Thích Huyết Nhiễm ngồi trên văn phòng giáo viên, bên cạnh là ba mẹ của mình. Đối diện là Ngọc Văn đang khóc nức nỡ cùng với mẹ của cậu ta.
" Dân nông thôn chuyển lên có khác. Không biết trời cao là gì, dám bạo lực với người khác như vậy còn ra thể thống gì nữa? "_ Mẹ Ngọc Văn nhìn cô nói một cách thô bạo.
" Nè chị! Đừng có đánh giá người khác như vậy! Nông thôn thì làm sao chứ? Ăn hết của nhà chị à? "_ Mẹ Thích đáp lại ngay.
" Cư xử như mấy kẻ thất học! Hừ! "_ Mẹ Ngọc Văn
" Này! Phụ huynh của Ngọc Văn bình tĩnh đi. "_ Giáo viên
" Ngọc Văn, em kể rõ mọi chuyện xem nào? "_ Giáo viên quay sang cô ta.
" Em... hức... em không biết, hức... bạn học này đột nhiên xông vào lớp... còn, còn ném chuột vào người em... rồi còn... còn dọa sẽ ném em xuống dưới lầu nữa... "_ Vừa nói Ngọc Văn vừa òa lên khóc, mẹ cô ta đau lòng ôm lấy cô ta.
" Còn em thì sao Huyết Nhiễm? "_ Giáo viên
" Vì một đứa con trai mà bày đủ thứ trò, không thấy bản thân rất nhảm sao? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn chằm chằm vào cô ta.
" Con, con không có. "_ Ngọc Văn ở trong lòng mẹ lên tiếng.
Thích Huyết Nhiễm từ trong túi váy lấy ra một sấp hình ảnh mà được chỉnh sửa ra.
" Bàn học của em đều đầy vết mực cả rồi, con dao thì nằm trên bàn cậu ta, con chuột thì chắc chưa em dám dọn đâu. Còn nhiều thứ khác mà em bỏ hết rồi nhưng em có chụp lại. "_ Thích Huyết Nhiễm
" Cậu có bằng chứng gì mà nói tôi làm chứ? "_ Ngọc Văn từ trong lòng mẹ rống lên.
" Đúng đấy, không có bằng chứng mà dám nói con tôi làm sao? Có biết con tôi ngoan thế nào không? "_ Mẹ của Ngọc Văn
Căn bản ai cũng biết camera trong lớp chưa bao giờ được bật lên, nó chỉ được bật khi đi thi thôi nên Ngọc Văn không sợ cũng là điều đương nhiên.
" Sao cậu biết tớ không có nhỉ? "_ Thích Huyết Nhiễm chớp mắt, Ngọc Văn liền sợ hãi cụp đuôi ngay.
" Nếu có bằng chứng thì xử lý thế nào đây cô giáo? "_ Ba Thích
" À, nếu có bằng chứng thì Ngọc Văn phải đứng trước toàn trường xin lỗi Huyết Nhiễm và nghỉ học 1 tuần. "
Vì là cuối cấp nên không thể xử nặng hơn nữa, nếu không sẽ rất khó khăn cho nhà trường và cả học sinh. Hầu như trường nào cũng sẽ như thế.
" Nhưng Huyết Nhiễm cũng phải viết bản tường trình vì hành động lúc nãy quá nguy hiểm. "
Nói đến đây thì cô giáo nhìn Huyết Nhiễm.
" Nếu sau này có chuyện gì xảy ra cứ đến tìm cô, đừng hành động như vậy. "
" Vâng ạ. "_ Thích Huyết Nhiễm cười trừ đáp lời.
" Em không có làm mà... Cậu ta còn chẳng mang được bằng chứng ra nữa... "_ Ngọc Văn lại khóc.
Cô ta làm từ nước chắc? Tiểu nhiều, khóc cũng nhiều.
Thích Huyết Nhiễm liếc nhìn vết ướt trên váy mà nhếch môi, bắt đầu bốc mùi rồi. Danh hiệu hoa khôi cũng biến mất.
" Nhìn gì hả? Có tin tôi kiện các ngưòi tội phỉ bán không? "_ Mẹ của Ngọc Văn trừng mắt nhìn cô.
Thích Huyết Hinh mở cửa đi vào.
" Có chuyện gì không em? "_ Giáo viên.
" Em đến đưa bằng chứng ạ. "_ Thích Huyết Hinh mỉm cười đưa điện thoại ra.
Ở trường vẫn còn ít người biết Thích Huyết Nhiễm và Thích Huyết Hinh là chị em. Ngay sau khi nét vẽ trên bàn đổi thành vết mực thì Thích Huyết Nhiễm đã nhờ em trai lén quay lại hành động đó rồi.
Ngọc Văn không biết đó là em trai của Thích Huyết Nhiễm và cũng không sợ gì cả và vì cô ta chỉ làm chuyện này vào nữa đêm. Ban đêm thì ai rãnh để vào trường kia chứ.
