cười hơn.

Điện thoại Kình Vãn Mục vang lên, anh nói gì đó rồi tắt máy.

" Xe đến rồi kìa. Về đi. "_ Kình Vãn Mục hất mặt về phía trước.

" Oh "_ Thích Huyết Nhiễm cho bánh kem vào trong hộp rồi lại nhìn Kình Vãn Mục.

" Còn chuyện gì... "

Kình Vãn Mục vừa mở miệng thì cô đã nhét trai dâu to nhất có kem vào miệng của anh, rồi đứng dậy.

" Anh cũng về nhà sớm đi nhé! Trời lạnh sẽ bị cảm đấy. Ngày hôm nay rất cảm ơn anh. "

Thích Huyết Nhiễm mỉm cười rồi chạy ra xe.

Kình Vãn Mục nhìn cô, miệng thì nhai trái dâu tây.

Xe của Thích Huyết Nhiễm vừa rời đi thì có một chiếc MayBach ngừng ở phía trước.

Một người đàn ông trung niên bước xuống xe.

" Cậu chủ, về thôi ạ. "

Thích Huyết Nhiễm về đến nhà thì trời cũng rất rất khuya rồi, cô bước vào nhà ba mẹ và em trai vẫn đang đợi cô.

Thích Huyết Nhiễm vui vẻ ngồi xuống ăn cùng mọi người.

" Ngày mai bà mang chút quà đến tặng cho phu nhân Mạn đi. "_ Ba Thích

" Ừ, tôi cũng định như vậy. "_ Mẹ Thích

Ở trong thôn không ai coi trọng gia đình họ cả, chỉ có mẹ của Mạn Kinh Tân luôn tốt với gia đình cô. Cho nên trước khi đi cũng phải đến để nói một lời tạm biệt.

Ba Thích cũng đã mua một mảnh đất khác trên thành phố, căn nhà cũng đang được thi công gần xong rồi.

" Chúng ta... khoang hẳn nói là mình chuyển đi nhé ba mẹ? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn họ.

" Sao vậy con? "_ Ba Thích

" Con sợ... người khác sẽ đến phiền chúng ta. "

" Như vậy cũng được... "

Một tuần tiếp theo trôi qua, Mạn Kinh Tân không hề đến tìm cô. Chỉ còn duy nhất một tin nhắn vào tối ngày hôm đó, anh ta hỏi cô về sao không nói cho anh ta biết và việc anh ta hôn Ngu Hẩn Nhi cũng trò chơi giữa bọn họ. Bảo cô đừng để trong lòng.

Thật ra Thích Huyết Nhiễm đâu có để trong lòng, cô đâu rảnh để làm điều đó.

Nhìn thấy anh ta nằm lên người của Ngu Hẩn Nhi cô còn chẳng có một chút dao động nào nữa mà.

Thích Huyết Nhiễm từng nói vài lần rồi nhỉ?

Ngu Hẩn Nhi là kẻ đã bắt nạt cô suốt mấy năm cấp 2 mà.

Cô ta từng kéo ngưòi đánh hội đồng cô đấy.

Nhưng Mạn Kinh Tân lại phớt lờ lời nói của cô.

Anh ta không tôn trọng cô thì cô cũng chỉ xem anh ta như một tấm khiên bảo vệ mà thôi.

Thích Huyết Nhiễm nhắn ừ rồi thôi. Anh ta không tìm cô, cô cũng không rảnh tìm anh ta. Mà thường thì toàn là cô tìm anh ta thôi.

Cô bận bịu với việc làm hồ sơ chuyển trường.

Đây là giữa năm 12, việc chuyển trường là rất khó khăn. Nhưng khi họ nhìn thấy thành tích học tập của cô thì ngay lập tức nhận cô ngay.

Thầy cô ở trường thì năn nỉ cô ở lại, vì nếu cô ở lại sẽ là gương mặt sáng giá của trường. Với thành tích của cô, Thanh Hoa Bắc Đại chỉ là chuyện nhỏ.

Thích Huyết Nhiễm chỉ cười mà không nói gì. Cô một giây một phút cũng chẳng muốn ở lại cái nói không có một kỉ niệm đẹp này nào cả.

Nghe mẹ Thích nói là Mạn Kinh Tân đã đi chơi với bạn bè, đến tết mới về nhà. Chắc là đi chơi với Ngu Hẩn Nhi.

Thảo nào cả tuần chẳng thấy mặt đâu.

Ngày chuyển đi, Thích Huyết Nhiễm chỉ có một balo mà thôi. Cả nhà cô cũng như vậy, vì nghèo nên chẳng có nhiều đồ quan trọng gì.

Trước khi lên xe để lên thành phố.

Thích Huyết Nhiễm nhắn tin cho Kình Vãn Mục.

" Chia tay đi. "

Khi tin nhắn được gửi đi cô tháo sim điện thoại rồi bẻ đôi nó mà ném đi.

Từ giờ cô và nơi này và cả những người ở nơi này sẽ không còn liên quan gì nữa.

Thích Huyết Nhiễm sẽ không bao giờ quên được cái cách mà họ đối xử với cô và gia đình của cô. Nó sẽ khắc ghi mãi trong lòng của cô!!

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***