"Nếu lúc trước anh không thích em, cũng sẽ không cưới em sao?" Lâm Nhan im lặng, ký ức như đã từng gặp tổng tài bá đạo này sao lại mãnh liệt như vậy.
"Em không muốn tiến tới với anh ư? Anh muốn công khai, anh muốn ở bên em quanh minh chính đại, muốn nắm tay thì nắm tay, muốn ôm thì ôm, nhớ em có thể tới thăm em bất cứ lúc nào, Lâm Nhan, anh cần một danh phận."
"Tạ Phong Trần, một khi công khai chúng ta đều không còn đường lui nữa." Lâm Nhan không biết làm sao, người đàn ông này sao lại hồ đồ, cố chấp, không khéo léo vậy, cô vẫn nhẫn nại để khuyên nhủ anh.
"Anh không cần đường lui, anh chỉ cần em." Người đàn ông đưa ra lựa chọn chắc như đinh đóng cột, ngày nào Lâm Nhan chưa bằng lòng công khai, ngày đó anh cũng không thể yên tâm được.
Chỉ trói cô bên mình, anh mới có thể yên tâm.
Hơn nữa người phụ nữ này chơi kiểu gì vậy, đã đồng ý ở bên anh rồi lại vẫn còn nghĩ đường lui.
Anh nhất định phải rèn sắt lúc còn nóng, khiến cho cô muốn lui cũng không thể lui nữa.
Không chỉ kinh ngạc, Lâm Nhan cũng có chút bất đắc dĩ.
Người ta thường nói phụ nữ rơi vào bể tình thì IQ về âm, cô cảm thấy IQ của Tạ cẩu cũng xuống đáy rồi, khiến người ta đau đầu không thôi.
"Lâm Nhan, nếu em lo lắng, chúng ta có thể ký hợp đồng."
"Hợp đồng gì?" Lâm Nhan nhíu mày, không hiểu sao anh lại có nhiều chuyện không đâu như vậy.
"Hợp đồng trước hôn nhân, nếu như sau này anh làm chuyện có lỗi với em, toàn bộ tài sản của công ty sẽ thuộc về em, được không?"
"Anh hào phóng như vậy không phải là sẽ thiệt thòi quá à?" Trong lòng cô mềm nhũn, cứ cảm thấy chỗ nào đó không thích hợp.
"Không thiệt, chỉ cần em đồng ý, anh lập tức bảo luật sư chuẩn bị hợp đồng." Tạ Phong Trần phảng phất như thấy được hi vọng, lập tức nói tiếp.
Chỉ cần có được cô, làm sao anh có thể chịu thiệt được.
Luật sư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lâm Nhan nhíu mày tập trung suy nghĩ một lát, mới ý thức được chuyện này có chút không đúng, "Không phải, chúng ta không phải đang nói tới scandal lần này sao? Làm sao lại nói đến hợp đồng trước hôn nhân rồi hả? Lúc nào em nói muốn kết hôn? Hình như em quên nói với anh, em ở bên anh nhưng không có ý định tái hôn đâu."
A, thông suốt rồi, dụ dỗ thất bại!
"Vì sao?" Tạ Phong Trần lập tức cảm thấy có một gáo nước lạnh giội cho lạnh thấu tim, anh nóng lòng chờ mong tái hôn với cô, kết quả cô lại nói không có ý định kết hôn lại nữa.
Vậy anh được coi là gì?
Anh làm thế nào đây?
Một lần nữa anh hối hận quyết định ly hôn lúc trước, sớm biết bây giờ thế này, có c.h.ế.t anh cũng không ly hôn.
"Như bây giờ rất tốt, kết hôn chẳng có gì thú vị cả." Cô không vui nói, không muốn tiếp tục chuyện này nữa.
Tạ Phong Trần cảm thấy như bị c.h.é.m thêm một đao, lý do kết hôn chẳng có gì thú vị là vì hai năm trước anh cứ luôn lạnh nhạt với cô sao?
Anh khổ sở không nói thành lời, cảm giác mình hoàn toàn tự bê đá đập chân mình, cô không có hứng thú với hôn nhân cũng là do thất bại của anh mà ra.
"Thế chúng ta công khai trước được không? Như vậy thì chí ít sau này sẽ không còn ai bắt nạt em nữa." Tạ Phong Trần ôm tia hi vọng cuối cùng, dụ dỗ cô.
"Em nghĩ đã. Cứ tạm thời như vậy đi! Em tắt máy nhé." Lâm Nhan nói xong thì cúp điện thoại luôn. Tạ Phong Trần tức giận với người ở đầu dây bên kia đến mức n.g.ự.c nhói đau.
Người phụ nữ này đúng là không có chút dịu dàng, quan tâm nào, vì sao anh cứ phải đ.â.m đầu vào chỗ chết, nhất quyết phải thích cô chứ.
Nick chính của Lâm Nhan trực tiếp đăng bài, Người Biết Chuyện kia lại càng phấn khích hơn, lập tức tag @Lâm Nhan trả lời: Tám giờ tối, không gặp không về.
Lâm Nhan cười lạnh, ngược lại cô rất tò mò rốt cuộc là trong tay đối phương có dưa gì.
Hôm nay quay chương trình, cô không bị ảnh hưởng chút nào, ngay từ đầu khách mời trong tổ chương trình nhìn dáng vẻ ba người trong cuộc thờ ơ mà có chút lo lắng. Nhưng sau khi tuyên bố nhiệm vụ, lúc mấy người bọn họ bắt đầu tương tác qua lại hoàn toàn không thấy chút khác thường nào, mọi người cũng yên tâm, có điều mỗi khi ống kính có Lâm Nhan, bình luận dày đặc trên màn hình lại điên cuồng chửi cô, thậm chí sau đó gom cả tổ chương trình vào mắng, còn có người report tổ chương trình, khiến cho bọn họ cũng vào thế bí, cuối cùng đành phải giảm bớt cảnh quay của Lâm Nhan.
Không có ống kính, Lâm Nhan vui vẻ, nhàn nhã.
Lúc nghỉ ngơi, Cảnh Tuyết kéo cô qua một bên, lo lắng hỏi cô, "Em không sao chứ?"