Những lần sau khi đến lớp học, Thích Huyết Nhiễm nhìn thấy trên bàn của mình đều những nét vẽ nguệch ngoạc của phấn.
Bạn học cùng lớp cũng khó chịu thay cô. Thích Huyết Nhiễm đối mặt với nó chỉ cười bảo không sao rồi dùng bông lau bảng lau đi.
Chuyện này Kình Vãn Mục không biết vì cô không nói.
Vài lần sau nữa, trên bàn cô cũng xuất hiện vết vẽ nhưng nó lại là từ bút mực không thể xóa. Thích Huyết Nhiễm bình thản đến lạ thường, cô mặc kệ nó và để tập lên bàn.
Bạn học đều bất bình thay cô, ai cũng muốn đi mách với giáo viên nhưng cô đã ngăn họ lại một cách khó hiểu.
Nhưng chuyện này đã đến tai của Kình Vãn Mục. Giờ ra chơi anh đi thẳng vào trong lớp của cô, mắt nhìn chằm chằm lên bàn.
" Đẹp không? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn anh như đang khoe một tác phẩm nghệ thuật.
" Sao không nói với giáo viên? "_ Kình Vãn Mục
" Tại sao? "_ Thích Huyết Nhiễm
" Nhìn đi! Đọc chữ này đi. "_ Thích Huyết Nhiễm chỉ tay vào hàng chữ chính giữa bàn.
" Tránh xa Kình Vãn Mục! "_ Thích Huyết Nhiễm
" Là anh nhỉ? "_ Thích Huyết Nhiễm
Mọi người xung quanh hít một hơi lạnh nhìn hai người.
Kình Vãn Mục từ trước đến nay chưa từng có bạn gái. Nhưng anh lại rất thẳng thắng từ chối những cô gái tỏ tình với mình, dù lời nói có thể gây ra tổn thương cho người ta thì anh cũng sẽ nói.
Thích Huyết Nhiễm vừa mới chuyển đến sau kì nghỉ tết. Tính tình điềm đạm một cách lạ thường nhưng lại xinh đẹp và học giỏi.
Hai người lúc đầu như chẳng ai biết về ai, sau đó thì mối quan hệ của họ khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thắc mắc.
Nhìn như chẳng phải người yêu lại nhìn như rất giống người yêu.
" Kình Vãn Mục tôi muốn biết, người ta sẽ bảo anh điên hơn hay là... tôi điên hơn đấy! "_ Thích Huyết Nhiễm nói nhỏ vào tai anh, không quen liếm một cái ngay trước mặt tất cả mọi người.
Kình Vãn Mục nhìn cô, ánh mắt vừa xen lẫn thích thú vừa ngạc nhiên. Nhưng anh nhanh chóng nhận ra một chuyện là cô lại liếm anh, Kình Vãn Mục che tai mình nhảy ra tới ngoài cửa.
" Thích Huyết Nhiễm! Đợi đó! "
Kình Vãn Mục nghiến răng ken két rồi bỏ đi.
Bạn học bên ngoài nhìn thấy tai của Kình Vãn Mục đã đỏ lên cả rồi.
" What the... Mối quan hệ giữa hai người là gì vậy? "_ Bạn học ở bàn bên cạnh chạy đến nhìn cô.
Mọi người cũng súm lại nghe chuyện. Nhưng tầm mắt của Thích Huyết Nhiễm đã dừng lại ngay đúng vị trí cửa lớp, hoa khôi vừa bị Kình Vãn Mục từ chối.
" Bạn bè thôi. "
Mọi người có vẻ không tin nhưng cũng dần tản ra.
Nhưng chuyện này vẫn trong hề kết thúc khi mà đủ thứ đồ vật kì lạ được nhét vào trong ngăn bàn của cô.
Nhìn xác con chuột cống to oạch cùng con dao trong ngăn bàn, bên trên là những tấm hình được chỉnh sửa gắn mặt cô vào những người mẫu thỏa thân.
Thích Huyết Nhiễm nhìn đến bật cười.
Bạn bè khuyên cô nên méc với giáo viên họ sẽ giải quyết nhưng Thích Huyết Nhiễm không muốn trông vào họ nữa. Bản chất của con người là một thứ rất đáng sợ.
Thích Huyết Nhiễm tay không cầm con chuột và con dao đi ra khỏi lớp, đến thẳng lớp 12A2. Mọi người trong lớp học đều chạy theo cô.
