Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 253: Truyện cổ tích hắc ám 26



Hắn tựa vào tường, không nhịn được cười.

 

Hắn chỉ nghe tiếng bước chân của một người nên ngoan ngoãn nấp ở bên trong, không đi ra ngoài.

 

Một tay hắn túm lấy chiếc đuôi sư tử của Tô Yên, cầm trong tay mà ngắm nghía.

 

Ừm, sờ soạng rất nhiều lần, Donner cảm thấy, so với chiếc đuôi cá lạnh như băng của mình, vẫn là đuôi của nàng thích hơn.

 

Ngoài cửa, Beres đi lên gác mái, vừa nhìn đã thấy Tô Yên đang đứng ở phía trên.

 

Vẻ mặt Beres có chút u ám khó tả, xen lẫn rất nhiều áy náy.

 

Hắn tiến lên phía trước, thanh bội kiếm trong tay buông thõng xuống:

“Thưa Sư tử, tôi thật sự xin lỗi, xin lỗi vì sự trông mặt mà bắt hình dong, thậm chí là ý định muốn g.i.ế.c ngài trước đây của tôi.”

 

Tô Yên không nói gì, nàng chỉ cảm thấy đuôi mình hơi ngứa.

 

Tiếp đó, liền nghe thấy giọng nói đầy căm phẫn của Beres:

“Tôi không ngờ rằng, một người cá có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, lại chính là loài cá ăn thịt người đã tuyệt tích trong truyền thuyết! Điều này thật sự khiến tôi không thể tin được.”

 

Tô Yên vẫn im lặng, đôi mắt to vàng rực của nàng nhìn Beres.

 

Tiểu Hoa trong đầu Tô Yên rất kích động:

“A, ký chủ, ngài hỏi xem hắn có yêu ngài không, nếu hắn yêu ngài, thì có thể giải trừ ma pháp đó.”

 

Tô Yên ngẩng đầu, nhìn Beres.

“Ngươi yêu ta sao?”

 

Câu hỏi này khiến Beres sững sờ, còn Donner ở bên kia cánh cửa gỗ thì cơ thể cứng đờ.

 

Tô Yên hỏi xong cũng nhíu mày.

Nàng nhìn Beres, nói một cách chính xác hơn là để trả lời cho Tiểu Hoa nghe:

“Ta không yêu hắn, cho dù hắn yêu ta, cũng không thể được.”

 

Ma pháp đó, cần phải có tình yêu từ cả hai phía mới được.

Nhưng hiện tại, rất rõ ràng, nàng không yêu hắn.

Thậm chí còn cảm thấy tức giận và ghét bỏ vì Beres đã mang Donner đi, suýt nữa làm hắn bị thương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Câu hỏi này cũng khiến Tiểu Hoa ngẩn người.

Đúng rồi, ký chủ không thích nam chính này.

Tiểu Hoa ôm cuốn truyện cổ tích, rất đau đầu.

 

Ngô, truyện cổ tích toàn là lừa người.

Cái gì mà nam nữ chính thổ lộ tâm tình, từ đó sống hạnh phúc bên nhau.

Tất cả đều là giả!

Vậy phải làm sao bây giờ?

 

Ký chủ không thích hắn, vậy thì vài ngày nữa đến sinh nhật ký chủ, hoa hồng sẽ tàn lụi, chẳng phải là toi đời cả lũ sao!!

 

Bên trong cánh cửa gỗ, Donner nghe được câu nói tiếp theo của Tô Yên, sống lưng đang cứng đờ của hắn hơi thả lỏng.

Hắn đã nói rồi mà, mắt nhìn của con sư tử ngốc sao có thể kém đến mức lại đi thích tên vô dụng đó chứ?

 

Nhưng, đôi mắt xanh lục đậm có chút sâu thẳm.

Tại sao Tô Yên lại đột nhiên hỏi Beres vấn đề này?

Là trước đây Beres đã tỏ tình với con sư tử ngốc sao?

Hắn nhìn tên vô dụng kia, thật sự, rất, chướng, mắt.

 

Thế là, Donner vốn định trốn trong gác mái cũng không trốn nữa.

Hắn trực tiếp đẩy cửa đi ra.

Trong tay vẫn còn nắm đuôi của Tô Yên.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Beres vừa thấy Donner, đầu tiên là ngẩn người, sau đó liền cảnh giác.

Hắn rút bội kiếm ra, định tử chiến một trận.

Nhưng Beres sao có thể là đối thủ của cá ăn thịt người?

 

Chưa đỡ nổi một chiêu, bội kiếm đã gãy, n.g.ự.c xuất hiện bốn vệt m.á.u sâu hoắm thấy cả xương, nếu không phải né nhanh, chắc đã c.h.ế.t ngay tại chỗ.

 

Donner không thèm để ý đến Beres nữa, mà quay sang nhìn Tô Yên.

Hắn nhìn Tô Yên, vươn tay ôm lấy eo nàng.

Khuôn mặt tinh xảo của hắn vẫn cười dịu dàng:

“Ngươi không yêu hắn, vậy ngươi yêu ai?”

 

Tô Yên chớp chớp đôi mắt vàng rực.

Nàng nhìn về phía Beres đang ngã trên mặt đất, nhưng chưa kịp nhìn rõ tình hình, đã bị con cá này mạnh mẽ xoay mặt lại.

 

Hắn cười ôn hòa, lại một lần nữa hỏi:

“Ngươi yêu ai?”