Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 225: Đại lão muốn hắc hóa 66【 Giới giải trí 】



 

 

Sau đó, viên cảnh sát và bác sĩ mới đi ra khỏi phòng.

 

Trước khi rời đi, viên cảnh sát còn nói:

"Anh La Nguyên Kiệt, anh đã yêu cầu có hai tiếng nói chuyện riêng với cảnh sát. Sau hai tiếng nữa, hy vọng anh có thể hoàn thành lời hứa của mình."

 

Nói xong, họ liền đi ra ngoài.

 

La Nguyên Kiệt nuốt nước bọt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Yên.

 

Kể từ lúc Tô Yên bước vào, trong mắt anh ta đã ánh lên một tia hy vọng.

 

Chỉ là, khi anh ta cúi đầu và thấy những "vết dâu tây" trên cổ cô.

 

Ánh mắt La Nguyên Kiệt chợt căng thẳng.

 

Anh ta dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại.

"Tô Yên, anh thích em."

 

Chuyện đã đến nước này, đây là cơ hội duy nhất của anh ta.

 

Dù thế nào cũng phải nắm lấy.

 

Tô Yên nghe xong, gật đầu:

"Được, tôi biết rồi."

 

La Nguyên Kiệt đột nhiên mở to mắt, anh ta cười rộ lên, chỉ là nụ cười ấy đã không còn phong thái như xưa.

"Anh biết, anh đã phạm tội, một khi vào tù sẽ không biết bao lâu mới có thể ra ngoài. Nhưng, dựa vào bằng chứng cảnh sát đang có trong tay, họ hoàn toàn không thể định tội anh một cách chắc chắn."

 

"Sau đó thì sao?"

 

"Chỉ cần anh không nhận tội, họ cũng chỉ có thể cù nhây với anh. Tô Yên, anh biết em là người lương thiện, bây giờ anh giao quyền quyết định này vào tay em."

 

"Có ý gì?"

 

"Em có hy vọng anh vào tù không?"

 

Tô Yên nghe anh ta hỏi vậy, cảm thấy đây là một câu hỏi vô nghĩa:

"Dù ở đâu cũng phải tuân theo quy tắc. Quy tắc của thế giới này gọi là pháp luật. Anh không phải là người tạo ra pháp luật, nên phải sống trong khuôn khổ mà pháp luật đặt ra. Một khi đã vượt qua, thì đương nhiên phải chịu sự trừng phạt."

 

Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói, đột nhiên cảm thấy, ký chủ của mình trông thật có học thức.

 

Nó không kìm được mà khen:

"Ký chủ, cô lợi hại thật nha."

 

Tô Yên nói không phức tạp, La Nguyên Kiệt cũng hiểu ý cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nói trắng ra là, nếu đã phạm tội, đã bị bắt, thì hãy thành thật nhận lỗi và chấp nhận hình phạt.

 

La Nguyên Kiệt ho một tiếng:

"Anh có thể chấp nhận hình phạt, cũng có thể giao nộp toàn bộ bằng chứng, nhưng anh có một điều kiện."

 

"Điều kiện gì?"

 

"Làm tình với anh một lần."

 

Tô Yên: "..."

 

Sau đó, Tô Yên nhìn anh ta rất lâu, xác định rằng anh ta đang nghiêm túc.

 

Cô cúi đầu, nhỏ giọng hỏi Cổ vương trong không gian:

"Ngươi có phải đã ăn luôn não của hắn rồi không?"

 

"Mắng mắng mắng mắng này mắng!!"

Không có! Hắn vốn dĩ đã ngốc rồi!!

 

Thấy Tô Yên cúi đầu, La Nguyên Kiệt càng lấn tới:

"Chỉ cần em lên giường với anh, anh sẽ giao nộp toàn bộ bằng chứng phạm tội, chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật. Đương nhiên em cũng có thể không đồng ý, nhưng, sau khi anh mãn hạn tù, anh sẽ trở lại cuộc sống bình thường, đến lúc đó sẽ có nhiều người hơn bị liên lụy, em nỡ lòng nhìn những người vô tội bị cuốn vào sao? Lương tâm của em có thể yên ổn không? Em..."

 

Tô Yên nghe mà thấy ồn ào, liền lên tiếng cắt ngang:

"Còn chuyện gì khác không?"

 

La Nguyên Kiệt nghiến răng, nhìn cô chằm chằm:

"Em không thích anh dù chỉ một chút sao?"

 

"Không thích."

 

Câu này cô trả lời vô cùng dứt khoát.

 

La Nguyên Kiệt có lẽ đã quá kích động, đối với anh ta, sự phũ phàng của Tô Yên là một đả kích rất lớn.

 

Sau đó, anh ta không kìm được mà đưa tay ra nắm lấy cánh tay Tô Yên.

 

Tô Yên liền chộp lấy chiếc bình thủy tinh rỗng trên bàn, đập thẳng vào đầu La Nguyên Kiệt.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Cô nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc:

"Hành vi vừa rồi của anh, theo quy định của pháp luật, được xem là âm mưu cưỡng h.i.ế.p bất thành. Tôi đ.á.n.h anh, thuộc về phòng vệ chính đáng."

 

La Nguyên Kiệt ôm đầu, toàn thân run rẩy, nhìn về phía Tô Yên.

 

Người phụ nữ đó, rõ ràng trông ngọt ngào mềm mại, có vẻ rất ngoan ngoãn.

 

Vậy mà những lời nói ra, lọt vào tai La Nguyên Kiệt, lại tàn nhẫn đến thế.