Nắm Bắt

Chương 5



Gia đình Thích Huyết Nhiễm chuyển vào sống trong khu đắt đỏ nhất trong lòng Bắc Kinh.

Lúc đầu, Thích Huyết Nhiễm không biết về giá trị của nơi này. Về sau khi bạn bè mới hỏi cô ở đâu, cô bảo cô đang sống trong khu đó thì ai cũng ngạc nhiên và nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

Thích Huyết Nhiễm sau đó mới tìm hiểu xem khu đó giá trị thế nào. Nhìn con số hiện lên mà cô giật cả mắt, ba cô cũng chơi lớn thật.

Vốn dĩ ba Thích rất có đầu óc kinh doanh chỉ là trước kia không có tiền mà thôi. Bây giờ thì ông có thể thể hiện điều đó ra.

Số tiền còn dư lại sau khi xây căn nhà, ông dùng một nữa đầu tư vào các công ty.

Số tiền lời sinh ra mỗi tháng càng lúc càng nhiều. Chẳng bao lâu mà đã hoàn lại số tiền xây căn nhà và xây thêm cả công ty phân phối thực phẩm nữa.

Thích Huyết Nhiễm tin rồi, không sợ bản thân không đủ tài giỏi chỉ sợ bản thân không có tiền mà thôi.

Thời đại bây giờ, không có tiền chính là một thiệt thòi.

Thích Huyết Nhiễm nhập học vào trường mới, lúc đầu cô không quen lắm, sợ bản thân sẽ thụt lùi về sao cho nên dồn hết tâm trí vào việc học.

Thích Huyết Hinh chỉ nhỏ hơn cô một tuổi, cho nên thoải mái hơn rất nhiều.

Mạn Kinh Tân sau khi đi chơi về mới đi tìm Thích Huyết Nhiễm, anh ta có mua về cho cô một con gấu bông nhỏ màu hồng để dỗ dành cô. Nhưng khi đến nhà cô thì thấy cửa đã khóa chặt, ra đồng nơi ba cô thường làm việc cũng không thấy ai.

" Lại đi đâu đấy? Con đó, gần tết rồi mà không chịu ở nhà phụ giúp gì cả. "_ Mẹ Mạn nhìn anh vào nhà thì nói.

" Thím Thích nghỉ tết rồi hả mẹ? "_ Mạn Kinh Tân liếc nhìn quanh nhà mà chẳng thấy ai ngoài mẹ.

" Nghỉ gì mà nghỉ. Đất nhà chị ấy dô quy hoạch toàn bộ nên chuyển đi nơi khác sinh sống rồi. "_ Mẹ Mạn vừa lao vừa dọn.

Vẫn chưa thuê được giúp việc mới làm việc tốt như mẹ Thích nên bà rất bận rộn dọn dẹp nhà để ăn tết.

" Chuyển đi? "_ Mạn Kinh Tân mở to mắt nhìn bà.

" Ngạc nhiên cái gì? Con không phải nói con bé Huyết Nhiễm thân với con lắm sao? Nó đi mà không nói cho con biết à? "_ Mẹ Mẫn liếc nhìn con trai mình.

" Con... "

Mạn Kinh Tân mở điện thoại lên. Khi cô nhắn là chia tay đi thì anh nói cô đang phát điên gì vậy. Sau đó chỉ nhận lại một dấu chấm than đỏ rực, anh còn tưởng là cô đang giận dỗi...

" Không biết tiền bồi thường có nhiều không mà chị ấy mua rất nhiều quà cho chúng ta. Thật tốt! "

Trong lúc anh ta đi chơi vui vẻ với người từng bắt nạt cô thò Thích Huyết Nhiễm đã bước ra khỏi thế giới của anh rồi.

" Kình Vãn Mục? "

Buổi tối sau khi học ở trường thì Thích Huyết Nhiễm về nhà, nghe bảo tối nay nhà có khách cho nên mẹ gọi cô về sớm, cô cũng nghỉ 1 môn học thêm. Còn không thì đến tận khuya mới về đến nhà.

Thích Huyết Nhiễm đang đi bộ trong khu nhà thì gặp một bóng lưng cao gầy đi phía trước, càng nhìn lại càng quen mắt. Trong đầu hiện lên một cái tên nên chẳng do dự mà kêu lên.

