Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 178: Đại lão muốn hắc hóa 22【 Giới giải trí 】



 

 

Ngay sau đó, cô lại nghe Quyền Từ ghé sát lại, giọng nói khàn đặc:

 

“Em nói, em thích tôi từ rất lâu rồi.”

 

Tô Yên túm chặt vạt áo.

 

Người đàn ông kia hơi dùng sức, bế bổng Tô Yên lên, đi đến bên bàn ăn trong phòng khách.

 

Hắn đặt cô ngồi lên trên bàn.

 

Một tay hắn ôm lấy eo Tô Yên, tay kia cởi cúc áo của cô.

 

Ánh mắt hắn đen láy, đôi mắt đào hoa khẽ nhướng, mang theo sức quyến rũ cực lớn.

 

Giọng nói khàn khàn vô cùng mời gọi.

 

“Muốn không?”

 

Tô Yên không nói gì, nhưng lại theo bản năng nuốt nước bọt.

 

Cô lí nhí:

 

“Tôi không…”

 

Chữ “không” còn chưa kịp nói ra, người nào đó đã hôn xuống lần nữa, chặn lại những lời tiếp theo của cô.

 

Lần này, Tô Yên hoàn toàn bị đè ngã trên bàn.

 

Hai người hôn nhau mãnh liệt, quần áo trên người Tô Yên cũng bị kéo cho xộc xệch, nhàu nhĩ.

 

Ánh mắt Quyền Từ lúc tỏ lúc mờ, hắn nhìn chằm chằm Tô Yên với khuôn mặt ửng hồng và đôi mắt ươn ướt một lúc lâu.

 

Có lẽ, chính hắn cũng không ngờ rằng, chiếc gối ôm nhỏ bé này lại có sức hấp dẫn lớn đến vậy đối với mình.

 

Hấp dẫn đến mức, không thể kháng cự.

 

Chỉ dừng lại vài giây.

 

Sau đó trong lòng hắn đã đưa ra lựa chọn.

 

Hắn bế cô lên phòng ngủ trên tầng hai.

 

Không thể kháng cự?

 

Vậy thì ăn sạch, ăn đến không còn một mảnh vụn là được.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chẳng mấy chốc, Tô Yên đã bị lột sạch sẽ, hai người trần trụi đối diện nhau.

 

Tiểu Hoa vốn đang sợ đến run rẩy.

 

Lúc này thì, ôi, thật ngại ngùng…

 

Rất nhanh, trong phòng vang lên những tiếng thở dốc ái muội.

 

Trăng lên đầu ngọn cây, đêm nay, còn dài.

 

Khi Tô Yên tỉnh lại vào ngày hôm sau.

 

Đã là giữa trưa.

 

Bụng cô đói kêu ùng ục, cô ngồi dậy, bên cạnh đã không còn ai.

 

Cô bước xuống giường, cả người run lên, suýt nữa thì ngã xuống đất.

 

Trên người đầy những dấu vết, trên cổ tay và bên hông còn có những vết bầm tím.

 

Tay hắn quá mạnh, tối qua như phát điên, không kiểm soát được lực đạo, khiến các vết hằn trở nên vô cùng rõ rệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tô Yên ngồi ở mép giường, khoác chăn ngẩn người một lúc.

 

Có lẽ mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến đầu óc cô có chút trì trệ, không theo kịp.

 

Tại sao tối qua lại lên giường với nhau chứ?

 

Thậm chí cô còn chấp nhận hắn.

 

Tiểu Hoa không nhịn được lên tiếng:

 

“Ký chủ ơi…”

 

Tô Yên l.i.ế.m liếm môi:

 

“Tiểu Hoa.”

 

“Vâng?”

 

“Ta thấy hơi kỳ lạ.”

 

“Ký chủ sao vậy ạ?”

 

Tô Yên nhìn viên hồng ngọc hình giọt mưa đang dần hiện ra trên cổ tay mình.

 

Cô đưa tay, chạm vào nó.

 

Sát khí trên người Quyền Từ rất nặng.

 

Dù hắn có khoác lên mình vẻ ngoài tuấn mỹ, nói chuyện với nụ cười trên môi.

 

Nhưng, gần như ngay từ lần đầu gặp mặt, cô đã cảm nhận được điều đó.

 

Cô không thích những thứ tiêu cực.

 

Sự cố chấp, g.i.ế.c chóc, bạo ngược cực đoan.

 

Có lẽ vì đã trở thành Chủ Thần, nên những thứ cực đoan, tàn bạo này đều đứng ở phía đối lập với cô.

 

Hoặc là làm lơ, hoặc là tiêu diệt.

 

Đối mặt với loại người như vậy, trong lòng cô sẽ nảy sinh cảm giác bài xích và chán ghét.

 

Thế nhưng, khi ở bên Quyền Từ, cô lại không hề có cảm giác đó.

 

Cô thích ở bên hắn, cùng nhau ngủ, hắn hôn cô, cô đều cảm thấy rất thoải mái.

 

Tại sao lại như vậy?

 

Có phải vì ngay từ lần đầu gặp mặt đã biết, họ thực ra là cùng một người?

 

Là vì cô tin chắc Quyền Từ sẽ không làm hại mình?

 

Cô nhìn viên hồng ngọc trên cổ tay.

 

Tiểu Hoa thấy ký chủ lại ngẩn người nhìn viên hồng ngọc, liền lên tiếng:

 

“Ký chủ, người không phải lại đang nghĩ về đứa bé kia đấy chứ?”

 

Tính kỹ lại, đứa bé đó bây giờ chắc cũng đã lớn rồi nhỉ?

 

Ký chủ không phải là thích đứa bé đó rồi chứ?

 

Trong đầu Tiểu Hoa hiện lên không ít chuyện bát quái, không nhịn được hỏi:

 

“Ký chủ, người thích đứa bé kia hơn, hay thích nam chính hơn?”

 

Tô Yên khẽ gẩy viên hồng ngọc trên cổ tay, lẩm bẩm:

 

“Họ vốn dĩ là cùng một người mà.”