Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 222: Đại lão muốn hắc hóa 63【 Giới giải trí 】



 

 

Sau đó, cô nói với Tiểu Hồng:

"Chờ ném cô ta xuống xong, tìm vài con rắn nhỏ đến, c.ắ.n cô ta vài phát, rồi để chúng nó quấn lấy tay, chân, và cổ cô ta."

 

Đồng chí Tiểu Hồng gật cái đầu to, không chút do dự đồng ý.

 

Chuyện nhỏ này, nó chắc chắn sẽ làm đâu ra đó.

 

Nghĩ rồi, Tiểu Hồng uốn éo thân mình, đi đến bên con dốc, vẽ một đường parabol hoàn hảo, ném thẳng người đi đâu không biết.

 

Vừa ném xong không lâu, đã nghe thấy tiếng cánh quạt trực thăng trên trời, từ xa đến gần.

 

Vù vù vù vù.

 

Lá cây bị thổi bay tứ tung, cành cây nghiêng ngả.

 

Giây tiếp theo, một chiếc đèn pha khổng lồ đột ngột sáng lên.

 

Trong phạm vi gần 10 mét lấy Tô Yên làm trung tâm, tất cả đều được chiếu sáng như ban ngày.

 

Tô Yên bị ánh sáng chiếu đến không mở nổi mắt, không kìm được phải nhắm lại.

 

Không lâu sau, cô nghe thấy tiếng động trước mặt.

 

Tiếp theo, cô cảm nhận được một hơi thở quen thuộc, cùng với sự tàn độc và cơn giận dữ ngập trời của người đó.

 

Cô cứ thế bị ôm vào lòng.

 

Bàn tay đặt trên eo cô, bị siết chặt cứng.

 

Khiến xương sườn cô đau nhói.

 

Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói:

"Tô Yên, sau này nếu còn dám chạy ra khỏi tầm mắt của tôi, tôi sẽ trói em trong phòng, cả đời này đừng hòng ra ngoài."

 

Tô Yên nghe ra được sự nghiêm túc trong giọng nói của hắn.

 

Không có một chút ý đùa giỡn nào.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Cô không hề nghi ngờ, chỉ cần có thêm một lần nữa, người này sẽ thật sự nhốt cô trong phòng cả đời không cho gặp ai.

 

Cô đưa tay, vỗ vào tấm lưng gần như cứng đờ của hắn.

 

Cô c.ắ.n viên kẹo còn chưa nuốt trong miệng, suy nghĩ một chút, rồi nghiêm túc trả lời:

"Được."

 

Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt long lanh, trong veo như những vì sao trên trời.

 

Đôi mắt gần như tàn bạo của Quyền Từ lại vì một tiếng "được" này của cô mà càng thêm kích động.

 

Tiểu Hoa lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Keng keng, ngôi sao thứ ba đã được thắp sáng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi."

 

Tô Yên vừa nghe, trong lòng càng thêm vui vẻ, chỉ là nụ cười trên môi còn chưa kịp nở, người đó đã ôm cô vào lòng, cúi xuống hôn lên.

 

Đó là một nụ hôn mãnh liệt.

 

Không, thậm chí không thể gọi là hôn, Tô Yên chỉ cảm thấy hắn đang c.ắ.n người.

 

Khi kết thúc, cô đau đến mức rưng rưng nước mắt.

 

Đồng chí Tiểu Hồng, ngay khoảnh khắc nhìn thấy Quyền Từ, đã lập tức chạy đến bên Tô Yên, chui tọt vào không gian.

 

Hừ, nó không thích người đàn ông này.

 

Đánh vào cái đuôi nhỏ của nó một lỗ, bây giờ vẫn chưa lành.

 

Nếu không phải vì Tô Yên, nó nhất định phải ăn thịt người này!!

 

Rất nhanh, hai người đã lên máy bay.

 

Hoàn toàn quên mất sự sống c.h.ế.t của một vị khác đã bị đá đến nơi thâm sơn cùng cốc là Long Lị Lị.

 

Một giờ sau, Long Lị Lị được đội cứu hộ tìm thấy.

 

Cô ta đã hôn mê bất tỉnh.

 

Xung quanh có vài con rắn nhỏ mảnh khảnh đang lượn lờ.

 

Chúng trườn trên người cô ta.

 

Lúc đội cứu hộ thấy cảnh tượng đó, dù đã quen với sóng to gió lớn, cũng phải rùng mình sợ hãi.

 

Rắn mà, người bình thường ai mà không sợ chứ?!

 

Khi Long Lị Lị được đưa đến bệnh viện và tỉnh lại, hai mắt cô ta hoảng loạn, có lẽ là đã bị cảnh tượng đó dọa cho khiếp vía.

 

Một thời gian sau, bác sĩ tâm lý phải đến can thiệp.

 

Cô ta mới dần dần hồi phục bình thường.

 

Chỉ là, khi nhìn thấy những thứ dài dài, cả người cô ta đều run lên.

 

Cuối cùng thì những con rắn đó vẫn để lại bóng ma tâm lý cho cô ta.

 

Và đoàn phim "Trọng Sinh, Thiên Kim Trở Về", cả hai vai chính đều nhập viện, bộ phim đương nhiên không thể quay tiếp.

 

Thế nên đạo diễn đã tuyên bố, ngừng quay nửa năm.

 

Việc này khiến phim phải tạm dừng.

 

Theo lý mà nói, Tô Yên không cần đi làm, cuộc sống này hẳn là rất tốt đẹp.