Kình Vãn Mục hơi cau mày quay lại, anh không thấy người khác gọi cả họ lẫn tên của mình.

" Thích Huyết Nhiễm? "

Kình Vãn Mục cũng ngạc nhiên chẳng kém gì cô cả.

" Là cậu thật này. "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn cậu mỉm cười.

Đối với cô, Kình Vãn Mục thật sự rất tốt.

Ngày đó, khi lên xe cô đã hỏi tài xế để đến nhà cô thì mất bao nhiêu tiền.

Tài xế đã bảo gần 1000 tệ!! 1000 tệ đâu phải là số tiền nhỏ, vậy mà anh ấy lại sẳn sàng chi ra cho cô - một người xa lạ!

" Hôm nay là ngày cuối đời của tôi à? Sao tôi lại gặp cô nữa vậy? "_ Kình Vãn Mục nhăn nhó đứng cách xa cô.

" Vậy anh muốn tôi là người cuối cùng mà anh được gặp đó à? "_ Thích Huyết Nhiễm tiến đến gần anh trêu chọc.

" Thích Huyết Nhiễm!!! "_ Kình Vãn Mục xách cổ áo cô lên như xách một con gà.

Nhưng cô cũng cao lắm chứ bộ, 1m7 mà anh xách nhẹ hều luôn.

" Thả tôi xuống!!! "_ Thích Huyết Nhiễm giãy giụa.

" Tại sao cô lại ở đây? "_ Kình Vãn Mục nhìn cô.

" Nhà tôi kìa. "_ Thích Huyết Nhiễm chỉ tay về phía căn nhà mới toanh phía trước.

Kình Vãn Mục híp mắt nhìn căn nhà rồi lại nhìn Thích Huyết Nhiễm.

" Cô đùa tôi đấy à? Vậy mà bảo mình nghèo? "_ Kình Vãn Mục nghiến răng ken két.

" Thì phải giàu chứ? "_ Huyết Nhiễm bĩu môi, chẳng nhẽ lại nghèo mãi muôn đời mới được?

Kình Vãn Mục vỗ trán. Căn biệt thự đối diện nhà anh trong khu đắt đỏ nhất lại là nhà của cái người hơn 2 tháng trước bảo là nhà rất nghèo, anh còn trả tiền xe giúp...

Thật là...

" Chuyển đến 2 tháng sao tôi không thấy cô bao giờ? "_ Kình Vãn Mục liếc nhìn cô.

" Thì tôi bận đi học mà. Bình thường phải tầm 10 giờ tôi mới về. "_ Huyết Nhiễm

" Vãi, cô là quỷ đấy à? "_ Vãn Mục nhìn đồng phục cô đang mặc.

Vậy ra cô là học sinh mới chuyển đến trường của anh. Sau khi nghỉ tết thì anh có nghe nói có một học sinh từ nông thôn chuyển vào nhưng anh không mấy hứng thú nên không đi xem.

Vậy mà lại là con nhỏ này.

" Anh mới là quỷ ấy. "

Thích Huyết Nhiễm liếc anh.

" Thật không ngờ chúng ta lại có duyên như thế. "

Nói xong thì cô lại mỉm cười.

" Nghiệt duyên thì có. "_ Vãn Mục chẳng thèm liếc nhìn cô.

" Xì "

" Đừng bảo là hôm nay anh đến nhà tôi ăn tiệc đấy nhé? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn anh đang đứng cùng cô trước cửa nhà.

" Cô không biết à? Tôi còn từng cùng em trai cô chơi game đấy. "_ Kình Vãn Mục nhếch môi.

Ba của Kình Vãn Mục với ba của Thích Huyết Nhiễm từng là bạn thân dưới vùng nông thôn kia. Sau này ba Kình bán hết đất rồi lên thành phố khởi nghiệp và phất lên tới tận bây giờ.

Khi ba Thích sang chào hỏi hàng xóm thì nhìn thấy ba Kình đang chăm sóc cây cảnh. Hai người như anh em ruột lâu ngày xa cách ôm lấy nhau kể chuyện ngày xưa.

Cho nên Kình Vãn Mục đã thường xuyên ở nhà cô ăn uống, chỉ là cô đi học về muộn nên chưa bao giờ nhìn thấy anh.

Kình Vãn Mục cũng không ngờ lại gặp cô ở đây.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***