Ngược lại cô cũng muốn nhìn xem một chút rốt cuộc trong tay đối phương có chiêu trò gì.
Trong cơn tức giận cô trực tiếp đăng nhập nick chính, đăng một bài Weibo: Chăm chỉ làm việc vẫn muốn đi ăn dưa trước, ngồi đợi chứng cớ rành rành của @Người Biết Chuyện, tôi đây theo đến cùng!
Vừa đăng Weibo xong, fan hâm mộ Lâm Nhan đã bình luận ở dưới ủng hộ cô, tất nhiên cũng có anti-fan, bình xịt mắng, được vài phút đồng hồ lại được đẩy lên hotsearch.
Lâm Nhan nhướng mày, cô chỉ là một diễn viên mờ nhạt, cảm giác tồn tại rất thấp, lại có thể vì chút chuyện nhỏ đã lên hotsearch*, e là còn phải cảm ơn Người Biết Chuyện bày trò kia.
*Tự mang thể chất hotsearch (自带热搜体质): một hành động nhỏ cũng có thể lên hotsearch, thường là của một số diễn viên hay nghệ sỹ có độ hot cao như Trịnh Sảng, Dương Mịch… ở đây ý Lâm Nhan nói có người giở trò đằng sau đẩy bài cô đăng lên hotsearch.
Lục Miểu gọi điện thoại đến, giọng điệu có hơi sốt ruột, "Lâm Nhan, tổ quan hệ xã hội và đoàn luật sư của công ty đang chuẩn bị tuyên bố và đưa ra văn kiện luật sư, sao em lại cứ xúc động đăng nhập vào nick chính đáp trả rồi hả?"
Lâm Nhan ngạc nhiên, "Chị cũng chưa hỏi chân tướng đã tin tưởng em rồi à?"
"Không phải chị tin tưởng em, mà là ông chủ lớn của chị tin tưởng em. Hotsearch vừa mới lên, ông chủ lớn đã hạ chỉ thị xuống rồi." Lục Miểu cười trả lời.
"Không sao, dù sao chuyện này đúng là em muốn đối nghịch với đối phương đến cùng đó." Trong lòng Lâm Nhan ấm áp, thì ra là Tạ Phong Trần đang giúp cô nha!
Có điều những ngày này cô đều hẹn hò với tên đàn c.h.ế.t tiệt đó, anh chắc chắn biết cô trong sạch rồi, cũng không biết rốt cuộc người ngấm ngầm bôi đen cô có mục đích gì.
"Lâm Nhan, có lẽ là mấy ngày vừa rồi thấy em ngày ngày lên hotsearch vì gameshow khiến người khác ghen ăn tức ở, em có đắc tội với ai trong chương trình không?"
"Nếu như có gì không đúng, khả năng là Hàn Hữu Niên và Lâm Sanh. Có điều bọn họ cũng là người trong cuộc, làm thế với em thì bọn họ được lợi gì?" Lâm Nhan cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
"Vậy em cũng đừng nóng vội, cũng đừng để ý những bình luận chửi mắng em trên mạng, Lâm Nhan, con đường này chính là như vậy, em phải cố gắng giữ cho tâm trí bình thản, bụi gai và hoa tươi cùng song song tồn tại, coi như bây giờ em đang đi trên bụi gai đi! Bên chị sẽ cho người điều tra." Lục Miểu cũng từng trải qua sóng to gió lớn trong giới, lo lắng cô sẽ chịu ảnh hưởng, an ủi cô.
Lâm Nhan hoàn toàn lờ đi, nhưng có cuộc gọi khác tới, nên ngắt máy với Lục Miểu, người gọi là Tạ Phong Trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
"Gọi điện thoại sớm như vậy làm gì?" Lâm Nhan thở dài, nhìn thời gian đã hơn bảy giờ, ngày thường vào lúc này cô đã chỉnh đốn xong xuôi xuống lầu rồi, nhưng hôm nay, cô vẫn còn đang chờ ăn dưa.
"Nhớ em." Người đàn ông nói chuyện ngọt như mía lùi như không mất tiền mua vậy, giọng anh khàn khàn, cũng không rõ là vừa tỉnh ngủ hay là căn bản không ngủ.
"Ồ! Vậy anh nhớ tiếp đi! Vất vả cho anh rồi." Lâm Nhan cười nói.
"Không vất vả, nhớ đến em thì trong lòng đều là ngọt hết." Người đàn ông há miệng một cái là nói lời âu yếm, dừng một chút, lại mở miệng, "Chuyện trên mạng em đừng lo lắng, giao cho anh, anh sẽ xử lý được."
Lâm Nhan gật đầu, "Ừm, em không lo lắng."
"Lâm Nhan." Người đàn ông trong điện thoại bỗng nhiên nghiêm túc gọi tên cô.
"Vâng?"
"Thật ra có một cách đơn giản nhất có thể khiến tất cả mọi người ngậm miệng lại!" Tạ Phong Trần nói.
"Cách gì?"
"Em cảm thấy công khai quan hệ của chúng ta thì sao?" Anh hỏi dò, kì thực anh không thích tên của Lâm Nhan chung chỗ với tên họ Hàn kia chút nào.
"Nhanh vậy sao? Nếu sau này chúng ta không ở bên nhau, vậy anh cũng sẽ thành đề tài trà dư tửu hậu cho mọi người đó." Lâm Nhan kinh ngạc, không phải cô không nghĩ đến vấn đề này, nhưng nghĩ đến bản thân mình và Tạ Phong Trần công khai thân phận thì tương đối phản cảm, cô cũng không chắc hai người có thể tiến xa, trong lòng không chắc, cũng chưa nghĩ sâu.
"Lâm Nhan, em không tin anh hay không tin bản thân em?" Tạ Phong Trần căng thẳng trong lòng, giọng nói lạnh nhạt hỏi cô.
"Đều có cả, không phải chúng mình mới ly hôn không được bao lâu sao?" Lâm Nhan mím môi, biết anh cụt hứng nhưng cô không thể làm gì khác, khi đưa ra bất cứ một quyết định nào cô đều hi vọng chính mình phải cẩn thận.
"Tốt nhất là em sớm thu lại những ý nghĩ không chắc đó đi, người mà anh nhận định, chính là cả đời." Tạ Phong Trần bá đạo đưa ra lời thề.