Hoa khôi của lớp họ - Ngọc Văn đang ngồi đánh phấn trong rất vui vẻ.
Thích Huyết Nhiễm ném thẳng con chuột vào người của Ngọc Văn, cô ta sợ hãi nhảy dựng và hét toáng lên.
" Cô bị điên rồi hả? "_ Ngọc Văn sợ đến mức mặt mày tái mét.
Thích Huyết Nhiễm cười như không cười, ghim thẳng con dao lên bàn của Ngọc Văn. Một tay khác túm lấy cổ áo cô ta lôi ra ngoài.
Ngọc Văn la hét giãy giụa nhưng không thể làm lại Thích Huyết Nhiễm.
Bạn học đến ngăn cản nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Thích Huyết Nhiễm thì ngưng lại.
Đây thật sự là Thích Huyết Nhiễm mà bọn họ biết sao? Cô vốn điềm đạm kia mà? Sao bây giờ lại như một kẻ tâm thần vậy chứ?
" Thích Huyết Nhiễm, cô bị điên rồi hả? Mau thả tôi ra. "
Ngọc Văn bấu lấy tay cô làm ra vài vết rách trên đó nhưng Thích Huyết Nhiễm dường như chẳng cảm thấy đau gì cả.
Thích Huyết Hinh ở lầu bốn của tòa đối diện nhìn thấy chị gái nắm lấy cổ áo Ngọc Văn ép sát vào lan can khiến nữa người trên cô ta nằm ở ngoài không trung.
" Cái đó, chuyện gì vậy? "_ Bạn học của Thích Huyết Hinh nhìn thấy liền hoảng hốt.
" Chị ấy... chỉ đùa thôi. "_ Thích Huyết Hinh mỉm cười chậm rãi lên tiếng.
Ngọc Văn biết bản thân mình đang ở đâu, cô ta sợ hãi khó nức nở đến mức tè ra ướt cả váy, nước tiểu chảy xuống dưới chân.
" Ngọc Văn, đừng thách thức sức chịu đựng của tôi. Tôi không nói không có nghĩa là tôi không biết. Nếu còn lần sau thì trước khi ném cậu xuống dưới tôi sẽ nhét con chuột đó vào cái mồm thối của cậu đấy. "_ Thích Huyết Nhiễm siết chặt lấy cổ áo của Ngọc Văn, gần như đang siết chặt cổ của cô ta vậy.
Giáo viên nhanh chóng chạy đến ngăn Thích Huyết Nhiễm lại nhưng cô nhất quyết không buông ra. Đến khi Ngọc Văn cầu xin bốn lần, Thích Huyết Nhiễm mới ném cô ta xuống sàn nhà.
Trong đám đông, Thích Huyết Nhiễm nhìn thấy Kình Vãn Mục đứng đó trong mắt anh chỉ toàn là sự ngỡ ngàng khó thấy.
Thích Huyết Nhiễm mỉm cười nháy mắt với anh rồi cùng giáo viên đi lên văn phòng làm việc.
Ở trường cấp hai, khi bị hội đồng Thích Huyết Nhiễm đã cố gắng chống lại, đánh trả họ nhưng sức cô lại không thể nào đánh lại nhiều người.
Ba của cô biết chuyện đã đến tìm giáo viên nhưng họ lại như mù mà chẳng thấy những vết thương nặng trên mặt, trên tay cùa cô.
Sau đó còn trách ngược lại cô vì đã làm cho những gì kia bị thương, vết thương nhỏ đến mức qua một người đã đóng mài rồi.
Sau cùng các vị phụ huynh yêu con như trời kia đã ép giáo viên phải đuổi học Thích Huyết Nhiễm. Và ba của cô đã phải quỳ xuống năn nỉ từng người.
Thích Huyết Nhiễm tận mắt chứng kiến ba cô quỳ xuống cầu xin, tận mắt chứng kiến ánh mắt lạnh lùng của giáo viên, tận mắt chứng kiến sự khinh miệt mà họ giành cho ba cô.
Thích Huyết Nhiễm biết cô không thể trông cậy vào họ.
Trên đường về ba cô đạp xe đưa cô về nhà, nhưng ông ấy đã khóc. Ông ấy khóc vì bất lực, khóc vì không thể đòi lại công bằng cho con gái của mình. Ông ấy trách mình quá nghèo nên mới như thế.
Cho nên Thích Huyết Nhiễm luôn nhẫn nhịn và luôn tìm cách dựa vào người khác để bảo vệ bản thân mình.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***