Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 198: Đại lão muốn hắc hóa 40



Đều tại người trợ lý thần trí không rõ kia, cứ kéo cô lại nói một đống chuyện vô nghĩa.

 

Miếng mồi ngon ngoan ngoãn đưa tới cửa, không ăn thì thật có lỗi với lương tâm.

 

Yết hầu hắn trượt lên xuống, không nói một lời.

 

Hắn ôm cô đi đến cửa xe, mở cửa, cài dây an toàn cho cô.

 

Vòng sang ghế lái.

 

Quyền Từ nhạy bén phát hiện một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào họ, hắn nghiêng đầu liếc qua.

 

Thì thấy Long Lị Lị và trợ lý của cô ta đang đứng ở phía đối diện.

 

Quyền Từ tự nhiên là không quen biết Long Lị Lị.

 

Nhưng, người phụ nữ này.

 

Con ngươi hắn lướt qua.

 

Chân ga đạp thẳng xuống sàn.

 

"Vèo" một tiếng, chiếc xe lao nhanh đi.

 

Bữa tối còn chưa ăn no, đã bị người ta ôm về phòng ngủ.

 

Cả đêm xuân khó nhịn, thể lực của Tô Yên vốn đã không tốt.

 

Làm sao chịu nổi sự dày vò của hắn?

 

Kết quả không bao lâu, liền ngất xỉu.

 

Sáng sớm hôm sau, Tô Yên đau eo, đau chân, đau tay.

 

Chỗ nào cũng đau.

 

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt Tô Yên đã quay phim được hơn một tháng.

 

Mọi người trong đoàn phim cũng đã dần quen thuộc với nhau.

 

Chỉ riêng Tô Yên, vẫn một mình một bóng, ăn cơm, học kịch bản.

 

Buổi tối thỉnh thoảng sẽ thấy một người đàn ông tuấn mỹ, quý phái đến đón cô về nhà.

 

Cũng không biết từ miệng ai, tình cờ, tin đồn Tô Yên cặp đại gia bị b.a.o n.u.ô.i lan ra.

 

Nói cô mang vốn vào đoàn, ngủ với đạo diễn, bây giờ còn nhân cơ hội diễn xuất để theo đuổi ảnh đế La.

 

Tin đồn ngày càng khó nghe.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Hơn nữa, trong phim của Tô Yên, cô đóng vai nữ phụ, ở giai đoạn giữa thích nam chính do La Nguyên Kiệt đóng.

 

Luôn âm thầm thích, thầm yêu.

 

Thỉnh thoảng, ảnh đế La uống rượu, ngày hôm sau đều sẽ thấy Tô Yên bưng một ly nước ấm đi tìm anh ta.

 

Khiến cho chuyện này càng lan truyền càng thật.

 

Đối với Tô Yên mà nói, điều đó không hề ảnh hưởng đến cô.

 

Cô cũng căn bản không biết bên ngoài đang đồn đại thế nào.

 

Vẫn cứ ăn cơm, học kịch bản.

 

Ngược lại là La Nguyên Kiệt, cũng không biết tại sao, gần đây tìm cô ngày càng thường xuyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đạo diễn đang giảng giải cảnh quay:

 

“Tô Yên, lát nữa em trốn sau lưng Lily, lén nhìn La Nguyên Kiệt, nhất định phải thể hiện ra vẻ e thẹn. Em cứ nghĩ đến người mình thích là được, nắm chắc chừng mực.”

 

Tô Yên gật đầu.

 

“Vâng.”

 

La Nguyên Kiệt cũng ở trước mặt, ánh mắt anh ta nhìn Tô Yên, mang theo một sự nóng rực không thể giải thích được.

 

Đợi đến khi đạo diễn đi rồi, La Nguyên Kiệt lại gần Tô Yên, anh ta cười, trông như đang nói chuyện phiếm:

 

“Gần đây có tin đồn trong đoàn phim, cô nghe thấy chưa?”

 

Tô Yên ngẩng đầu, ngơ ngác:

 

“Anh muốn nói gì?”

 

La Nguyên Kiệt suy nghĩ gì đó, đột nhiên lại gần Tô Yên.

 

Chỉ là, không hôn được.

 

Vì có một bàn tay đặt lên n.g.ự.c anh ta.

 

Cản trở anh ta lại gần.

 

Trong mắt anh ta tối tăm không rõ, đột nhiên lấy ra một tấm thẻ phòng.

 

Đẩy đến trước mặt Tô Yên.

 

“Tối nay 8 giờ, khách sạn Hoàng Gia.”

 

Tô Yên nhìn tấm thẻ phòng, rồi lại nhìn anh ta.

 

Tô Yên kinh nghiệm không đủ, nhưng Tiểu Hoa thì kinh nghiệm đầy mình.

 

Liếc mắt một cái đã nhận ra gã này không có ý tốt.

 

“Ký chủ! Hắn muốn tán tỉnh người!”

 

Tiểu Hoa hậm hực, đồ không biết xấu hổ.

 

Cô còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy giọng nói mập mờ của La Nguyên Kiệt:

 

“Tôi biết, cô thích tôi. Thế này đi, tôi cũng sẽ không tạo gánh nặng cho cô, sau một đêm, chúng ta vẫn là việc ai nấy làm, coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra, thế nào?”

 

Tô Yên nghiêm túc:

 

“Không thế nào cả.”

 

Sắc mặt La Nguyên Kiệt cứng lại một chút.

 

Anh ta cười một cách ý vị không rõ:

 

“Quá tham lam thì không tốt đâu, nên từ từ phải không?”

 

Tô Yên liếc La Nguyên Kiệt một cái, bị anh ta làm cho mất kiên nhẫn.

 

Cô nhìn chằm chằm vào n.g.ự.c La Nguyên Kiệt, chậm rãi nói:

 

“Ngươi c.ắ.n hắn hai miếng, để hắn tỉnh táo lại đi.”

 

Giọng cô không lớn, lại vì cúi đầu, nên La Nguyên Kiệt không nghe thấy cô nói gì.

 

Nhưng anh ta lại cảm thấy lồng n.g.ự.c mình đau nhói, sắc mặt lập tức trắng bệch.