Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 273: Tiên Tôn, Nhập Ma 3



Hắn chính là do nữ ma đầu này tự tay mang về, nên đương nhiên cũng đã từng gặp mặt.

 

Hắn đã tận mắt chứng kiến cô ta tra tấn một nam sủng, bẻ gãy từng chiếc xương sườn, hành hạ không ra hình người rồi mới g.i.ế.c c.h.ế.t.

 

Luồng sát khí ngút trời đó hoàn toàn xứng với cái danh không việc ác nào không làm của cô ta.

 

Chỉ là, nửa tháng không gặp, sao lại cảm thấy cô ta có chút ngơ ngác?

 

Lẽ nào luyện công đến mức tổn thương não bộ?

 

Trước đây, nguyên thân rất bạo ngược, nhưng đồng thời cũng rất có đầu óc.

 

Cô ta vô cùng cảnh giác, biết mình đã đắc tội với không ít người, cả giới Tu Tiên đều hận mình đến nghiến răng nghiến lợi, cho nên trong việc ăn uống, cũng như những người tiếp xúc hằng ngày, cô ta đều vô cùng cẩn thận.

 

Những món ăn này đều sẽ trải qua nhiều lớp thử độc, thậm chí khi ăn cơm, ngoại trừ một tỳ nữ, những người khác đều không được phép lại gần.

 

Nhưng bây giờ.

 

Ngay từ đầu, khi cô ta thấy hắn, hành động nắm tay hắn vô cùng tự nhiên, thậm chí còn đuổi tỳ nữ kia đi, để hắn hầu hạ bên cạnh.

 

Ăn chưa được bao lâu, lại cảm thấy phiền phức, liền bảo hắn đút cho cô ta?

 

Không sợ hắn đút cho một ngụm độc dược, trực tiếp lên Tây Thiên sao?

 

Đối với sự thay đổi đột ngột này của Tô Yên, Phượng Dụ trong lòng vẫn cảnh giác, chỉ cảm thấy sự thay đổi đột ngột như vậy có chút không hợp lý.

 

Vì vậy, hắn càng quan sát nữ ma đầu này cẩn thận hơn.

 

Tô Yên dĩ nhiên không biết hắn đang nghĩ gì.

 

Cô chỉ nhớ lời Tiểu Hoa nói.

 

Ừm, mình phải thật ngang ngược, ừm, mình là Ma giáo giáo chủ, phải hung ác một chút.

 

Kết quả là, suốt bữa cơm, chỉ nghe thấy giọng nói nghiêm túc của giáo chủ đại nhân:

 

“Ăn cái kia, còn có cái kia nữa.”

 

Nam sủng Tiểu Dụ lặng lẽ giơ tay đút.

 

Nửa canh giờ sau, Tô Yên đã ăn no.

 

Chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi, muốn đi ngủ.

 

Tiểu Hoa lên tiếng:

 

“Ký chủ, ngài tu luyện tà công, không thể đi theo con đường đả tọa tu luyện thông thường được.”

 

“Vậy phải làm sao?”

 

“Ừm, hoặc là dựa vào g.i.ế.c chóc để tăng lệ khí, từ đó thúc đẩy công lực trong cơ thể tăng trưởng, hoặc là, phải thải dương bổ âm.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Nguyên thân chính là dựa vào cách thứ nhất, g.i.ế.c chóc để gia tăng công lực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tô Yên nghe xong một lúc, hỏi:

 

“Song tu và thải dương bổ âm là cùng một ý nghĩa sao?”

 

“Aiya, ký chủ! Hóa ra ngài biết à!”

 

Tiểu Hoa cảm thấy, ký chủ của mình đã tiến bộ không ít.

 

Tô Yên suy nghĩ một lúc.

 

Sau đó ngẩng đầu lặng lẽ nhìn về phía Tiểu Dụ đang đứng im lặng một bên.

 

Dù sao cũng phải song tu với hắn.

 

Vậy thì thải một lần cũng là thải, sau này mỗi ngày thải cũng là thải.

 

Vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ, lại vừa có thể tu luyện công pháp?

 

Phượng Dụ bị cái liếc mắt của Tô Yên quét qua, im lặng một lát rồi lên tiếng:

 

“Không biết giáo chủ còn có việc gì khác không ạ?”

 

Tô Yên trầm ngâm một lúc, sau đó nghiêm túc gật đầu:

 

“Có.”

 

“Tiểu Dụ xin nghe phân phó.”

 

“Ngươi là nam sủng của ta, nên ta làm gì với ngươi cũng là chuyện đương nhiên.”

 

Phượng Dụ nghe Tô Yên nói, trong mắt lóe lên một tia sáng.

 

Sắp đến rồi sao?

 

Giống như những nam sủng trước đó, bị tra tấn sống không bằng c.h.ế.t, rồi bị ném xuống núi?

 

Chỉ là đang suy nghĩ, Tô Yên đã đứng dậy, kéo tay áo Phượng Dụ đi về phía giường.

 

Cô bước lên những bậc thang trải da hổ, từng bước một đi lên.

 

Đi đến trước giường, cô không khách khí đẩy Tiểu Dụ lên giường.

 

Tiếp đó, cô cũng trèo lên, vươn tay bắt đầu cởi quần áo của hắn.

 

Chẳng mấy chốc, áo ngoài đã mở ra, để lộ lồng n.g.ự.c bên trong.

 

Dải lụa màu xanh nhạt buộc tóc đen của hắn cũng bị cô tháo xuống.

 

Tô Yên đăm đăm nhìn bức tranh mỹ nam lả lơi này.

 

Lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

 

Cô ngồi trên người Tiểu Dụ, nhìn trái nhìn phải, ừm, làm sao để “ăn” đây?