Bằng chứng rõ ràng như vậy, Ngọc Văn cung không thể chối nữa mà chỉ biết khóc nức nở lên.
Bên ngoài sân trường.
" Thật phiền mà, làm ba mẹ phải đến đây. "_ Thích Huyết Nhiễm bĩu môi nhìn ba mẹ đang chuẩn bị leo lên chiếc Rolls - Royce.
" Con đấy, chuyện diễn ra lâu như vậy mà sao giờ mới làm. "_ Mẹ Thích
" Ai bảo cậu ta nhét chuột vào chứ. "
Trên đời này Thích Huyết Nhiễm ghét nhất là chuột, vừa hôi hám vừa nhút nhát.
" Tốt lắm! Sao này cứ như vậy nhé? Có ba chóng lưng cho tụi con đừng sợ ai cả. "_ Ba Thích vuốt tóc cô.
" Vậy hai đứa về lớp đi, ba với mẹ về đây. "_ Mẹ Thích
" Con nhỏ đấy phiền thật ấy. "_ Thích Huyết Nhiễm liếc nhìn mẹ con Ngọc Văn đang về bằng cổng phụ.
" Em cảm thấy ban nảy em bước vào rất ngầu. "_ Thích Huyết Hinh đút tay vào túi quần, vuốt lại tóc mái.
" Ngầu lắm! Còn tưởng em không đến cơ đấy."_ Thích Huyết Nhiễm bật cười.
" Thức khuya mấy đêm để chụp lại có mấy tấm hình mà không đến, ngu chắc? "_ Thích Huyết Hinh
" Hơ hơ "
Thích Huyết Nhiễm trở về lớp học, còn nghĩ mọi người sẽ xa lánh cô không ngờ bọn họ lại nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Vừa nhìn thấy cô đã mặc kệ giáo viên đang giảng bài mà xông đến hỏi thăm đủ kiểu. Giáo viên sau vài lần la lên mà không có kết quả cũng bất lực ngồi xuống đợi hết giờ.
Có bạn học bảo lúc đó nhìn Thích Huyết Nhiễm ngầu lắm.
Có bạn học thì bảo Thích Huyết Nhiễm nhẹ tay quá.
Có bạn học bảo nhìn Thích Huyết Nhiễm hiền vậy nhưng thật ra không hề dễ đụng vào.
Có bạn học lại bảo trông Ngọc Văn thê thảm vô cùng, còn tiểu ướt cả sàn nhà.
Có nhiều bạn học thì bảo Ngọc Văn như vậy thật sự rất đáng đời.
Thích Huyết Nhiễm muốn hỏi mọi người không sợ cô sao, nhưng lời nói đến miệng lại nuốt xuống. Cô lười hỏi, cũng lười nói.
" Nhưng sao bây giờ cậu mới xử Ngọc Văn vậy? Nếu là tớ thì tớ không nhẫn nhịn đến bây giờ đâu."_ Bạn học ngồi ở bàn bên cạnh chóng cằm hỏi.
Thích Huyết Nhiễm nhìn lên bàn rồi nhìn bạn học đó.
" Vốn định chờ thêm một thời gian, bằng chứng càng nhiều thì cậu ta sẽ bị phạt càng nặng... Nhưng mà ai bảo cậu ta lại nhét chuột vào ngăn bàn của tớ kia chứ? "
" Cậu, cậu sợ chuột sao? Lúc nãy nhìn cậu cầm nó đâu có vẻ là sợ? "_ Lớp trưởng nhìn cô một cách khó hiểu.
Thích Huyết Nhiễm chỉ nhún vai.
Nhà cô từng nghèo, từng sống 4 người trong một căn nhà nhỏ xíu, ăn uống ngủ nghỉ chỉ ở cùng một chỗ. Người ta xem thường nhà cô nên thường xuyên ném rác sang, ba mẹ đi làm cả ngày, chiều tối hai chị em mới về.
Rác bị chuột tha vào nhà làm ổ khiến căn nhà bốc mùi kinh khủng. Thích Huyết Nhiễm nhìn tụi nó bò lên chỗ ngủ của mình, cô từng sợ đến phát khóc nhưng nếu nó cứ ở đó thì cô ngủ ở đâu?
Thích Huyết Nhiễm cũng chỉ có thể nén nước mắt mà run rẩy giết chết chúng. Từ từ cô cũng chẳng còn sợ nữa nhưng mà cô rất ghét chúng, nhìn thấy nó cô lại nhớ đến những ngày tháng bị chà đạp ấy.
" Tớ muốn đổi bàn học... Phải đi đến đâu để đổi vậy? "_ Thích Huyết Nhiễm
" À, để ra chơi tụi tớ đổi cho cậu. "_ Lớp trưởng
" Oh cảm ơn nhé! "
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***